Hai vị Ngũ quan Đại Tông sư sau khi phân phó các đệ tử chính thức đem Lạc Thanh Phong đi tịnh dưỡng, quay sang nhìn Cơ Động và Lãnh Nguyệt. Lúc này các trận tỷ thí khác đã sớm dừng lại, hiện tại, Cơ Động và Lãnh Nguyệt nhất thời trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người.
Trong lòng Cơ Động cũng hết sức bất đắc dĩ, hắn cũng không thể nào ngờ được vừa mới tới Thiên Can Học Viện đã gặp phải phiền toái như vậy, chưa gì đã đánh bị thương nặng một gã đệ tử chính thức phụ trách khảo hạch. Một khi đã như vậy, đừng nói là thông qua khảo hạch, người ta có giữ lại làm khó hay không cũng là chuyện khó nói trước.
Vị Nhâm Thủy Đại Tông Sư Nhược Hàn kia chậm rãi đi đến trước mặt Cơ Động, sắc mặt bình tĩnh nói:
- Là hai người các ngươi đánh Lạc Thanh Phong bị thương nặng sao?
Cơ Động nói:
- Không, Lãnh Nguyệt không có liên quan, mọi người ở đây đều có thể làm chứng, chỉ có một mình ta đánh hắn bị thương mà thôi.

Nhâm Thủy Đại Tông Sư mỉm cười:
- Các ngươi không cần khẩn trương, ta cũng không có ý trách cứ gì cả. Trong quá trình khảo hạch đánh bị thương đệ tử chính thức, các ngươi cũng không phải là người đầu tiên, mà chắc cũng không phải là những người cuối cùng. Ma kỹ vốn không có mắt, chuyện này ta có thể hiểu được. Học viện cũng sẽ không có xử phạt gì các người hết. Ta có thể khẳng định nói với các ngươi một điều, các ngươi hiện tại đã là đệ tử chính thức của học viện rồi. Chỉ là, tình huống vết thương của Lạc Thanh Phong hết sức kỳ quái, ta chỉ hy vọng các ngươi có thể đem tình huống khi nãy nói rõ cho ta biết. Ta tên là Thủy Nhược Hàn, thuộc Nhâm Thủy Hệ.
Hóa ra tên đầy đủ của hắn là Thủy Nhược Hàn. Tướng mạo vị Nhâm Thủy Hệ Đại Tông Sư này rất anh tuấn, nhìn qua khoảng ba mươi tuổi. Cảm giác của Cơ Động hết sức mẫn tuệ, quả thật hắn cũng không cảm nhận được chút ác ý nào trên người vị Nhâm Thủy Đại Tông Sư này.
Lãnh Nguyệt đứng sau lưng kéo vạt áo của Cơ Động:
- Cơ Động ca ca, ta cùng đi với ngươi, Lãnh Nguyệt mặc dù còn nhỏ, nhưng cũng biết hai chữ nghĩa khí.
Vị Giáp Mộc Đại Tông Sư Long Thiên đứng bên cạnh phì cười:
- Tiểu nha đầu này thật là biết chuyện. Chúng ta đi thôi, điều tra rõ ràng rồi nói sau.
- Lão Đại.
Tất Tô và Tạp Nhĩ từ bên kia chạy đến, có chút lo lắng gọi Cơ Động.
Cơ Động nhìn về phía bọn hắn lắc lắc đầu, an ủi một câu:
- Các ngươi ở lại cố gắng thông qua khảo hạch. Yên tâm đi, ta không có việc gì đâu.
Hai vị Ngũ quan Đại tông sư đi trước, Cơ Động nắm bàn tay nhỏ bé của Lãnh Nguyệt đi theo phía sau, băng qua sân thể dục rộng lớn, đi về phía mấy dãy phòng học.

Đi vào đến khu giáo học lâu của Thiên Can Học Viện, Cơ Động không khỏi có cảm giác mở rộng tầm mắt. Khu giáo học lâu này có tổng cộng năm giáo học lâu, cái nào cũng là kiến trúc cực kỳ to lớn. Hơn nữa màu sắc và hình dáng của chúng cũng khác nhau, dựa theo năm hướng mà sắp thành, mà năm hướng này cũng chính là năm hướng Ngũ Hành.
Giáo học lâu màu đỏ rực ở phía Nam chính là nơi của các đệ tử Hỏa hệ, tổng thể có hình dáng ngọn lửa. Ở phía Bắc là giáo học lâu có hình dạng như giọt nước màu đen, là khu của Thủy hệ. Ở phía Đông là giáo học lâu màu xanh biếc có hình dạng như chiếc lá, là khu của Mộc Hệ. Phía Tây là giáo học lâu hình cây kim màu trắng, là khu của Kim hệ. Nằm ở trung tâm chính là giáo học lâu của Thổ hệ, có màu vàng, hình tròn. Phía sau năm giáo học lâu chính là khu ký túc xá của các hệ.
Hai vị Ngũ quan Đại tông sư dẫn Cơ Động cùng với Lãnh Nguyệt trực tiếp đi đến giáo học lâu của Thổ hệ nằm ở trung tâm. Vừa vào cửa, chính là một cái đại sảnh màu vàng, rộng hơn ngàn thước vuông. Lúc này trong đại sảnh hoàn toàn yên tĩnh. Hai vị Đại Tông Sư cũng không có dẫn bọn họ lên lầu, mà là đi đến vị trí trung tâm của đại sảnh, nơi có vẽ một vòng tròn năm màu thật lớn. Cổ tay của Nhâm Thủy Đại Tông Sư Thủy Nhược Hàn khẽ chuyển, trên lòng bàn tay đã xuất hiện một khối lệnh bài cỡ bàn tay. Cái lệnh bài này có màu đen nhánh. Ánh mắt Cơ Động cực kỳ lợi hại, mơ hồ nhìn thấy trên lệnh bài có khắc một số sáu thật lớn.
Một tầng quang mang màu đen trên người Thủy Nhược Hàn phát ra, nhất thời, phần màu đen trong cái vòng tròn ngũ sắc dưới chân hắn chợt sáng lên, từ trong đó dâng lên một cái bục màu đen. Thủy Nhược Hàn đem khối lệnh bài kia đặt lên trên đó.
Giáp Mộc Đại Tông Sư Long Thiên vẫy tay về phía Cơ Động và Lãnh Nguyệt, ý bảo bọn họ xích lại gần. Cạch cạch mấy tiếng, vòng tròn ngũ sắc dưới chân bọn họ đã từ từ hạ xuống, nhất thời mang theo bọn họ đi vào lòng đất.
Cơ Động cũng đã từng chứng kiến qua rất nhiều loại cơ quan tinh xảo, nhưng cơ quan xảo diệu như thế vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy. Hết sức rõ ràng, cơ quan này có liên quan đến ma lực ngũ hành, cùng đồng dạng có liên quan đến khối lệnh bài trong tay Thủy Nhược Hàn. Không có lệnh bài hiển nhiên là không có khả năng tiến vào trong đó.
Chỗ này đến tột cùng là nơi nào? Vì sao hai vị Đại Tông Sư lại dẫn mình và Lãnh Nguyệt đến chỗ này. Chắc hẳn không phải thương tổn gì đến mình, nếu không mà nói, với thực lực của bọn họ, chỉ một cái giơ tay nhấc chân thôi cũng có thể dồn mình vào chỗ chết.
Chuyện đến đâu thì tính đến đó, Cơ Động tuy rằng kinh ngạc một chút, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại. Riêng Lãnh Nguyệt lại có cảm giác hưng phấn, nhìn ngắm bốn phía.
Cơ Động cảm giác được, cơ quan dưới chân hạ xuống khoảng mấy chục thước mới ngừng lại. Khối lệnh bài kia lại xuất hiện trên tay Thủy Nhược Hàn, dùng nó ấn vào một vết lõm trước mặt. Dát dát mấy tiếng, một cánh cửa mở ra, lúc này mới dắt mọi người tiến vào.
Đi vào trong này, cũng không có bởi vì ở trong lòng đất mà làm người ta có cảm giác đè nén, không khí hết sức thông thoáng. Bọn họ đang đi vào một hành lang dài, hai bên hành lang đều là hình vẽ biểu tượng các hệ, mà dưới chân bọn họ lại là hình vẽ bản thể của Ngũ hành, nào là ngọn lửa, giọt nước, lá cây…
Thủy Nhược Hàn cũng với Long Thiên mang theo hai người đi thẳng về phía trước, đến một chỗ giữa hành lang thì dừng lại. Thủy Nhược Hàn lại lấy ra khối lệnh bài kia, không biết từ nơi nào tìm được một chỗ lõm xuống, ấn lệnh bài vô đó, mở ra một cánh cửa.
Rốt cuộc cũng không cần phải đi tiếp, chỗ này là một gian thạch thất rộng khoảng ba mươi thước vuông. Cánh cửa đá tự động khép lại, bốn vách tường trong phòng đều có đèn chiếu sáng, tổng thể căn phòng tràn ngập hơi thở của Thủy nguyên tố.

Thủy Nhược Hàn chỉ chỉ về bộ ghế bên cạnh:
- Không cần khách khí, cứ việc ngồi đi. Đây là chỗ ở của ta.
Ở trong này Cơ Động thoáng có chút cảm giác không thoải mái, đó là do sự tương khắc thuộc tính sinh ra. Người Hỏa thuộc tính cũng luôn luôn không thích người Thủy thuộc tính cũng là do nguyên nhân này. Nhưng Lãnh Nguyệt lại cảm thấy vô cùng thoải mái, không chút khách khí kéo một cái ghế ngồi xuống, tò mò nhìn ngắm chung quanh.
Long Thiên nói với Cơ Động:
- Các ngươi đem toàn bộ quá trình tiến hành khảo hạch tân sinh nói lại cho bọn ta nghe. À, đúng rồi, trước tiên nói cho chúng ta biết, các ngươi tên là gì đã.
Cơ Động và Lãnh Nguyệt lần lượt nói tên. Còn quá trình diễn biến, tự nhiên Cơ Động lớn tuổi hơn sẽ trình bày. Hắn cũng không có giấu diếm gì, đem toàn bộ quá trình chiến đầu của mình với Lạc Thanh Phong nói lại cho hai người kia. Chỉ có tình huống lúc ấy Lạc Thanh Phong bị giọt nước Quý Thủy ma lực đánh trúng, Cơ Động cũng không có nhìn thấy, khi đó tầm mắt của hắn đã bị Nhâm Thủy ma lực của Lạc Thanh Phong che mất.
Thủy Nhược Hàn và Long Thiên đều chăm chú lắng nghe. Sau khi nghe Cơ Động nói xong, Long Thiên nhịn không được hỏi:
- Thuộc tính của ngươi là Bính Đinh Song Hỏa à?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play