Chương 2464:

“Thân là người giàu nhất thị trấn, dù thế nào ông phải có xe riêng của mình chứ, sáng ngày mai, những chiếc xe này sẽ được gắn biển” Trương Thác mỉm cười: “Còn nữa, mấy tòa nhà thương mại cao nhất ở huyện Cẩm Ngự, tôi đã sắp xếp người đi trao đổi về chuyện mua bán rồi. Tôi dẫn ông đi xem thử trước, phòng làm việc của ông cũng được chọn sẵn vài loại phong cách, đợi khi nhìn thấy, ông cứ quyết định với tôi là được. Phải rồi, nhà thiết kế trang phục cá nhân cũng đã đến rồi, lát nữa sẽ may riêng vài bộ quần áo cho ông, bao gồm cả tư liệu về bối cảnh công ty mà ông sắp tiếp quản, tôi cũng đã sắp xếp sáu người quản lý hàng đầu, chẳng mấy chốc, bọn họ sẽ xuất hiện trước mặt ông thôi. Về phần xí nghiệp ở huyện Cẩm Ngư, phần lớn đã được bàn bạc để thu mua cả rồi, còn cả trường cấp ba Sao Mai đó nữa, ở chỗ các ông cũng được xem là rất nổi tiếng, tôi cũng đã mua lại luôn rồi. Tuy ông làm một ông chủ nhàn rỗi, nhưng vẫn phải biết những điều cần biết”

Áo Tang mở lớn miệng: “Nhanh như vậy sao?”

“Nếu đã quyết định thì đi làm thôi” Trương Thác nhún vai: “Tối mai sẽ có một buổi họp riêng ở huyện Cẩm Ngự, tôi đã sắp xếp cho ông tham gia rồi, đi thôi, đi làm những chuyện trước mắt trước đã”

Một tài xế mặc tây trang, đeo găng tay màu trắng, đi tới phía trước cửa chiếc Rolls-Royce, rồi mở cửa xe cho Trương Thác và Áo Tang.

Áo Tang nhìn chiếc xe sang trọng trước mặt, sững sờ vài giây, sau đó cười thoải mái: “Thằng nhóc nhà cậu có chút thú vị đấy”

Ông ta nói xong, bước lên xe mà không hề thấy áp lực chút nào. Ông ta vốn chính là người đã từng đứng trên đỉnh thế giới, những thứ về mặt vật chất này cũng sẽ không khiến trong lòng ông ta sinh ra dao động quá lớn. Chỉ là trước kia liên lụy đến người ta, cho nên Áo Tang mới phải sống thật thận trọng.

Trương Thác thấy ông ta đã nghĩ thông suốt thì cũng cười thấu hiểu, anh ngồi vào trong xe, đoàn xe sang trọng rất nhanh đã biến mất ở phía cuối con đường.

Trong mắt người bình thường ở huyện Cẩm Ngư, hôm nay chỉ là một ngày bình thường, nhưng tầng trên cùng của toàn bộ giới thương mại huyện Cẩm Ngư, bao gồm cả quan chức địa phương, cũng phát sinh chấn động vào hôm nay. Huyện Cẩm Ngư đột nhiên xuất hiện một tập đoàn thần bí, với thủ đoạn cực kỳ mãnh liệt, đã chiếm cứ phần lớn thế giới thương nghiệp ở huyện Cẩm Ngư, có người nghe ngóng một chút về nguồn gốc của tập đoàn thần bí này, cuối cùng đáp án có được là sâu không lường được.

Chẳng ai biết được tập đoàn thần bí này đột nhiên xuất hiện vì nguyên nhân gì, hiện giờ suy nghĩ của mọi người chỉ có một, đó chính là mau chóng chuẩn bị cho tốt, khi biết đối phương sẽ tham gia buổi họp riêng vào ngày mai, các thành viên cấp cao ở huyện Cẩm Ngư đều chuẩn bị sẵn sàng.

Một đêm trôi qua, ngày hôm sau đã đến, gần như ông chủ của mỗi một công ty đều đẩy xong việc trong tay mình, chuẩn bị cho buổi họp riêng vào tối nay.

Thời gian một ngày, ở trong mắt vài người là rất chậm và dài, nhưng đối với một vài người mà nói, thì nó lại trôi qua rất nhanh. Đối với Áo Tang thì thời gian một ngày này khiến công †a cảm thấy thật ngắn ngủi.

Áo Tang không để ý đến việc bản thân ăn mặc chỉnh tề để tham dự một buổi lễ nào đó, cũng không để ý mình sẽ gặp mặt ông tổng nào hay những lời nịnh bợ của các doanh nhân, điều ông ta quan tâm là sau hôm nay, ông ta sẽ đi gặp mặt con cháu mình với thân phận như vậy.

“Trương Thác, cậu thấy tay áo này của tôi có phải hơi dài rồi không? Tôi vẫn cảm thấy quần áo phía sau có hơi nhăn thì phải? Cậu cảm thấy hình tượng này của tôi thật sự ổn chứ?”

Vấn đề của Áo Tang xuất hiện hết cái này lại đến cái khác.

Liên tưởng với khi gặp ông ta vào năm đó, đối phương đội mũ rộng vành trên đầu, đứng trên thuyền thật cô đơn, bộ dáng kiệm lời đó trái ngược dữ dội với dáng vẻ hiện tại.

Trương Thác không khỏi vui vẻ: “Quần áo của ông đều do nhà thiết kế tính toán đến từng đơn vị, đo lường đến từng milimet, tuyệt đối không có vấn đề, trang phục cũng là dùng chất vải tốt nhất hiện nay, sẽ không dễ dàng bị nhăn đâu”

Anh võ lên vai Áo Tang, quả nhiên từ tận đáy lòng của mỗi người đều có một nơi m3m mại nhất.

Áo Tang nghe thấy lời an ủi của Trương Thác, mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, nhưng rất nhanh đã lại khẩn trương cả lên: “Cậu nói sau khi chúng ta tham gia xong tiệc tối nay thì sẽ qua đó, liệu có làm phiền bọn họ nghỉ ngơi không? Hơn nữa cậu nói xem, tôi muốn gặp con gái tôi, bọn họ có thể đồng ý không?

“Được rồi được rồi, cứ để tôi sắp xếp hết đi, được chưa?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play