Ngay khi Bạch Trì và những người khác bước vào phòng, họ đồng loạt đứng lên chào, cảnh này giống như nhìn thấy chị dâu xã hội đen.
Trương Thác lau mồ hôi trên trán: “Được rồi, vợ à, để anh giới thiệu em với họ.

Tên tiểu tử này em gặp rồi, tên là Bạch Trì.”
“Bạch… Trì…” Lâm Ngữ Lam bị cái tên Bạch Trì này làm cho kinh ngạc, thật sự phải làm cho người ta nghĩ nhiều.
Bạch Trì ngượng ngùng cười cười, gật đầu chào: “Chị dâu.”

Trương Thác lại chỉ vào Hải Thần: “Đây là Ter, người Mỹ, là một thủy thủ, thích người khác gọi Hải Thần.”
“Chào chị dâu.” Hải Thần cười với Lâm Ngữ Lam.
“Đây là Khương Nhi.” Trương Thác giới thiệu Vị Lai với Lâm Ngữ Lam: “Nha đầu này mới hai mươi tuổi, thích nghiên cứu một chút công nghệ.

Mọi người đều gọi cô ấy là Vị Lai, cũng là một loại kỳ vọng đối với cô ấy.”
“Chào chị dâu.” Vị Lai xông đến chỗ Lâm Ngữ Lam làm ra điệu bộ cúi chào, giống như nữ nhân cổ đại.
Lâm Ngữ Lam che miệng cười khúc khích: “Em gái Khương Nhi, em thật là thú vị.”
“Đây là Feinberg, một người giàu có.”
“Chào chị dâu!” Feinberg hét lên.
Tiếng chị dâu này của Feinberg khiến Lâm Ngữ Lam không kịp phản ứng, rốt cuộc thì là Bạch Trì, Khương Nhị, hay Ter trông cũng trạc tuổi Trương Thác, nhưng Feinberg rõ ràng là lớn hơn Trương Thác mà cũng gọi là chị dâu, hơi có chút hỗn loạn.
Bạch Trì như nhìn ra được suy nghĩ của Lâm Ngữ Lam nên liền giải thích: “Chị dâu, bọn em so với những người khác không giống, đều đã sắp xép vai về hét rồi, cho nên Feinberg gọi chị là chị dâu là đúng rồi.”
Lâm Ngữ Lam nghi ngờ nhìn Trương Thác.
Trương Thác gãi gãi đầu: “Vợ à, chuyện này, sau này anh sẽ giải thích cho em hiểu, đây là Locker, bởi vì tóc của cậu ấy, nên mọi người đều thích gọi cậu ấy là Tóc Đỏ.”

Trương Thác giới thiệu thanh niên tóc đỏ với Lâm Ngữ Lam.
“Chào chị dâu.” Tóc Đỏ nhe răng cười.
Cuối cùng, Trương Thác giới thiệu Nguyệt Thần với Lâm Ngữ Lam: “Vợ à, người này em nhất định phải có quan hệ tốt, Lilith, năm nay bốn hai tuổi.”
“Chị dâu.” Nguyệt Thần cười với Lâm Ngữ Lam.
“Bốn mươi hai tuổi!” Lâm Ngữ Lam há to mồm, kinh ngạc nhìn Nguyệt Thần trước mặt, nếu như Trương Thác không nói, cô cũng chỉ cho rằng cô ấy là một thiếu nữ mới hai mốt hai hai tuổi thôi!
Không có người phụ nữ nào là không yêu cái đẹp, sau khi biết được tuổi thật của Nguyệt Thần, lần đầu tiên Lâm Ngữ Lam muốn biết bí mật bảo dưỡng của đối phương.
“Được rồi, vợ à, đợi lát nữa em trò chuyện với Lilith là được rồi.

Mọi người, đây là vợ tôi, đã có giấy chứng nhận rồi rồi, Lâm Ngữ Lam.” Trương Thác lúc nói đã có giấy chứng nhận rồi, trên mặt tràn đầy hạnh phúc, loại ngọt ngào đó tất cả mọi người đều để trong mắt.
Lâm Ngữ Lam hơi cúi đầu chào mọi người: “Xin chào mọi người, tôi với Trương Thác đã ở bên nhau lâu như vậy rồi.

Lần đầu tiên mời các mọi người ăn tối là chuyện tôi nên làm.”
“Chị dâu, chị nói cái gì vậy! Rõ ràng là bọn họ không tới chào chị, lát nữa mọi người nhất định phải bị phạt ba chén!” Bạch Trì xua tay.

“Đúng, đúng, ba chén tự phạt, ba chén tự phạt.” Hải Thần gật đầu liên tục.
Lần này, Lâm Ngữ Lam cuối cùng đã rõ, vừa nãy Trương Thác nói bạn anh hơi quá nhiệt tình là ý gì, nhiệt tình đến mức khiến cô hơi ngượng, vội vàng chào hỏi mọi người lên bàn.
“Nào, mọi người mau ngồi xuống đi, phục vụ, mang thức ăn lên.”
Lâm Ngữ Lam gọi rượu ngon và thức ăn ngon lên.
Là một nữ cường nhân giới thương nghiệp, khả năng xã giao của Lâm Ngữ Lam cực kỳ mạnh.

Mỗi người trong nhóm Bạch Trì đều có thân phận phi phàm, cũng không phải người hay ngại ngùng, mặc dù là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng cũng rất dễ dàng tiếp chuyện, khiến Lâm Ngữ Lam nói chuyện vui vẻ không ngừng.
Trong lúc đó, Lâm Ngữ Lam lại hiếu kỳ hỏi thăm quần áo trên người Vị Lai và Nguyệt Thần mua ở đâu, cô thấy rất đẹp nên cũng muốn có một bộ.
Nguyệt Thần và Vị Lai đều tỏ vẻ mình có thể tặng cho Lâm Ngữ Lam một bộ.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play