Chương 2431:

Toàn Cảnh Thiên nói đến đây, đột nhiên nhìn Trương Thác như tên trộm: “Anh, anh nói thật cho tôi biết, có phải anh cũng đã đến mộ tổ tiên nhà tôi rồi hay không? Có bảo bối gì † chút với không? Bán được tiền anh chia cho tôi Trương Thác dùng tay đập lên cái đầu trọc của Toàn Cảnh Thiên một cái, sau đó nhìn chằm chằm chiếc nhãn trong tay, lẩm bẩm nói: “Ngữ Lam, rốt cuộc em đã làm những gì.”

Đột nhiên, những tiếng la giết truyền tới từ trong lối đi.

“Đừng để bọn họ chạy!”

“Làm thịt bọn họ, nhanh!”

“Phản Tổ Minh khốn kiếp, tôi đã sớm muốn giết mấy người!”

“Giao đồ ra đây”

Những âm thanh này truyền vào trong tai ba người Trương Thác.

“Đồ? Chỉ sợ đây không phải là đồ của mấy người đâu?”

Một tiếng chất vấn vang lên: “Chứng minh là của mấy người kiểu gì?”

“Buồn cười, đây là thứ lúc trước Lâm Ngữ Lam lấy từ thị tộc chúng tôi, đồ của thị tộc chúng tôi, không cần phải chứng minh với mấy người!”

Giọng nói truyền đến từ sâu trong lối đi khiến sắc mặt Trương Thác đột nhiên biến đổi.

Toàn Cảnh Thiên há to mồm, nhìn Trương Thác: “Anh, bọn họ nói Lâm Ngữ Lam không phải là…”

“Đi, đi qua nhìn một chút!” Trương Thác chạy tới lối đi phía trước đầu tiên.

Con đường u ám ẩm ướt chậm rãi trở nên trống trải, ở phía trước Trương Thác vẫn luôn có tiếng đánh nhau vang lên, đến từ chuyện đám người vừa mới nói, nhưng khoảng cách từ tiếng đánh nhau đến vị trí của Trương Thác từ đầu đến cuối vẫn xa như vậy, lúc Trương Thác chạy đến đó, những người kia cũng vừa đánh vừa lui, để Trương Thác không cách nào đến gần được.

Trên đường, một cái xác chết xuất hiện, khiến Toàn Cảnh Thiên và Ngọc Hà đi theo Trương Thác phải dừng bước, bên cạnh thi thể còn có hai chiến khôi, thân thể chiến khôi cũng bị xé nát, có thể nhìn thấy được hai vết cào rất sâu trên người chiến khôi, cứ như là bị một loại quái vật nào đó để lại.

“Cảnh Thiên, chuyện này không thích hợp” Ngọc Hà nhìn chằm chằm chiến khôi trên đất, nhíu mày.

“Có người đặc biệt nhằm vào chiến khôi truyền thừa của chúng ta” Toàn Cảnh Thiên cũng phát hiện.

Ngọc Hà mở miệng nói: “Trước đó có người nói, trong hồ xuất hiện một loại quái vật, cơ thể quái vật khổng lồ, mọc móng sắc, nhưng vẫn luôn không phát hiện ra tung tích của quái vật, chắc là quái vật kia đã sớm trốn tới chỗ này rồi?”

“Rất có thể” Toàn Cảnh Thiên gật đầu.

Ngay lúc Toàn Cảnh Thiên và Ngọc Hà còn đang suy đoán, âm thanh lại vang lên ở phía trước cách Trương Thác thanh không xa.

“Không cần đoán, là Phản Tổ Minh làm”

Toàn Cảnh Thiên và Ngọc Hà lập tức chuyển ánh mắt về hướng Trương Thác.

“Hai người nhìn cái này” Trương Thác chỉ dưới chân mình.

Ngọc Hà và Toàn Cảnh Thiên lập tức chạy đến, chỉ thấy ở dưới chân Trương Thác có một con quái vật hình người, quái vật có chiều cao hai mét, tay chân cường tráng, có móng sắc, cái móng kia giống vết cào trên người chiến khôi như đúc, đầu quái vật giống đầu sói dựng thẳng lên, tạo hình chỉnh thể cũng giống với người sói ở trong truyền thuyết phương Tây, toàn thân mọc đầy lông.

“Chính là loại quái vật này!” Ngọc Hà nhìn thấy thi thể người sói thì kinh ngạc kêu lên một tiếng: “Trước đó đã có người nói nhìn thấy quái vật nửa người nửa sói trong hồ”

Trương Thác hừ lạnh một tiếng: “Hiển nhiên đây chính là sản phẩm của Phản Tổ Minh, xem ra, Phản Tổ Minh biết rất rõ ở trong tổ địa của mấy người có cái gì, đã sớm nghĩ ra phương pháp xử lý, ví dụ như loại thí nghiệm cấp bậc này, rõ ràng Phản Tổ Minh có thể sản xuất hàng loạt được, chỉ sợ trong này còn có không ít quái vật như thế nữa”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play