Sáng hôm sau, Tống Tử Duệ lờ mờ tỉnh dậy phát hiện mình nằm trên cơ thể Tô Dĩ Thần mặt lập tức đỏ bừng.

Đã vậy một tay Tô Dĩ Thần ôm eo, một tay đặt lên mông của y, Tống Tử Duệ liền xấu hổ đến nỗi muốn tìm cái quần để đội lên đầu.

Nhưng mà cái mông của y hình như bớt đau rồi, không có sưng lên, hên thật.

Đang suy nghĩ bỗng nhiên âm thanh của hệ thống vang lên làm y giật mìn.[Ting ting, hệ thống phát hiện mức độ yêu thích của Tô Dĩ Thần đối với kí chủ là tuyệt đối, chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ thứ 1: Câu dẫn Tô Dĩ Thần.

Phần thưởng: 1 hộp quà bí ẩn, 20 000 tích phân, thỉnh kí chủ kiểm tra]Hả mức độ yêu thích? Có loại này nữa sao? Còn là tuyệt đối, y chỉ vừa mới gặp hắn thôi mà? Mặc khác y chỉ nghĩ câu dẫn thì là bị xxx là hoàn thành, ai ngờ phải đạt được mức độ yêu thích gì đó nữa, hmm ca này hơi khó.

Vậy phải gọi là công lược mới đúng chứ? Để bữa nào hỏi hệ thống một chút mới được, hệ thống đó nhiều khi không được bình thường.Nhẹ nhàng lấy tay của Tô Dĩ Thần ra khỏi người, Tống Tử Duệ trèo xuống khỏi cơ thể hắn.

Thuận lợi trèo xuống, y đang định tìm quần áo mặc vào thì một giọng nói vang lên làm cơ thể y cứng đờ.- Duệ nhi đang làm gì thế?- Sư...sư phụ, ta...ta đang thay y phục.- Lời hôm qua vi phu nói em quên rồi?- Hả???Tô Dĩ Thần nhíu mày nhìn chằm chằm Tống Tử Duệ khiến y lạnh cả sống lưng, cắn cắn môi nhẹ kêu.- Phu...phu quân- Ngoan, để vi phu dạy em làm một nương tử tốt nào.

Điều đầu tiên: Em phải nghe lời vi phu, không được cãi lời, phải ngoan ngoãn.

Điều thứ hai: Em không được trêu hoa ghẹo nguyệt, không được "hồng hạnh xuất tường"(*).

Điều thứ ba: Khi không có người ngoài em phải gọi ta là phu quân.

Điều thứ tư:...vẫn chưa nghĩ ra sau này nói tiếp.

Em đã rõ chưa?(*) Hồng hạnh xuất tường: là ngoại tình a.- Vâng.Tống Tử Duệ nghiến răng nghiến lợi mà trả lời, hận không thể nhai nát Tô Dĩ Thần.

Mẹ nó không được trêu hoa ghẹo nguyệt? Ông đây được hệ thống giao nhiệm vụ kia kìa.

Mà khoan hình như y quên cái gì đó rất quan trọng, cái gì ý nhỉ...!không nghĩ ra.

Chậc bỏ qua một bên bây giờ y phải làm sao với cái tên sư phụ này bây giờ, chán chả muốn nói.- Vậy ta thay y phục được chưa sư...phu quân.- Ta giúp em thay! Sẵn tiện bôi thuốc cho em, mông của em hôm qua bị đánh đến sưng lên.Tô Dĩ Thần nói rồi không đợi Tống Tử Duệ từ chối liề lấy từ trong túi trữ vật một lọ thuốc.

Hắn tiến lại, ôm Tống Tử Duệ đang trần truồng lại giường, hắn ngồi lên giường sau đó lại bế y để lên đùi, nhẹ nhàng lấy thuốc trong bình thoa lên mông y.

Bàn tay của Tô Dĩ Thần di chuyển trên mông y một cách linh hoạt.

Hắn cứ xoa xoa như vậy khiến Tống Tử Duệ muốn rên thành tiếng.- Như...như vậy đã được rồi, không cần xoa nữa.- Vậy được rồi, để vi phu lấy y phục thay giúp em.Tô Dĩ Thần trong mắt tràn đầy tiếc nuối buông tha cho cái mông tròn tròn đáng yêu của Tống Tử Duệ, đặt y đứng xuống đất sau đó tiến lại tủ quần áo lựa một bộ y phục kèm theo một cái tiết khố của hắn.Tống Tử Duệ "phừng" một cái mặt lập tức đỏ bừng, tên này vậy mà dám lấy y phục của hắn cho y mặt.- Cái...cái này?- Em mặc y phục của vi phu!- Cái gì? Ngay cả...ngay cả món đồ đó cũng phải mặc của ngươi?- Đúng vậy, em có ý kiến?Tô Dĩ Thần mỉm cười nhìn Tống Tử Duệ, hai mắt đầy ý "em dám cãi lại thử xem", Tống Tử Duệ thấy vậy đành phải cắn răng, im lặng giao trinh tiết của mình cho hắn, bậy bậy y mới không giao trinh tiết cho hắn đâu.Tô Dĩ Thần nhanh nhẹn mặc tiết khố cho y, tiếp đó là các món khác, cuối cùng đeo đai lưng cho y.

Bộ y phục màu trắng khiến cho Tống Tử Duệ nhìn tựa trích tiên.

Tô Dĩ Thần nhìn đến thất thần, không biết nói gì.

Tống Tử Duệ hai tay đỏ chót không dám nhìn vào ánh mắt của hắn.Tô Dĩ Thần thấy y như vậy rất khả ái liền mỉm cười, gương mặt nhu hoà hẵn đi.

Cười xong hắn cũng bắt đầu chọn một bộ y phục để thay.

Hắn chọn một bộ bạch y kiểu dáng giống y hệt như bộ của Tống Tử Duệ, nếu ở hiện đại thì đúng kiểu đồ cặp dành cho tình nhân a.

Măc dù mặc giống nhau nhưng Tống Tử Duệ không để ý đên việc đó.Bây giờ việc y quan tâm là còn Diệp Thiên Phong nữa, y phải câu dẫn, công lược hắn thế nào đây trong khi có một nam nhân dục vọng chiếm hữu cao ở cạnh.

Chẳng lẽ bây giờ y phải lén ở bên ngoài ấy ấy với Diệp Thiên Phong, Tô Dĩ Thần mà biết không giết chết y mới sợ á.Với lại y đang rất phân vân, hệ thống bảo y câu dẫn bọn họ.

Nói câu dẫn cũng không phải, phải gọi là công luợc mới đúng dù gì phải đạt mức độ yêu thích tuyệt đối a.

Nhưng như vậy chẳng khác nào là khiến họ yêu y sao? Nếu bọn họ sinh ra tình cảm với y rồi mà y không thể đáp lại vậy họ sẽ rất đau khổ a.

Hay là y thử nói chuyện yêu đương nghiêm túc với họ? Hmm cũng được a, dù gì thì hai người họ cũng thuộc dạng tuyệt sắc, với lại tiền đề là y cũng hơi hơi có hảo cảm với hai người.Hệ thống chết bầm ra nhiệm vụ kì quái khiến y...khiến y tự nhiên có chồng.

Thật là...thật là sướng chết y mà.Tô Dĩ Thần thay xong y phục thì thấy nương tử của hắn đang xuất thần, gương mặt có nét gì đó trông buồn buồn.

Hắn nhíu nhíu mày, Duệ nhi bị sao vậy? Ai ức hiếp em ấy sao? Chẳng lẽ tiện nhân kia nhân lúc mình không ở cạnh em ấy mà ức hiếp? Nghĩ vậy Tô Dĩ Thần bừng lên sát ý, hắn phải giải quyết tiện nhân đó càng sớm càng tốt mới được.Lần này người kia ngồi không cũng trúng đạn, lúc Tống Tử Duệ suy nghĩ đến việc sẽ phải phụ lòng hai người Diệp Thiên Phong với Tô Dĩ Thần, y hơi buồn một chút thật.

Nhưng nghĩ đến quyết định y sẽ nói chuyện yêu đương với hai nam nhân cực phẩm Tống Tử Duệ liền vui vẻ trở lại.

Mà Tô Dĩ Thần chỉ thấy vẻ mặt buồn buồn của y chứ không thấy được vẻ mặt vui vẻ của y..


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play