Chương 2394:

“Tôi vẫn còn một câu hỏi lớn” Trương Thác nghi hoặc, “Ông ruốt cuộc là bị ai làm cho thành hình dạng này, lại là ai đã chia linh thể ông thành nhiều mảnh, trấn áp chúng vào nhiều nơi, rõ ràng là có lá bùa thể giết ông, nhưng lại vẫn luôn giữ lại ông?”

Trương Thác đưa ra vấn đề này, Tà Thần rõ ràng do dự một lúc lâu mới cất tiếng nói: “Tôi biết hắn ta nghĩ gì, hắn ta giữ tôi lại, lại không giết tôi, chỉ là muốn dùng tôi làm biển chỉ đường, để hắn ta có thể tìm được đường về nhà mà thôi. Tất nhiên, điều này không có nghĩa là người đó mạnh hơn tôi, tôi bị hắn ta trấn áp, có rất nhiều lí do đặc biệt.

“Hứ” Trương Thác vẻ mặt khinh thường: “Dù sao tôi cũng không biết mọi chuyện như thế nào, tất nhiên là ông muốn nói như thế nào thì nói”

“Cậu không cần đánh lừa tôi, những thứ này, tôi nói với cậu, cậu cũng không hiểu, dựa vào tình hình hiện tại của cậu, tôi khuyên cậu, tốt nhất là đi tìm một linh thể, vào khống linh trước, không vào khống linh, số tâng sinh mạng của cậu vĩnh viên không thăng hoa được.

“Nói thì dễ” Trương Thác bĩu môi “Khống linh dễ vào như vậy sao?”

“Hơ hơ” Tà Thần cười nhẹ: “Hiện tại bây giờ, trời đất thay đổi mạnh mẽ, linh khí cũng vượng hơn so với trước kia, nói cũng không ngoa, phàm là người bây giờ có thể vào được Phú Thần, trước đây đều có tài nguyên khống linh, cậu cũng vậy, cậu của bây giờ, khoảng cách để khống linh, chỉ là thiếu một anh linh mà thôi, chỉ cần tìm thấy linh thể, cậu liên có thể vào khống linh, đi tới địa tâm đi, ở đó, cậu sẽ được thăng hoa”

Lời nói của Tà Thần chứa đầy sức cám dỗ mạnh mẽ, mặc dù lời nói đơn giản không phô trương, nhưng đối với những người luyện khí mà nói, khống linh, chính là giấc mơ cuối cùng của họ.

Ngược lại Trương Thác chẳng thèm để ý đến Tà Thần nữa, bê bát canh cừu trước mặt, một hơi uống cạn, lắc lư chở về chỗ cũ.

Trương Thác sau khi trở về chỗ ngồi, không chạy lung tung nữa, anh ở đây hai ngày, mặc dù Trương Thác không đi đâu cả, nhưng thế giới bên ngoài có tin tức gì, Tổ Lâm sẽ nói cho Trương Thác biết đầu tiên, bây giờ bên phía Phản Tổ Minh, vẫn như cũ do Tổ Lâm sắp xếp mọi việc.

Hai ngày qua, Triệu Chính Khải đã gọi ít nhất hai mươi cuộc điện thoại cho Trương Thác, nhưng Trương Thác không trả lời cuộc điện thoại nào cả, dựa theo tin tức mà Tổ Lâm đưa đến, Triệu Chính Khải mang theo một số người đắc lực ở Cửu Cục, cũng đã đến tỉnh Mới.

Mà Trương Thác ở cái huyện nhỏ này, trong thời gian hai ngày qua, cũng có rất nhiều người đến, tất cả đều là thuộc thế lực người luyện khí của thế giới ngâm, bởi vì sự tích truyền thừa Lâu Lan, những người ấn trong bóng tối đã bắt đầu dần dần lộ diện.

Khi Trương Thác ở cái huyện này đến ngày thứ ba, vào.

buổi trưa, Trương Thác đang muốn ra ngoài ăn cơm, kết quả liền nhìn thấy mấy người bản địa hớt hải chạy đến, hò hét chuyện gì đó với chất giọng đặc trưng của tỉnh Mới.

“Trong sa mạc xuất hiện thành phố rồi!”

“Hả, đừng có nói bừa, trong sa mạc toàn là cát, làm sao có thể xuất hiện thành phố được”

“Bị ngốc hả? Đã chụp được ảnh rồi, không tin tự mình đi xem xem, một ốc đảo lớn xuất hiện giữa sa mạc”

Vào thời điểm đó, có rất nhiều người bản địa đã lái xe tiến vào sa mạc, còn những người mới đến huyện trong hai ngày này, chỉ trong vòng một ngày đã rời đi, lựa chọn đi vào sa mạc.

Vê phần Trương Thác, anh vẫn ở cái huyện này như cũ, không đi đâu hết.

Đến buổi tối, những người bản địa buổi trưa lái xe vào sa mạc đã về, có người hỏi ốc đảo xuất hiện trong sa mạc có thật không, tất cả bọn họ đều phủ nhận, nói là giả.

Nhưng Trương Thác biết rất rõ, chuyện này, tuyệt đối không thể giả được, chỉ là, liên quan đến nơi như tổ địa Lâu Lan, những người bình thường kia, không có cách nào tiếp cận được, mà những người từ nơi khác đến buổi trưa đi đến bây giờ vẫn chưa về, chắc rằng, đã tìm thấy điểm đến của mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play