"Không ngờ ngươi sẽ đến Quán Châu?" Sau khi hai người ngồi xuống, Tử Thị nắm tay Tử Thị, cảm khái.

"Đừng nói ngươi, ngay cả bản thân ta cũng không ngờ được."

Vận mệnh của con người há dễ dự đoán như vậy?

Có ai biết?

Hay là trời biết.

Vân Trân kể lại chuyện sau khi nàng rời kinh, gặp được Vương gia, lại đến Bắc địa gặp Triệu Húc với Tử Thị.

Tử Thị nghe xong, không khỏi thổn thức.

"Xem ra duyên phận giữa ngươi và Túc Vương dù thế nào cũng cắt không được!" Tử Thị nhìn nàng, nói.

Vân Trân không biết trả lời thế nào.

Cắt không được, gỡ rối hơn.

Bọn họ như người đi trong mê cung, không biết đường ra ở đâu, chờ đợi họ là kết cục gì.

"Ngươi ở kinh thành tốt không?" Cảm khái trong lòng một hồi, Vân Trân ngẩng đầu hỏi Tử Thị.

"Tất cả vẫn còn tốt." Tử Thị gật đầu, cũng kể chuyện ở kinh thành với Vân Trân.

Vân Trân nghe nói Lưu Vân Bạch sau khi được sắc phong Thái Tử, cưới trắc phi, lại nghe chuyện Triệu Ngọc Dao và Vương Tử Anh thành thân, còn cả Cát Vương Triệu Húc cự tuyệt hôn nhân Vương Hoàng Hậu an bài...

Rõ ràng nàng rời khỏi kinh thành chưa đến một năm, lại có cảm giác đã qua mấy đời, những gì Tử Thị kể như chuyện xưa, nàng chỉ là một người đứng nhìn.

"Lần này ta tới Quán Châu là phụng mệnh bệ hạ tới tặng lễ vật cho tiểu công tử mới chào đời của Túc Vương, đồng thời tiện thể ban thưởng cho những người khác." Tử Thị nhìn Vân Trân, giống như đang quan sát phản ứng của nàng, "Kế tiếp, ngươi có tính toán gì không?"

Là định ở lại Túc Vương phủ, hay chỉ tạm thời?

Tử Thị đã gặp Triệu Húc.

Nhìn thái độ của Triệu Húc, dường như sẽ không thả Vân Trân đi.

Cho nên, nàng muốn nghe tính toán của Vân Trân.

"Tính toán?" Vân Trân theo bản năng ôm bụng, ánh mắt phức tạp.

Thai nhi trong bụng còn chưa đầy hai tháng, cho nên bây giờ chưa thể nhìn ra. Đại phu bắt mạch cho nên cũng bị Triệu Húc dặn dò, tạm thời không được để lộ chuyện này. Ngày thường người hầu hạ nàng đều là tâm phúc của Triệu Húc, không cần lo lắng.

Triệu Húc làm như vậy là muốn trước khi thai nhi ổn định, để tránh rước thêm phiền toái, sau khi thương lượng với Vân Trân, hai người cùng có quyết định.

Nhưng qua thêm khoảng thời gian nữa thì sao?

Bây giờ không nhìn ra, vậy ba tháng, bốn tháng, năm tháng...

Sẽ có ngày hiện hình.

Không thể để nàng trước khi sinh con luôn ở trong Túc Vuông phủ đúng không?"

"Ta..." Vân Trân cúi đầu, nhẹ nhàng xo bụng, "Ta hoài hài tử của ngài ấy."

"Cái gì?" Tử Thị mở to hai mắt, khiếp sợ.

Nàng nhìn bụng Vân Trân, giống như không thể tin được.

"Vậy sau này ngươi có tính toán gì không?" Tử Thị hỏi.

Tình nghĩa Triệu Húc dành cho Vân Trân, nàng có thể nhìn ra.

Nhưng thân phận của Triệu Húc không hề bình thường, mà Vân Trân cũng không phải nữ tử bình thường.

Hai người họ đều không bình thường.

Chuyện này có lẽ không dễ giải quyết như vậy.

Nếu Triệu Húc chỉ là một người bình thường, hắn có thể cưới Vân Trân làm vợ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play