Bây giờ nói ra lời này châm chọc cỡ nào.

"Thủ pháp như vậy, mượn việc La Chước oán hận Tử Thị để che giấu nguyên nhân thật sự... Đây giống như một nữ nhân trả thù nữ nhân khác hơn." Vân Trân nói.

"Vậy vụ án của Vũ vương phi..."

"Chàng còn nhớ hôm ấy chúng ta tới Thanh Phong Quan không? Thật ra sau khi biết Vũ vương phi chết, trong lòng thiếp đã có một phỏng đoán. Đi Thanh Phong Quan không phải vì muốn đạp thanh. Nơi đó dù sao cũng là nơi Vũ vương phi từng ở, nếu cái chết của Vũ vương phi không phải sự cố, có lẽ có thể tìm được đáp án ở đó..."

Khi ấy, nàng thật sự chỉ thử vận may, không trực tiếp liên hệ cái chết của Vương Tân Vũ với triệu Ngọc Nhung. Nàng chú ý tới vụ án này chỉ vì thời gian Vương Tân Vũ chết quá trùng hợp.

Nàng ta mới về kinh thành không lâu liền chết.

Đồng thời còn có thân phận của Vương Tân Vũ.

Dù nói thế nào, nàng ta cũng là chính phi của Vũ Vương.

Chuyện liên quan tới Vũ Vương, tại thời điểm ấy Vân Trân sẽ chú ý một chút.

"Về phía Hiền Phi nương nương nàng không cần lo lắng." Triệu Húc nhẹ nhàng vỗ lưng nàng, "Ta sẽ nhờ mẫu phi thay chúng ta chú ý Hiền Phi nương nương. Ta nghĩ, dù năm đó trong việc của Nhị hoàng muội Hiền Phi nương nương mắc lỗi lớn cỡ nào, giữa bà ấy và phụ hoàng vẫn có tình cảm nhiều năm. Nếu phụ hoàng không nhốt bà ấy vào đại lao như với Tôn Thúy Nga, vậy chứng minh Hiền Phi nương nương sẽ không gặp nguy hiểm tới tính mạng."

"Có lẽ thế." Vân Trân thở dài.

...

Đêm đó, người khó đi vào giấc ngủ há chỉ có Vân Trân và Triệu Húc?

Hiền Phi vào Ngự Thư Phòng nói chuyện với hoàng đế một canh giờ, sau đó Triệu Ngọc Nhung cũng bị gọi đến. Lại qua một canh giờ, Ngọc Nhung công chúa vốn được hoàng đế sủng ái bị đày vào tử lao.

Là tử lao.

Chỉ có kẻ phạm tội lớn mới bị đưa vào đó.

Mà người vào đó đến nay không có ai có thể sống sót bước ra.

Vân Trân và Triệu Húc xuất cung không bao lâu, chuyện Triệu Ngọc Nhung bị hoàng đế đày vào tử lao truyền khắp các cung các viện. Mọi người đều tò mò, đều suy đoán, đều phải người hỏi thăm chiều nay ở Ngự Thư Phòng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng từ đầu đến cuối chỉ có ba người biết chân tướng.

Hoàng đế, Hiền Phi và Triệu Ngọc Nhung.

Không ai dám trực tiếp đi hỏi hoàng đế.

Mà Hiền Phi sau khi rời khỏi Ngự Thư Phòng, trở về Tái Hiền Cung liền nhốt mình bên trong, không ai có thể vào.

Người còn lại chính là Triệu Ngọc Nhung bị nhốt vào tử lao! Đám người đó càng không dám tiếp cận Triệu Ngọc Nhung.

Có điều, người trong cung dù sao cũng không phải người thường.

Rất nhanh, đã có người biết chuyện buổi chiều Vân Trân dẫn nhân chứng tiến cung.

Sau đó, Hình Bộ bên kia đã kết án vụ án Vũ vương phi rơi xuống giếng. Còn về hung thủ là ai? Đó là cơ mật!

Nhưng cố tình, khác thường như vậy dễ khiến người ta chú ý.

Có người thầm đoán có phải cái chết của Vũ vương phi liên quan tới công chúa Triệu Ngọc Nhung hay không.

Nói cách khác, tại sao ngay lúc này Triệu Ngọc Nhung lại bị nhốt vào tử lao?

...

Vừa biết được tin, Vũ Vương Triệu Kỳ liền rơi vào trạng thái kinh hoảng.

Người khác không biết chân tướng Vương Tân Vũ chết, nhưng Triệu Kỳ biết!

Gã không chỉ biết, còn biết ai hại Vương Tân Vũ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play