Chương 2981

Hai người cùng một lúc thoát khỏi chiến trường cổ đại này, tựa như đạn pháo, đập vào nền đất, phát ra một tiếng Âm nặng nề, kèm theo mảng bụi mù mịt lớn.

Mấy người đang trong cuộc đại chiến không hẹn mà cùng nhìn về phía này, khi thấy bóng dáng Trương Thác, tất cả bọn họ đều thở dài một hơi.

“Tôi đi qua đó xem một chút” Lam Vân Dương lên tiếng, sau đó chỉ chỉ trên không, “Cái tên ở trên trời kia nhìn chằm chằm vào cậu, đợi cậu đến gặp mặt đó.”

Trương Thác không trả lời, ánh mắt của anh khóa chặt trên người Cổ Lực Đơn, sau đó ngự khí xông thẳng tới chân trời.

Mà cuộc chiến bên kia, Lam Vân Dương đã gia nhập, cũng hóa giải áp lực cho mấy người đó.

Thực lực thật sự của Lam Vân Dương là như thế nào, Trương Thác từ trước tới nay chưa từng nhìn thấy, nhưng ở mặt đất, ông ta và Đường Nạp Đức, Võ Đế tồn tại cùng cấp bậc, lúc này xuống tâm trái đất, có thể phát huy hết thực lực, tuyệt đối sẽ không thuy kém cấp bậc tôn chủ là đúng rồi.

Trương Thác bay lên bầu trời, đối mặt với Cổ Lực Đơn.

“Người anh em Trương Ức Thùy, đã lâu không gặp nhỉ, lân trước cứ tưởng anh sắp chết hông ngờ anh vẫn có thể sống sót, thật là làm cho tôi bất ngờ đấy” Cổ Lực Đơn bật cười, anh ta hóa thành hình người trông rất đẹp trai, mỉm cười, rất dễ khiến cho người ta sinh ra hảo cảm.

Trương Thác nhìn chằm chằm Cổ Lực Đơn, hít sâu một hơi, nói: “Anh đến từ vực sâu, anh có biết, mảnh đại lục bên kia là cái gì không?”

“Không biết.” Cổ Lực Đơn lắc đầu: “Tôi hoàn toàn chẳng biết gì về thế giới của mấy người cả, tôi chỉ biết là, tôi có một vài chuyện, nhất định phải làm”

“Anh sẽ gây ra một cuộc chiến tranh!” Trương Thác nhìn thẳng vào Cổ Lực Đơn.

“Chiến tranh à?” Cổ Lực Đơn nghiêng đầu suy nghĩ một chút: “Có lẽ thật sự là chiến tranh đó, có điều vậy thì làm sao chứ, chỉ cần có thể đạt được mục đích, chiến tranh thì đã sao nào, dù sao, đây cũng là mấy người ép tôi đó.”

“Chúng tôi ép anh?” Trương Thác nhíu mày.

Cổ Lực Đơn chỉ về phía chân trời nghiêng của chiến trường cổ đại, nói: “Chỗ kia rất cổ quái, ngăn chặn tất cả năng lượng, tôi không thể bay lượn ở bên trên, Thú Nhân chúng tôi, một khi đi lên, sẽ hóa thành nguyên hình, không thể khống chế được, nhưng có một người, xuất hiện ngoại lệ rồi, người mà tôi muốn giết, lẫn vào nơi đó của mấy người, tôi không có lựa chọn khác, trong số mấy người có người âm thầm giúp cô ta”

Ánh mắt Trương Thác xầm xuống: “Cổ Cơ?”

“Là cô em gái đáng thương đó của tôi” Cổ Lực Đơn cười nói: “Có điều xem ra, cô ta ở thế giới nhân loại của mấy người, rất được hoan nghênh, nếu không thì cũng chẳng tuỳ tiện chạy vào được.”

Trương Thác nhìn chằm chằm mành đại lục này hồi lâu, mới mở miệng nói: “Cổ Lực Đơn, anh bảo người của anh, rời khỏi mảnh đại lục này, tôi giúp anh tìm Cổ Cơ, tìm được Cổ Cơ rồi, anh về vực sâu của anh, vĩnh viễn đừng quay trở lại”

“Về vực sâu à?” Cổ Lực Đơn nhìn lên bầu trời, sau đó chậm rãi lắc đầu: “Thế giới này rất đẹp, tôi không muốn trở về nữa”

Ban đầu Cổ Cơ muốn nhờ mọi người giúp cô ta chống lại Cổ Lực Đơn, nói rằng anh ta muốn xâm lược, thì hiện tại Cổ Lực Đơn quả đúng là muốn xâm chiếm thế giới này.

Ánh mắt của Cổ Lực Đơn tràn ngập si mê, anh ta mở miệng nói: “Ở đây rất tốt, có ánh mặt trời và trăng sáng, có núi sông và cây cỏ. Đây là những gì mà chỗ chúng tôi không có.

Tôi và các con dân của mình đều dần yêu nơi này rồi. Ở đây có vô số thức ăn, những thứ này hẳn nên thuộc về thế giới của chúng tôi”

Linh khí màu tím ngưng tụ trên tay của Trương Thác: “Anh thật sự cho răng tất cả thức ăn ở đây đều là của anh hay sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play