Vân Trân không hỏi, nàng chỉ an tĩnh nhìn Miến Đà Loa.

Bởi vì nàng biết cuối cùng Miến Đà Loa sẽ thỏa hiệp.

Quả nhiên, do dự một hồi, Miến Đà Loa vẫn quyết định nói nàng biết.

"Hơn hai mươi năm trước, hoàng đế nắm được chứng cứ 'Tham Lang' tạo phản, bắt đầu ra tay với 'Tham Lang'..." Miến Đà Loa chậm rãi nói.

Nhưng khi đó, trong tay Thịnh Vân Lan nắm giữ "Tham Lang" khiến thiên hạ run rẩy. Mà "Tham Lang" không giống những quân đội khác nghe lệnh triều đình, trong lòng bọn họ chỉ có một vương, đó là Thịnh Vân Lan. Bọn họ chỉ nghe theo mệnh lệnh của Thịnh Vân Lan, cho dù là hoàng đế Vân Hán Quốc cũng không thể sử dụng họ.

Cho nên, dù trong tay hoàng đế có được chứng cứ "Tham Lang" muốn tạo phản, ông ta cũng không dám tùy tiện hành động thiếu suy nghĩ.

Không thể cứng rắn, vậy chỉ có thể dùng trí.

Miến Đà Loa không phải người trong quân đội, chuyện ông ta biết, đa phần đều nghe từ mẫu thân Cửu Ca của Vân Trân. Nhưng Cửu Ca lại không kể cho Miến Đà Loa nghe quá nhiều chuyện về "Tham Lang".

"Sau này ta cũng là vô tình nghe mẫu thân ngươi nói trong "Tham Lang" xuất hiện phản đồ." Miến Đà Loa kể.

Có kẻ phản bội Thịnh Vân Lan, hơn nữa đó là người Thịnh Vân Lan khá coi trọng.

Nếu không vì người kia, Thịnh Vân Lan đã không bị bắt, "Tham Lang" cũng sẽ không vì vậy mà quản chế, Thịnh gia càng sẽ không bị mãn môn sao trảm.

"Sau khi Thịnh Vân Lan bị bắt, triều đình dùng ông ta làm mồi dẫn dụ những người trung thành của 'Tham Lang' tre già măng mọc xông vào muốn cứu ông ta. Mẫu thân Cửu Ca của ngươi cũng từng đột nhập quân đội, muội cứu ông ta... Chỉ là, nếu đã đặt cái bẫy ở đó, triều đình sao có thể để người của ông ta được như ý nguyện? Mẫu thân của ngươi đương nhiên cũng không thành công."

Không chỉ không thành công, mà còn bị trọng thương.

Không thể ngạnh tới, vậy chỉ có thể dùng trí thắng được.

Nếu không phải những người trung thành trong "Tham Lang" liều chết bảo vệ bà, chỉ sợ bà đã táng thân ở nơi đó.

Mẫu thân từng đột nhập quân đội?

Vân Trân sửng sốt.

Sao nàng cứ cảm thấy câu chuyện này có hơi quen tai, giống như đã từng nghe ở đâu vậy?

Không đợi nàng suy nghĩ, Miến Đà Loa tiếp tục: "Tuy rằng ta không thích Thịnh Vân Lan, không thích 'Tham Lang', cũng không muốn quản xem ông ta rốt cuộc có thật sự tạo phản hay không, nhưng thủ đoạn của triều đình năm đó thật sự quá dơ bẩn, quá ác liệt. Ta nghĩ, cuối cùng cho dù giết Thịnh Vân Lan, diệt 'Tham Lang', bọn họ cũng không dám viết vào sách sử."

Bởi vì thủ đoạn của họ thật sự quá ti tiện.

Đầu tiên họ xúi giục người thân cận của Thịnh Vân Lan, lợi dụng người kia bắt Thịnh Vân Lan, sau đó lại lợi dụng Thịnh Vân Lan thu hút người trong "Tham Lang" nghĩ cách tới cứu viện, giết hết những ai tới.

Cuối cùng, bọn họ lợi dụng lòng trung thành của "Tham Lang" với Thịnh Vân Lan, lừa mười vạn đại quân "Tham Lang" vào sơn cốc, giết chết không tha một ai.

Ngày đó, sơn cốc kia như biến thành địa ngục.

Có lẽ, ngay cả địa ngục còn từ bi hơn.

"Tham Lang" bị diệt, Thịnh gia mãn môn bị trảm, Thịnh Vân Lan cũng chết. Sau đó, những kẻ đã từng dẫm lên Thịnh gia, dẫm lên "Tham Lang" để ngoi đầu mượn cái gọi là công lao mà bò lên vị trí cao hơn. Sau khi "Tham Lang" diệt vong, bọn họ bắt đầu như chó dữ chia cắt thế lực vốn thuộc về "Tham Lang".

Năm năm, mười năm, hai mươi năm...

Năm tháng trôi đi.

Những kẻ năm đó có người là quyền thần, có người nắm giữ một phương, cũng có người tài phú bất tận. Bọn họ hưởng hết thanh danh, hưởng hết quyền lợi, tài phú. Bọn họ đương nhiên đã quên sơn cốc ngoài Hỏa Diễm thành, cái sơn cốc từng mai táng mười vạn đại quân "Tham Lang"...

Gió Bắc thét gào, vong hồn ở sơn cốc đến nay vẫn không thể an bình.

Mà cái người năm đó phản bội Thịnh Vân Lan đã bò đến vị trí cao không tưởng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play