Chương 2559:

Hoàng Trạch Minh khẽ lắc đầu: “Đại nhân, hiện giờ vợ ngài có địa vị rất cao, người bình thường căn bản không tiếp xúc được, tôi tìm bạn, nhưng không có cách nào tiếp cận cô ấy, chỉ đạt được tin tức, hai ngày này, một sĩ quan phụ tá của cô ấy sẽ đến thành Bắc Hà, nghe nói là vì chuyện cường đạo, nhưng tôi đoán có liên quan tới Đảo Quang Minh của đại nhân, đến lúc đó đại nhân có thể nghĩ biện pháp tiếp xúc với sĩ quan phụ tá kia, tìm hiểu thông tin về vợ ngài”

Trương Thác gật đầu, vừa định lên tiếng thì sắc mặt Hoàng Trạch Minh thay đổi.

“Đại nhân, đã xảy ra chuyện” Hoàng Trạch Minh trâm giọng nói: “Lúc trước ngài bảo tôi sắp xếp người thích hợp trừng trị đám cường đạo quanh thị trấn nhỏ này, một đội người ngựa đi tới trấn Lôi Cực, ngay vừa rồi, tất cả mọi người đều mất đi liên kết!”

Trương Thác nhướng mày: “Mất liên kết sao?”

“Đúng vậy” Hoàng Trạch Minh gật đầu: “Hai ngày trước bọn họ gửi tin tới, nói bên trấn Lôi Cực có chỗ kỳ lạ, trong trấn không có nhiều cư dân thường lui tới, trên ngọn núi bên ngoài thị trấn, cường đạo cũng gần như không lộ diện, nhưng từ sáng hôm nay đến bây giờ, bọn họ không truyền một tin tức nào tới, trước khi xuất phát tôi đã nhắc nhở bọn họ, quá bốn tiếng mà không liên lạc thì đại biểu mất đi liên kết, bên đó đã xảy ra vấn đề”

Sau khi Hoàng Trạch Minh nói xong, thì cúi đầu nhìn máy truyền tin của mình, lại mở miệng: “Tin tức mới nhất, không chỉ người chúng ta phái đi mất đi liên lạc, cả trấn Lôi Cực đều xảy ra vấn đề, từ vừa rồi có người chụp hình ảnh từ trên không có thể thấy được, trấn Lôi Cực giống như biến thành một thành phố trống, trong cả thành trấn này không có một bóng người, tất cả con mồi trong khu săn bắn của học viện đều chết một cách ly kỳ, không biết đã xảy ra chuyện gì, quan trọng nhất chính là, có người âm thầm châm ngòi thổi gió, nói Đảo Quang Minh chúng ta phái người đến trấn Lôi Cực, bây giờ trấn Lôi Cực xảy ra chuyện như vậy, rất có khả năng có liên quan tới Đảo Quang Minh, chuyện này là có người nhân cơ hội này muốn đánh nhau áp chúng ta, nếu không xử lý mà nói, đối với chúng ta hiện giờ là một loại đả kích trí mạng, rất có khả năng thanh thế đang tăng cao của Đảo Quang Minh đột nhiên sẽ xuống dốc không phanh”

“Trấn Lôi Cực” Trương Thác lẩm bẩm, tên của trấn này, anh còn nhớ rất rõ ràng, hơi suy nghĩ một lát Trương Thác nói: “Chuyện về trấn Lôi Cực ông không cần xen vào, tôi sẽ tự mình tới đó một chuyến, nhìn xem bên đó đã xảy ra chuyện gì, về ngôn luận hiện giờ, ông cố gắng khống chế, trong vòng hai ngày tôi sẽ cho ông câu trả lời”

Hoàng Trạch Minh gật đầu: “Rõ: Từ thành Bắc Hà đến trấn Lôi Cực, lúc trước hai người Trương Thác và Úc Trí Doãn lái xe cần hai ngày, nhưng đó là vì trên đường đi có mấy lần chuyển hướng, nếu như đi đường với tốc độ cao nhất thì một ngày là tới, mà Trương Thác lái chiếc xe thể thao kia của Y Ngọc Điệp với tạo hình khoa trương, đoạn đường này sẽ ngắn lại đến hơn nửa ngày.

Trước khi Trương Thác đi tới trấn Lôi Cực, đã gọi Úc Trí Doãn đi cùng mình, dù sao Trương Thác còn cần một người dẫn đường.

Một chiếc xe thể thao có tạo hình khoa trương nhanh chóng lái trên đường.

Trương Thác lái xe, Úc Trí Doãn ngồi bên cạnh.

Trương Thác liếc mắt nhìn Úc Trí Doãn ngồi bên cạnh, mở miệng hỏi: “Về chuyện ở trấn Lôi Cực, ông nghe nói chưa?”

Úc Trí Doãn gật đầu: “Chuyện này bây giờ đã ồn ào huyên náo rất lớn, theo lời đồn trấn Lôi Cực xuất hiện loại bệnh gì đó, càng có người âm thầm chỉ ra, nói loại bệnh này là do Đảo Quang Minh chúng ta mang qua đó, người như vậy đúng là đáng giận.”

“ồ” Trương Thác mỉm cười: “Không cần để ý tới loại người này, nếu như thực sự có bản lĩnh, đã không cần phải lén lút như thế, chỉ cần làm rõ chuyện ở bên trấn Lôi Cực, tất nhiên là Đảo Quang Minh chúng ta có thể phơi bày chân tướng”

Nửa ngày trôi qua rất nhanh, hai người Trương Thác và Úc Trí Doãn đã tới gần phạm vi của trấn Lôi Cực, khi cách trấn Lôi Cực còn khoảng sáu bảy mươi dặm đường, Trương Thác và Úc Trí Doãn lập tức cảm nhận được có gì đó không thích hợp.

Trên đường thông tới trấn Lôi Cực, không có một chiếc xe †ồn tại, hơn nữa ở phía trấn Lôi Cực cũng không có một chiếc xe lái ra.

Theo hai người càng lúc càng gần, Trương Thác nhìn thấy có rất nhiều chiếc xe ngổn ngang lộn xộn đỗ ở trên đường, nhưng bên trong xe không có người tồn tại, những chiếc xe này, không bị hỏng hóc chút nào, giống như đã xảy ra một loại chuyện nào đó, khiến người ở bên trong xe đột nhiên bỏ xe rời đi, mà khi hai bọn họ nhìn thấy cảnh này, đã hoàn toàn tiến vào trong phạm vi của trấn Lôi Cực.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play