Vân Trân thanh toán tiền, sau đó theo đội thương nhân rời khỏi Bắc địa ngay trong đêm.

Trên đường, những thương nhân đó cũng đang hỏi thăm chiến sự ở phía Nam.

Tuy đích đến lần này của họ là Bính Châu, Bính Châu cách Nam Hoang tới mấy trăm dặm, nhưng dù sao bọn họ cũng là thương nhân, làm ăn từ Bắc chí Nam. Nếu tình hình chiến sự ở phía Nam quá căng thẳng cũng sẽ ảnh hưởng tới việc làm ăn của họ.

Vân Trân đi theo đội ngũ nên có thể nghe được ít tin tức.

Nghe nói hai tháng trước, quân đội của triều đình và tộc Cổ Tát giao chiến cạnh Xích Thủy. Hai bên có thắng bại, quân đội của tộc Cổ Tát không vượt qua Xích Thủy bên này, quân đội của triều đình cũng không thể tấn công qua bên kia Xích Thủy.

Hai bên tạm thời giằng co như vậy.

Có điều đây đã là tin tức hai tháng trước.

Trong hai tháng khẳng định đã xảy ra rất nhiều việc.

Nếu vẫn mãi không đánh lui tộc Cổ Tát, áp lực triều đình phải gặp chắc chắn không nhỏ. Áp lực triều đình không nhỏ, vậy hắn... Hẳn cũng rất áp lực.

"Nếu phái Trấn Bắc quân đi nhất định có thể đánh tan loạn đảng tộc Cổ Tát."

Đúng lúc này, Vân Trân nghe trong đội thương nhân có hai người thảo luận chiến sự phía Nam.

Người nọ nói xong, liền có người khác phụ họa gật đầu: "Đúng vậy. Trấn Bắc quân lợi hại như thế, trước đây ngay cả người Nhung cũng có thể đánh bại. Đám man di như tộc Cổ Tát có đáng là gì?"

"Cũng không thể nói vậy." Người ngồi bên cạnh nghe thế, không nhịn được mà xen vào, "Trấn Bắc quân ở Bắc địa đúng là lợi hại. Nhưng nếu tới phương Nam, so với tộc Cổ Tát quen thuộc địa hình bên kia, Trấn Bắc quân chưa chắc có thể lập tức thích ứng, nói không chừng còn không chống đỡ lâu bằng triều đình."

"Không không không, ta vẫn rất tin vào Trấn Bắc quân..."

Người trong đội thương nhân sôi nổi thảo luận.

Vân Trân ngồi trong xe, chỉ lẳng lặng nghe, không xen vào.

Thật ra nàng tán đồng với ý kiến Trấn Bắc quân không phải quân đội thích hợp nhất.

Dù sao bao nhiêu năm qua Trấn Bắc quân luôn ở Bắc địa. Kẻ địch bọn họ hiểu cách đối phó nhất là người Nhung.

Người của tộc Cổ Tát và người Nhung khác nhau.

Không kể Trấn Bắc quân ngàn dặm bôn ba từ Bắc địa xuống Nam Hoa, tham gia tác chiến trong trạng thái mệt mỏi, kế hoạch tác chiến của Trấn Bắc quân chưa chắc đã thích hợp với trận chiến ở phương Nam.

...

Sắp đến Bính châu, đội thương nhân đột nhiên nhận được tin, nói rằng không thể tới Bính Châu.

"Vị cô nương này, thật sự xin lỗi." Quản sự tới tìm Vân Trân, xin lỗi nàng, "Khi nãy chủ nhân của bọn ta nhận được tin, nói là tình hình ở Bính Châu hiện giờ không tốt lắm. Không ít nạn dân từ phương Nam chạy nạn tới Bính Châu, cho nên bọn ta quyết định không tới Bính Châu nửa. Tiền cô nương đưa bọn ta, bọn ta có thể giảm một nửa."

"Không cần." Vân Trân lắc đầu, "Việc này ta hiểu. Có điều, không biết ngài có thể bán cho ta một con ngựa không? Ta muốn tới Bính Châu."

"Đương nhiên có thể." Quản sự gật đầu.

...

Vân Trân mua một con ngựa chỗ đội thương nhân.

Nàng rời khỏi đội ngũ, một mình xuống Nam.

Nhưng nàng đi chưa được bao lâu, liền nghe một tin:

Hoàng đế ngự giá thân chinh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play