Chương 2734

Cùng với ngày hội đàm càng gần, người trong thành chính cũng càng ngày càng đông, thế lực lớn nhỏ đều ùa vào trong thành chính, trong đó cũng có không ít những chàng trai tới từ các thành trấn khác.

Trước kia, sau khi những chàng trai này tới thành chính, đều sẽ gọi ba đến năm người bạn thân, mọi người cùng lái một chiếc siêu xe đắt tiền, hẹn gặp một vài cô gái, rồi giết thời gian trong quán ăn đêm gì đó.

Nhưng lần này, sau khi những chàng trai này tới thành chính, tất cả đều ngoan ngoãn chờ ở trong phòng ở khách sạn, cũng không nghe được tiếng gầm rú khi bọn họ lái siêu xe chạy trên đường nữa. Bởi vì bọn họ sợ không cẩn thận một cái, chọc phải tên sát tinh họ Trương kia.

“Nhàm chán kinh” Bạch Trình đi trên đường, nhìn ngang liếc dọc, xung quanh dường như chẳng có mấy người.

Đây cũng không phải do đường ở thành chính trống trải, mà là bọn họ đi đến nơi nào, thì người ở nơi đó đều tránh bọn họ thật xa. Nghe nói, Võ Vương đã bị Trương Ức Thùy làm cho tức đến mức nằm liệt trên giường không dậy nổi. Trong gia tộc của Võ Vương lại càng nổi cơn tam bành, có người lớn tiếng muốn quyết chiến với Trương Ức Thùy.

Mà nữ chiến thần Lâm Ngữ Lam cũng vẫn luôn không ra khỏi cửa, chỉ đợi đến buổi hội đàm.

Hiện giờ cách hội đàm chỉ còn một ngày cuối cùng, tất cả mọi người đều đang đợi hội đàm bắt đầu.

Thời gian một ngày này trôi qua rất nhanh, khi sắc trời ngày hôm sau vừa mới sáng, đám người Trương Thác đã nhận được thư mời đến hội đàm.

Rất nhiều đệ tử của Kiếm Cốc tập trung trong thành, người nào cũng mặc đồ trắng, lưng giắt bội kiếm, trông rất khí phái.

Tinh anh học viện ở học viện Thiên Vũ, cũng đều mặc lễ phục trường học lộng lẫy, xuất hiện trên đường lớn của thành chính.

Thành viên từ thế lực khắp các nơi tới đây, cũng đều mặc cùng một trang phục, lần lượt xuất hiện.

Lâm Ngữ Lam dẫn đủ một nghìn quân, mặc khôi giáp trên người, cô và học viện Thiên Vũ đều là đại diện cho phía chính phủ lần này.

So với viễn cảnh tươi đẹp tới từ các thế lực, thì đám người Trương Thác lại ăn mặc thoải mái. Toàn Cảnh Thiên lại còn nhét đầy đồ ăn vặt vào trong túi, vừa đi đường, vừa nhét đầy miệng.

Trương Thác nhìn cảnh tượng lộng lẫy của các đại thế lực, lại nghĩ đến lời Lâm Ngữ Lam đã nói với mình vào đêm đó, muốn làm gì thì cứ làm cái đó. Trong câu nói này mang theo sự tự tin tuyệt đối. Nhưng phía sau cô là ai, thì anh thật sự không có một chút manh mối nào. Anh vẫn còn nhớ, khi mình nói đối phương có phải mang họ Lục không, trong mắt Lâm Ngữ Lam lộ ra vẻ nghỉ ngờ theo bản năng, chắc chắn không có khả năng giả bộ, mà cũng không phải giả bộ.

Nhưng ngoại trừ người họ Lục đó ra, thì anh thật sự khó có thể tưởng tượng ra được, rốt cuộc là ai có năng lực lớn như vậy.

Thế lực các phương đi trên con đường ở thành chính.

Hội đàm tại thành chính Vạn sơn, là một sự kiện tập kết toàn bộ thế lực trên khắp khu Vạn Sơn. Trên bầu trời khu Vạn Sơn, máy bay kéo theo biểu ngữ bay qua, toàn thành đều thống nhất phát một bản nhạc chúc mừng. Hôm nay, trên các con phố ở toàn thành, không cho phép có bất cứ xe cộ nào xuất hiện, toàn bộ người trong học viện của chính phủ sẽ được điều động để duy trì trật tự.

Thành chính Vạn Sơn, có một sân diễn võ rộng lớn như vậy, cỡ chừng ba sân bóng rổ. Lúc này, toàn bộ thế lực đều đã tới sân diễn võ đó tiến hành tập kết trước.

Thế lực này nối tiếp thế lực kia, thể hiện vẻ oai hùng của mình.

“Học viện Thiên Vũ tới!”

Những học viên tinh anh và giáo viên của học viện Thiên Vũ đó, vênh mặt ưỡn ngực đi vào trong sân diễn võ. Bọn họ mặc lễ phục trường lộng lẫy. Hai chữ Thiên Vũ chính là sự kiêu ngạo của bọn họ. Người ra sân lần này, cho dù là học viện có thực lực thấp nhất cũng là Hóa Hình hậu kỳ, từ đó có thể thấy được lai lịch của học viện Thiên Vũ sâu bao nhiêu. Có những học viên thiên tài như vậy không ngừng gia nhập vào nơi này, học viện Thiên Vũ chắc hẳn sẽ trường tôn không suy yếu.

“Kiếm Cốc đến!”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play