Chương 2923

Người của Y Ngọc Điệp đang đứng đây đường kìa!”

Từ Trọng Vinh theo bản năng liếc nhìn Trương Thác, sau đó lắc đầu nói: “Cảm ơn anh, làm phiền anh quá”

Từ Trọng Vinh nói xong liền nói với Trương Thác: “Đi đường vất vả rồi, cậu ăn chút gì trước đi”

“Được” Trương Thác gật đầu, ngồi vào bàn, cầm bát đũa lên, là người đầu tiên động đũa.

Từ Trọng Vinh và những người khác cũng lần lượt ngồi xuống.

Thấy Từ Trọng Vinh vẫn còn có tâm trạng dùng bữa, người hồi nãy cứ sốt ruột không yên.

“Từ Trọng Vinh, ông còn ở đây ăn cơm cái gì! Y Ngọc Điệp đã tìm đến cửa rồi kìa, lần này cô ta đến trông rất khủng bố, ông mau tìm chỗ tránh đi! Người đàn bà này giờ đây trông cứ như một bà điên đấy!”

“Không sao đâu, lần này cô ta không thể làm gì được đâu.”

Từ Trọng Vinh lắc đầu.

“Không thể làm gì được?”

Nghe Từ Trọng Vinh nói như vậy, không chỉ người đó, mà ngay cả Từ Vy cũng rất tò mò, bởi vì địa vị của Y Ngọc Điệp ở thành phố Bắc Hà vô cùng cao quý, ai mà có năng lực trừng phạt Y Ngọc Điệp chứ? Có chắc là không một ai không?

Ngay khi họ đang thấy ngờ vực trước lời của Từ Trọng Vinh, một bóng người khác bước vào biệt thự, đó là Hoàng Trạch Minh.

Ngay lúc Hoàng Trạch Minh bước vào cửa đã nhìn thấy Trương Thác, ông ta muốn quỳ xuống, nhưng lại nhận ra mình không thể quỳ được, trong lòng ông đã hiểu rõ tất cả.

“Lại đây nào ông Hoàng, lại đây ăn cơm trước đi” Từ Trọng Vinh lên tiếng chào.

Hoàng Trạch Minh gật đầu, đi tới trước bàn, thận trọng ngồi xuống, có chút sợ hãi nhìn Trương Thác.

Trương Thác không nói gì, chỉ tiếp tục ăn cơm trong bát mình.

Từ Vy và người vừa đến báo tin cho Từ Trọng Vinh đã thấy Hoàng Trạch Minh đến, họ chỉ nghĩ rằng sự tự tin của Từ Trọng Vinh đến từ Hoàng Trạch Minh, bọn họ cứ gấp gáp không biết phải nói gì.

Mặc dù ngay từ đầu Hoàng Trạch Minh và Y Ngọc Điệp đều là người phát ngôn của đảo Quang Minh, Y Ngọc Điệp có mối quan hệ sâu sắc hơn với Trương Ức Thùy đó, hiện tại, địa vị của Hoàng Trạch Minh không tốt bằng Y Ngọc Điệp, dù sao thì Y Ngọc Điệp cũng là người phụ nữ của người kial Có thể nghe thấy có tiếng quát tháo và tiếng chân bước đều từ bên ngoài sân biệt thự, hiển nhiên là người của Y Ngọc Điệp đã đến rất gần rồi.

“Này, Từ Vy của chúng ta còn có tâm trạng ngồi đây ăn cơm à? Đây là bữa cơm cuối cùng ở nhà mẹ trước khi xuất giá đúng không, chuẩn bị phải đi dâng trà cho sáu chị chồng rồi mà” Một giọng nói quái gở vang lên, Nghiêm Xinh kéo Vương Liêm bước vào, vẻ mặt giễu cợt.

Từ Vy giận đỏ mặt, nói: “Nghiêm Xinh, chưa đến lượt cô chõ mõm vào đâu, đây là nhà tôi, mời cô biến ngay!”

“Ê ê ê” Nghiêm Xinh chống nạnh: “Tôi tưởng Từ Vy cô không biết cáu kỉnh, hóa ra là cũng biết quá đấy chứ, sao, muốn cáu kỉnh với tôi à, có gan thì chút nữa Y bảo Dụ vào đây thì cô nói lại mấy lời đó cho cô ta nghe đi nhá!”

“Cô!” Từ Vy bị Nghiêm Xinh làm cho tức giận không nói nên lời.

Thấy Từ Vy nghẹn lời, khuôn mặt Nghiêm Xinh đây vẻ đắc Vương Liêm ở bên cạnh, khi ánh mắt của Từ Vy vô tình tiếp xúc với anh ta, anh ta lập tức chuyển sang vẻ lo lắng, tỏ ra là mình đang quan tâm cô, cho dù Từ Vy sắp cưới người khác, Vương Liêm vẫn muốn có thể tiếp tục phát triển tình cảm một chút, nghe nói mấy người phụ nữ gả vào một gia đình giàu có thường hay cảm thấy cô đơn, đến lúc có lẽ cơ hội của anh ta càng lớn hơn.

Trong khi Vương Liêm vẫn đang bộc lộ tình cảm của mình, một người khác đã tiến vào sân.

“Từ Vy, vợ tương lai của anh, em muốn đi đâu!”

Người bước vào là một người đàn ông khoảng hai mươi tuổi, trông rất xấu xí, cao khoảng một mét sáu, cùng hàm răng bị hô, nghênh ngang đi vào, đó chính là mối hôn sự Y Ngọc Điệp sắp xếp cho Từ Vy, người này tên là Bồ Giang, nhà họ Bồ nhà mới nổi ở thành phố Bắc Hà, do một tay Y Ngọc Điệp nâng đỡ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play