Chương 3104

Những hiện tượng như vậy duy trì suốt một đêm, hửng sáng ngày hôm sau, có người nhìn thấy trên mặt biển ấy, vô số cá lật ngửa bụng, nhưng ở phía trên cùng nhất, ngoài những con cá chết ấy ra, ở trên mặt biển tĩnh lặng, còn có ánh nắng ấm áp từ trên trời chiếu rọi xuống, yên tĩnh mà thanh bình, như thể chuyện xảy ra tối hôm qua chỉ là một giấc mơ mà thôi.

Trong bến cảng, những chiếc thuyền vì dị tượng xuất hiện phải hoãn lại lịch trình, giờ đã bắt đầu giương buồm ra khơi.

Trên boong tàu, thủy thủ cùng thuyền trưởng còn đang nói về chuyện xảy ra tối hôm qua.

“Cái thời tiết chết tiệt tối hôm qua làm tôi suýt nữa ở lại trên biển mãi mãi rồi, may mà đã nhanh chóng rời khỏi đó.”

“Ồ, những ngày giá lạnh nên uống một ly làm ấm cơ thể, nhưng mà nói đi phải nói lại, cái cảm giác muốn chạy trốn khỏi biển cả cũng kích thích thật đấy”

“Tiếp tục đi về phía trước thì sẽ vào vùng biển chết, tôi tin là nếu như anh đi vào biển chết chắc chắn sẽ càng cảm thấy kích thích hơn đó” Thủy thủ uống một ngụm rượu trong bình.

“Biển chết?” Thuyền trưởng ngây ra: “Sao lại đi về phía biển chết chứ, tên cầm lái mới đến tối hôm qua làm rớt não ở trong bụng đàn bà rồi sao! Mau! Đổi hướng!”

Thuyền trường nói rồi chạy về phía buồng lái.

Khi thuyền trưởng vào trong buồng lái, người cầm lái đang tập trung cầm lái.

“Mau, đổi hướng đi, phía trước là biển chết đó.!” Thuyền trưởng kêu lên.

“Biển chết?” Người cầm lái khó hiểu nói” Phía trước đâu có gì đâu.”

“Không có sao?” Thuyền trưởng cầm kính viễn vọng nhìn về phía trước, trước mặt ông ta là cả vùng biển tĩnh lặng trải dài vô tận, bầu trời quang đãng, nhìn lướt qua đã có thể nhìn thấy tận chân trời.

Thuyền trưởng sửng sốt, bởi vì, biển chết đã tồn tại rất lâu đời kia, kể từ ngày đầu tiên ông ra khơi đã nghe người đi trước nói về nó, kiêng dè nó, là khu vực chết chóc mà bao lần chỉ cần cách nó mười hải lý là ông sẽ đổi đường tàu, bây giờ thế mà lại, biến mắt rồi!

Phản ứng đầu tiên của thuyền trưởng chính là ông đã nhìn sai hướng, nhưng ông đã nhanh chóng phủ định suy nghĩ đó của mình, vùng biển này ông đã đi qua rất nhiều lần rồi, từ lâu đã quen thuộc rõ ràng với mỗi một chỗ ở nơi đây, biển chết ở phía đó, ông nhắm mắt cũng có thể lái thuyền tìm đến được, hoàn toàn không thể nào quên được, chắc chẳng là ở chỗ này.

Nhưng bây giờ, biển chết đâu?

Biển chết, chỉ trong vòng một đêm, đã biến mất!

Tin tức này dường như chỉ trong một giờ đồng hồ đã truyền khắp biển, hai tiếng sau, bên cạnh con thuyền này đã đậu đầy thuyền bè, to nhỏ đều có, nhỏ thì có thuyền đánh cá, †o thì có cả tàu du lịch dài đến hơn trăm mét, tất cả đều dừng lại ở chỗ này, những chiếc thuyền này, đều đến đây để chứng kiến biển chết biến mất!

“Không thể tin được! Không thể tin được! Biển chết, mất tiêu rồi!”

“Vậy thì đây là khung cảnh bên trong của biến chết sao?”

“Chẳng biết được bao nhiêu người đã chết ở vùng biển này, nhưng bây giờ, nơi đây thật sự rất đẹp”

Ánh mặt trời chiếu rọi xuống biển, mặt biển lấp lánh ánh vàng, mọi thử đều có vẻ rất yên tĩnh, khó mà tưởng tưởng được nơi này lại là biển chết đã từng nuốt chửng vô số thuyền bè, khiến bao nhiêu người bỏ mạng, khiến tất cả thủy thủ phải đi đường vòng!

“Không lẽ, cơn bão tối hôm qua có liên quan đến biển chết hay sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play