Cứ thế, bỏ lỡ thời gian tốt nhất để cứu Vương Tân Vũ.

Hiện tại, cung nữ kia đã bị Hình Bộ tạm giam.

Triệu Húc cũng không thể gặp mặt.

"Chắc là sắp định án." Triệu Húc nói, "Phụ hoàng đã hạ tử lệnh, Hình Bộ không dám kéo dài thời gian."

Ý của lời này chính là đến kỳ hạn, cho dù vụ án không phải tự sát cũng phải biến thành tự sát. Bởi vì Hình Bộ muốn giữ mạng, cũng muốn giữ cái mũ ô sa trên đầu mình.

Do vậy, nếu Vân Trân muốn biết rõ vụ án này, nhất định phải trong kỳ hạn một tháng tra được chứng cứ hữu dụng, ít nhất có thể chứng minh không phải Vương Tân Vũ tự sát!

Nhưng trong tay nàng không có manh mối.

Nàng không được tiếp xúc với đương sự, cũng không đến gần hồ sơ vụ án.

Điều duy nhất nàng có thể làm chính là tiến cung, đến nơi xảy ra chuyện xem xét hiện trường, có lẽ có thể tìm được vài chỗ người khác không chú ý tới.

Vân Trân nói suy nghĩ của mình với Triệu Húc.

Triệu Húc gật đầu: "Ta đi cùng nàng. Nếu gặp ai, ta còn có thể giúp nàng ứng phó."

"Được." Vân Trân mỉm cười.

Đây có lẽ chính là sự tôn trọng lẫn nhau.

Nàng muốn điều tra cái chết của Vương Tân Vũ, Triệu Húc không hỏi nàng lý do, trực tiếp đồng ý, hơn nữa còn muốn đích thân đưa nàng đi.

Đây có lẽ chính là tin tưởng.

Hai ngày sau, Triệu Húc nói mọi việc đã chuẩn bị xong, hôm nay có thể đưa nàng tiến cung.

Vân Trân gật đầu.

Bọn họ đưa A Linh tiến cung.

Bọn họ dùng cớ đưa A Linh đi thỉnh an Đức Phi, hoàng đế và Thái Hậu.

Vào cung rồi, bọn họ đi thỉnh an Thái Hậu trước. Mấy năm nay, sức khỏe Thái Hậu ngày càng kém, đa số thời gian đều tĩnh dưỡng. Bởi vậy lần này họ tới, vẫn không gặp được Thái Hậu. Thái Hậu chỉ phái ma ma bên cạnh nói họ về đi.

Rời khỏi chỗ Thái Hậu, bọn họ tới cung của hoàng đế.

Từ khi Bạch Phi mang thai, tinh thần hoàng đế thoạt nhìn tốt hơn trước.

Gặp cả nhà Triệu Húc, hoàng đế cũng cao hứng, hàn huyên với họ mấy câu. Biết họ còn phải qua Chiêu Đức Cung thỉnh an Đức Phi, ông ta không giữ lại lâu, chỉ nói Triệu Húc sau này có rảnh, thường xuyên dẫn A Linh vào cung.

Rời khỏi Hoa Thanh Cung của hoàng đế, bọn họ tới Chiêu Đức Cung của Đức Phi.

Bọn họ dùng cơm trưa ở Chiêu Đức Cung.

Ăn xong, A Linh được vú nuôi dỗ ngủ. Vân Trân và Triệu Húc lúc này mới rời khỏi Chiêu Đức Cung, nói là đã lâu không vào cung, muốn đi dạo Ngự Hoa Viên. Nha hoàn của Chiêu Đức Cung muốn đi theo, lại bị Triệu Húc cự tuyệt.

Rời khỏi Chiêu Đức Cung, bọn họ đi thẳng tới Ngự Hoa Viên.

"Hôm trước người hầu ở thôn trang tới báo, nói Hắc đại nhân không được khỏe." Triệu Húc vừa đi vừa nói.

Nhìn phong cảnh Ngự Hoa Viên, không biết sao hắn đột nhiên nhớ tới Hắc đại nhân.

Vân Trân vừa nghe, cũng có chút hoảng hốt.

Năm đó nàng vội rời khỏi kinh thành, để Hắc đại nhân ở lại cho Triệu Húc chăm sóc. Sau này, Triệu Húc cũng phải rời kinh thành, đến Quán Châu. Quán Châu cách xa kinh thành ngàn dặm, đưa Hắc đại nhân đi theo quả thật không tiện. Bởi vậy trước khi đi, Triệu Húc sai người đưa Hắc đại nhân tới thôn trang ngoại ô, có người chăm sóc.

Hắc đại nhân vốn là một con mèo.

Mèo rất khó bị quản thúc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play