Nghe bà nương kia kể, hẳn là tửu quỷ này ham ăn biếng làm, cả ngày chỉ biết uống rượu. Việc nặng việc nhẹ trong nhà đều giao cho nương tử gã làm.

Có những lúc uống say, gã còn đánh nương tử của mình.

Nương tử gã không nhịn nổi nữa, cho nên mới ra tay diệt trừ.

Cơ duyên trùng hợp, bà nương kia có được độc Hồng Dậu từ du y chân trần. Ả ta vốn dĩ cũng do dự xem có nên hạ độc tửu quỷ hay không.

Mấy ngày trước, ả vô tình phát hiện tửu quỷ có qua lại với đồ tể trên trấn. Tửu quỷ thế mà muốn bán ả ta cho đồ tể kia, đổi lấy bạc.

Đồ tể kia có tiếng khắc thê khắc tử, tính tình hung hãn. Rất nhiều người trong trấn không dám trêu chọc gã. Không ngờ, tửu quỷ vì uống rượu, vậy mà lén lút qua lại với đồ tể, muốn bán nương tử của mình cho gã làm vợ kế.

Lần này, nương tử tửu quỷ không thể nhịn được, nổi ý giết người.

Ả biết tửu quỷ thích uống rượu.

Mấy ngày nay ở nhà, khẳng định là rất nhàm chán.

Cho nên, ả cố ý tìm cớ, nói phải về nhà mẹ đẻ, sau đó hạ độc Hồng Dậu cho gã uống trước, rồi đặt bạc vụn ở nơi dễ tìm thấy.

Khi đó, ả còn nghĩ, nếu tửu quỷ không cầm bạc đi mua rượu, gã còn có thể sống. Nhưng nếu động vào bạc, vậy thì đừng trách ả, coi như là mệnh gã đã tới.

"Nếu gã không trộm số bạc đó đi mua rượu, nếu gã không định bán ta cho đồ tể... Ta đã không bị ép đi tới bước đường hôm nay!" Bà nương kia bắt lấy cánh tay tửu quỷ, khóc lớn, "Ta cũng hết cách rồi... Ai bảo mệnh ta khổ như vậy?"

Người xung quanh nghe vậy, lập tức chỉ trích tửu quỷ kia.

Tửu quỷ biện luận vài câu.

Nhưng gã vừa mở miệng, mọi người càng chỉ trích gay gắt. Huống chi nương tử gã nói thật, trong chuyện này, gã vốn dĩ đuối lý.

Rất nhanh, sự việc đã nghiêng về một phía.

Vân Trân đứng cạnh, lạnh lùng nhìn.

Lời bà nương kia nói có lẽ là thật, nhưng động cơ ả không đơn thuần như ả nói.

Nếu ả thật sự vì oán hận trong lòng nên mới hạ độc tửu quỷ, vậy ả có rất nhiều cách. Nhưng cố tình ả lại giá họa tội danh độc hại tửu quỷ cho lão bản khách điếm.

Rõ ràng là chuyện của phu thê họ, lại kéo người vô tội liên lụy vào.

Thứ bà nương kia muốn chỉ sợ không chỉ muốn độc hại tửu quỷ để trút giận, còn vì nhân cơ hội tìm người chết thay, kiếm một khoản tiền từ lão bản khách điếm.

Trấn này rất nhỏ.

Sau khi bà nương kia làm lớn chuyện, trấn trưởng chắc chắn sẽ phái người tới khách điếm kiểm tra.

Vân Trân không rõ nương tử tửu quỷ rốt cuộc còn chiêu gì không, nhưng cho dù cuối cùng không tìm được độc Hồng dậu ở khách điếm, tửu quỷ kia sau khi ăn đồ ăn và uống rượu của quán thì chết trên đường cái, đây là sự thật.

Là người nhà của người chết, khẳng định nương tử tửu quỷ sẽ tìm tới cửa đòi công bằng.

Nếu lão bản khách điếm còn muốn tiếp tục làm ăn buôn bán, ông ta bắt buộc phải nghĩ cách giải quyết chuyện này. Mà cách tốt nhất chính là dùng tiền đuổi đi.

Cứ thế cũng giải thích rõ tại sao bà nương kia vừa xuất hiện, không đi xem tửu quỷ đã chết hay chưa, việc đầu tiên làm chính là bắt lão bản khách điếm đi gặp trấn trưởng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play