Trong điện rơi vào an tĩnh.

Không biết qua bao lâu, Đức Phi phất tay, cung nữ lui xuống.

Cung nữ lui ra rồi, xung quanh chỉ còn lại Đức Phi và Bích Diên.

"Sai người điều tra đêm qua người kia có ở bên cạnh Thanh Hiếu huyện chúa không." Đức Phi nói.

"Vâng." Cho dù Đức Phi không nói, người kia là ai, làm tâm phúc của bà ta, Bích Diên đương nhiên biết. Có điều trả lời xong, Bích Diên nghi hoặc hỏi, "Nương nương, người nghi ngờ sao?"

Nghi ngờ chuyện tối qua có liên quan tới người kia?

Cho nên đêm khuya, Lục điện hạ mới xuất hiện ở Hoa Thanh Cung?

"Ừ." Đức Phi nghiêm túc gật đầu, "Chuyện này không thể không cẩn thận. Hiện tại là thời khắc mấu chốt, bổn cung tuyệt đối không cho phép người kia cản đường Húc Nhi. Dù là khả năng nào cũng không được!"

"Nô tỳ hiểu rồi. Nô tỳ lập tức phái người đi điều tra." Đáp xong, Bích Diên liền muốn xoay người lui xuống.

Nhưng ngay lúc này, Đức Phi bỗng hỏi một chuyện: "Hoàng tử phi sao rồi?"

"Tất cả đều khỏe mạnh. Liễu gia cũng rất coi trọng hài tử chưa chào đời này, đặc biệt là Liễu Thục Phi nương nương. Mấy ngày nay, Liễu Thục Phi nương nương phái tâm phúc của mình tới Càn Nguyên Cung chiếu cố hoàng tử phi. Người của chúng ta được an bài làm việc bên ngoài. Nương nương thấy chuyện này có gì không ổn sao?"

Đức Phi hơi nhíu mày: "Tạm thời cứ tùy ý họ đi. Đứa nhỏ này dù là đối với chúng ta hay đối với Liễu gia đều vô cùng quan trọng. Liễu gia làm như vậy cũng vì coi trọng đứa nhỏ này. Liễu Thục Phi chắc là không yên tâm, muốn tự mình chiếu cố. Nếu đã thế, tạm thời cứ theo ý họ. Có điều, người của chúng ta cũng không thể lơi lỏng, phải đề phòng những kẻ khác tìm được cơ hội gây chuyện."

"Nô tỳ biết rồi."

"Chờ qua hừng đông, ngươi lại phái người, không, tự ngươi tới Càn Nguyên Cung đưa đồ bổ của bổn cung cho hoàng tử phi, bảo nàng ấy cứ an tâm dưỡng thai, không cần nghĩ ngợi chuyện bên ngoài."

"Vâng."

Bích Diên lui xuống.

Đức Phi đứng dậy, khoác áo choàng đến bên cửa sổ, nhìn sắc trời bên ngoài.

Trời sắp sáng rồi.

Chỉ là không biết sau khi trời sáng, hoàng cung liệu có còn bình tĩnh như thế này không?

...

Rầm.

Tiếng đồ sứ đập xuống đất.

Nội thị run bần bật quỳ gối, không dám hít thở mạnh.

"Nực cười!" Vương Hoàng Hậu nghe xong, đập bàn một cái.

"Đúng vậy! Thịnh Tiệp Dư này đúng là quá to gan! Chuyện như vậy mà cũng dám làm!" La ma ma đứng bên cạnh phụ họa.

Sau khi Vương Hoàng Hậu từ vương phi trở thành hoàng hậu, La ma ma luôn đi theo, hiệp trợ Vương Hoàng Hậu, chủ quản chuyện của Khôn Càn Cung.

"Hoàng Hậu nương nương tha mạng! Hoàng Hậu nương nương tha mạng! Lúc sau nô tài mới biết được chuyện này! Cầu xin Hoàng Hậu nương nương tha mạng!" Nội thị quỳ dưới đất, không ngừng dập đầu.

Nội thị là người phụ trách gác đêm hôm qua.

Hôm nay trời còn chưa sáng gã đã chạy tới Khôn Càn Cung, chờ Vương Hoàng Hậu xuống giường rửa mặt, mới được dẫn vào, bẩm báo mọi việc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play