Tuy rằng đang hỏi, nhưng Triệu Hi dường như đã xác nhận.

Bề ngoài Bạch Phi hợp tác với Vương thị, nhưng trên thực tế, người thật sự hợp tác với bà ta là Đức Phi và Triệu Húc. Cho nên trước khi chết, bà ta mới nói như vậy.

Mà những lời bà ta nói trước khi chết chẳng qua cũng vì kéo dài thời gian cho họ, chờ cứu binh tới.

Triệu Húc không trả lời.

Nhưng phản ứng của hắn đã để lộ tất cả.

Vân Trân quay đầu nhìn hắn.

"Vậy hiện tại bên ngoài, người tới cứu đệ là ai?" Triệu Hi hỏi.

"Ngươi thông minh như thế, chắc là có thể đoán được." Triệu Húc nói.

Triệu Hi nghĩ nghĩ: "Người ta an bài bên ngoài đều là cao thủ. Có thể trong thời gian ngắn như vậy công phá vòng vây, hẳn không phải hộ vệ đơn giản... Nếu ta đoán không lầm, người tới cứu các ngươi chắc là Trấn Bắc quân đóng ở Bắc địa. Nhưng ta thật sự không hiểu, Trấn Bắc quân ta sớm đã đề phòng, người của các ngươi rốt cuộc che giấu tai mắt của ta, vào kinh thành như thế nào?"

Trên thực tế, "Tham Lang" luôn quan sát vùng Bắc địa.

Đặc biệt là sau khi Chiến Sơn Hà từ kinh thành trở về.

Nhưng hiện tại, Trấn Bắc quân lại lặng lẽ không muốn tiếng động tới kinh thành, tới dưới mí mắt của họ. Mãi đến giờ khắc này, bọn họ mới phát hiện.

Điều này khiến Triệu Hi cảm thấy có chút thất bại, đồng thời cũng khơi dậy hứng thú cho hắn.

"Ngươi đoán không sai, đúng là Trấn Bắc quân." Triệu Húc nói, "Thám tử của các ngươi ở Bắc địa quả thật cũng rất lợi hại. Nhưng ngươi đã quên một chuyện, mẫu phi ta xuất thân thương hộ, dưới Tô thị có rất nhiều cửa hàng. Những cửa hàng đó thường làm ăn với các nơi trong thiên hạ. Mà Bắc địa cũng có thương hộ họ Vương giao hảo với chúng ta... Nếu để họ cải trang thành thương dân buôn bán, chắc chắn sẽ không có sơ hở."

"Thì ra là thế, thì ra là thế." Triệu Hi vỗ đầu, "Đúng vậy. Mỗi ngày đều có rất nhiều thương nhân ra vào Bắc địa, đi lại giữa Bắc địa và kinh thành. Cho nên chỉ cần tìm cớ để những binh lính đó rời khỏi tầm mắt của mọi người, như vậy, những thương nhân kia sẽ có cách để họ xen lẫn vào đội ngũ, từ Bắc địa tới kinh thành. Nếu đúng là vậy, chuyện đó ta nghĩ sai rồi. Bạch Phi quả thật từng có ước định với các ngươi, nhưng trước khi bà ta hợp tác với các ngươi, các ngươi cũng đã âm thầm mưu tính những việc này."

Bởi vì hôm nay cách thời điểm hoàng đế băng hà chỉ có mấy ngày ngắn ngủi.

Nhiều sĩ binh của Trấn Bắc quân muốn từ Bắc địa đến kinh thành, khẳng định không phải chuyện ngày một ngày hai có thể hoàn thành.

Nói cách khác, Triệu Húc và Trấn Bắc quân cùng Chiến Sơn Hà đã hợp tác trước khi hoàng đế băng hà, nói không chừng là trước khi Chiến Sơn Hà rời kinh.

Nhưng binh lực hùng hậu đột nhiên xuất hiện gần kinh thành rất dễ khiến người ta nghi ngờ.

Cho nên sau khi những người đó tới, bọn họ phân tán các nơi gần kinh thành, âm thầm chờ đợi. Ở khoảng cách không xa không gần như vậy, vừa không khiến kinh thành chú ý, cũng sẽ kịp cứu viện trong thời khắc mấu chốt.

"Đúng là cao minh, cao minh!" Sau khi nghĩ thông suốt, Triệu Hi không khỏi gật đầu, "Ta vẫn luôn cho rằng đệ không nghĩ tới vị trí kia. Nhưng đến bây giờ ta mới phát hiện, ta cuối cùng vẫn bị đệ lựa. Vị trí kia đại biểu cho quyền thế, đại biểu cho tất cả, sao có thể có người không động lòng chứ?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play