Giải thích của Cơ Động đã xua tan không khí chán chường của mọi người. Kết quả như thế hơn hẳn những lời nói động viên. Các Thiên Can Thánh Đồ ngơ ngác hồi lâu, Miểu Miểu xấu hổ trốn trong lòng Trần Tư Tuyền không dám ló mặt ra ngoài. Sau đó bọn họ vui mừng bộc phát một tiếng hoan hô.
Thiên Cơ cũng thở phào nhẹ nhõm, lắc đầu nói:
“May mắn là như thế. Kế hoạch của các ngươi, ngay cả tính toán của ta cũng bị che mắt.”
Cơ Động cười nói:
“Thật ra sau khi ngươi thi triển Thiên Cơ nhãn ta rất sợ bên mình xảy ra vấn đề. Nếu như vừa rồi chúng ta đến đây mà ngươi không có chút phản ứng gì, ta cũng không còn cách nào khác là cùng với sư huynh chạy trốn. May mà Thiên Cơ nhãn của ngươi có phản ứng mạnh với Tà ác nhãn nên ta mới để cho sư huynh trở lại bên cạnh Hắc Ám Thiên Cơ.”
Nói tới đây, nụ cười trên mặt Cơ Động liền thu liễm, hắn thở dài một tiếng:
“Cuộc sống sau này của huynh ấy chắc chắn sẽ không dễ chịu.”
Thiên Cơ có chút lo lắng hỏi:
“Phất Thụy mang trong người huyết mạch Hắc Ám Thiên Cơ, lại bị ấn ký tà ác linh hồn do hắn lưu lại. Hắc Ám Thiên Cơ có thể phát hiện sự thật không? Nếu như vậy thì hắn sẽ gặp nguy hiểm.”
Cơ Động lắc đầu đáp:
“Không nên quên sư huynh chỉ mang một nửa huyết mạch của Hắc Ám Thiên Cơ. Hơn nữa Hắc Ám Thiên Cơ còn sai lầm một chuyện, vì vậy mà linh hồn sư huynh vẫn duy trì một phần thuần khiết, không bị linh hồn tà ác ăn mòn.”

“Hả? Là chuyện gì?”
Thiên Cơ tò mò hỏi.
Cơ Động đáp:
“Là Cực Hạn Dương Lôi, nó đại diện cho tính cương trực của thiên địa, cũng là hạo nhiên chính khí, mọi thứ âm tà không thể xâm nhập. Lúc trước sư huynh chỉ mang lôi thuộc tính cũng đã có thể giữ lại một tia thanh minh, kể từ khi có Cực Hạn Dương Lôi, linh hồn tà ác kia khó có thể ảnh hưởng hắn, nó chỉ có thể liên lạc với Hắc Ám Thiên Cơ mà thôi. Sư huynh từng thả lỏng linh hồn để ta kiểm tra toàn bộ vì thế ta mới hoàn toàn yên tâm. Lúc đó chúng ta còn ở trên Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục hơn nữa Thánh Tà Đảo và Hồng Liên Thiên Hỏa cùng ngăn trở, để liên hệ được với Hắc Ám Thiên Cơ phải dùng phương pháp đặc thù, cho nên không sợ chuyện kiểm tra thân thể bị Hắc Ám Thiên Cơ phát giác.”
Những người khác tụ tập lại, Diêu Khiêm Thư hỏi:
“Cơ Động, vậy bước tiếp theo chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Tiếp tục tiến vào Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục sao?”
Cơ Động không do dự mà gật đầu:
“Dĩ nhiên là phải tiếp tục rồi, kế hoạch Trảm Thủ vẫn không thay đổi. Có sư huynh là cây đinh cắm trên người Hắc Ám Thiên Cơ, hành động của chúng ta sẽ thuận lợi hơn, thậm chí có thể làm lớn nữa kìa.”
Lang ThiênÝ nói:
“Thiếu chủ, hiện tại Hắc Ám Thiên Cơ đã biết chúng ta xâm nhập, phòng ngự tất nhiên sẽ gia tăng trên phạm vi lớn. Hành động lần này sẽ không dễ dàng vậy đâu.”
Cơ Động cười to:
“Hắc Ám Thiên Cơ có mạnh tới đâu cũng chỉ là một nhân loại. Ta và Trần Tư Tuyền dung hợp linh hồn cũng có thể tránh được linh hồn dò xét của hắn. Về phần những người khác của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục không thể tạo thành uy hiếp. Hồng Liên Thiên Hỏa rộng lớn như vậy, chẳng lẽ lại không tìm được một nơi yếu kém để đột phá sao? Chỉ cần đi vào Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục thì chúng ta sẽ giống như cá về biển, chim về trời rồi còn gì.”
Nói tới đây, ánh mắt của Cơ Động trở nên lạnh lùng, sát cơ ở đáy mắt hiện lên trong chốc lát rồi biến mất.
Lúc này, ở bên kia Hồng Liên Thiên Hỏa. Hắc Ám Thiên Can thánh đồ tụ tập trước Hắc Ám Thiên Cơ. Lý Vĩnh Hạo cung kính nói:
“Thiên Cơ đại nhân, tuy thuộc hạ tìm được nơi dừng chân của Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ, nhưng hơi chậm một bước, bọn chúng đã trở về bên kia Hồng Liên Thiên Hỏa.”
Hắc Ám Thiên Cơ hừ lạnh một tiếng:
“Phế vật! Nếu có thể đến sớm một bước, bọn chúng có mọc cánh cũng không trốn được. Bỏ lỡ cơ hội này, muốn bắt con lươn trơn trượt như thế thật không dễ dàng.”
Lý Vĩnh Hạo gật đầu nói:
“Chỉ sợ bọn chúng không dám tiến qua bên này nữa. Đại nhân, hiện tại nên làm gì bây giờ?”
Hắc Ám Thiên Cơ khẽ nhíu mày nói:
“Truyền mệnh lệnh của ta, điều quân đội đóng trên Thánh Tà Đảo, cứ ba thước một trạm canh gác, mọi thời điểm đều phải chú ý Hồng Liên Thiên Hỏa, nếu phát hiện dị thường phải mau chóng báo cáo. Ta tọa trấn chỗ này, thực sự muốn xem đám Quang Minh Thánh Đồ có thể tạo nên chút sóng gió gì.”

Lý Vĩnh Hạo hơi suy tư rồi nói:
“Thiên Cơ đại nhân, chúng ta có dàn quân trên biển không?”
Hắc Ám Thiên Cơ lắc đầu, nói:
“Trên biển thì không cần, có sóng to gió lớn, ma thú cường đại là đủ rồi. Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới còn không thể ảnh hưởng gì đến đám sinh vật biển, bọn chúng muốn xông qua bằng đường biển có nghĩa là tự tìm đường chết. Ngươi chỉ cần phái ít thủ hạ lanh lợi chú ý biến hóa trên biển là được. Quan trọng nhất là đường bộ.”
“Dạ!”
Lý Vĩnh Hạo cung kính đáp, không nhịn được liếc Lôi Đế Phất Thụy ở phía sau rồi mới dẫn đám Hắc Ám Thiên Can thánh đồ ra ngoài.
Hắc ám Thiên Cơ nói:
"Phất Thụy, con theo ta trở về đại bản doanh. Hắc Ám huyết mạch mới giác tỉnh, con còn phải cần một khoảng thời gian nghỉ ngơi điều chỉnh."
Nói tới đây, hắn đột nhiên cau mày hỏi:
"Thật là kỳ quái, chẳng lẽ con có thể hoàn toàn hấp thu mầm mống hắc ám ta để lại nhanh như vậy? Tại sao sau khi Hắc Ám huyết mạch giác tỉnh, ta lại không cảm giác được sự hiện hữu của nó?"
Phất Thụy mờ mịt nói:
"Phụ thân, ta cũng không biết chuyện gì xảy ra, chỉ là cảm thấy trên người tràn đầy lực lượng."
Hắc ám Thiên Cơ gật đầu:
"Như vậy là tốt rồi. Đi thôi. Nếu con gặp phải vấn đề gì trong việc tu luyện hãy tới tìm ta. Ta biết, nhiều năm nay con không ở bên cạnh ta, khi còn bé cũng trải qua cuộc sống khổ cực không ít, nhưng hiện tại đã qua rồi. Con đã trở về, là thiếu chủ của cả Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục, tương lai cũng là thiếu chủ thiên hạ này. Dưới một người, mà trên vạn người."
Trong lòng Phất Thụy rất tỉnh táo, dĩ nhiên hắn biết vì sao tà ác mầm móng trong cơ thể biến mất, Hắc Ám Thiên Cơ giúp hắn giác tỉnh huyết mạch Hắc Ám làm lực lượng của hắn tăng vọt. Đồng thời, lôi thuộc tính của hắn cũng đạt tới trình độ trước nay chưa từng có, hạo nhiên chính khí trong Lôi Ngục Thần Phủ và Cực Hạn Dương Lôi đã luyện hóa triệt để mầm mống tà ác. Cho nên Hắc Ám Thiên Cơ mới không cảm thụ được gì bên trong cơ thể Phất Thụy. May là lúc hắn đi tới Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục mầm mống tà ác vẫn còn tồn tại, nếu không sẽ làm cho Hắc Ám Thiên Cơ hoài nghi.
"Phụ thân, không phải còn có Lý Vĩnh Hạo sao? Có hắn, sợ rằng không ai phục con làm thiếu chủ. Dù sao hắn cũng là Hắc Ám Thiên Can Thánh vương."
Phất Thụy thấp giọng nói.
Hắc Ám Thiên Cơ hừ lạnh một tiếng:
"Cái gì là Hắc Ám Thiên Can Thánh vương? Không có ta, hắn cũng không bằng con chó, Hắc Ám Thiên Can thánh đồ do ta nuôi lớn, thực lực của chúng cũng do ta ban cho. Ta muốn bọn họ làm cái gì thì bọn họ phải làm cái đó. Ta nói rồi, con là hài tử duy nhất của ta trên thế giới này, không người nào có thể so sánh địa vị của con ở trong lòng ta. Sau này đừng nói những lời như thế nữa. Ta sẽ giúp con mau chóng nắm quyền lực."
Cơ Động và các Thiên Can Thánh Đồ tạm nghỉ ngơi ba ngày. Trong thời gian này, đồng bạn tĩnh tu trên bãi đất trống, còn hắn thì đi xem xét tình huống ở bên kia Hồng Liên Thiên Hỏa.

Hắc Ám Thiên Cơ nói rất đúng, Cơ Động chắc chắn không lựa chọn đường biển, biển rộng sóng lớn không vì Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới oanh kích hay Hồng Liên Thiên Hỏa xuất hiện mà yếu bớt, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng. Nguy hiểm khôn lường.
Cơ Động dùng ba ngày tìm hiểu về tình hình bên kia chiến tuyến, hắn không chủ động liên lạc với Phất Thụy. Vì an toàn của Phất Thụy, hai người đã có một ước định là chỉ có trường hợp tuyệt đối an toàn, Phất Thụy mới chủ động liên lạc với hắn. Hơn nữa, hắn nói với Phất Thụy trong vòng mười ngày sẽ tiến vào Hắc Ám Ngũ Hành đại lục. Như vậy, ít nhất trong mười ngày này, chắc chắn Phất Thụy sẽ không truyền cho hắn bất kỳ thông tin gì.
Bóng đêm dần buông xuống, Cơ Động lặng lẽ đánh thức mọi người rồi dặn dò đợi tại chỗ, sau đó cùng A Kim bay lên không trung.
Cơ Động bay cao đến ba ngàn thước mới dừng lại, có bóng đêm che chở vì thế trên mặt đất sẽ không thể nhìn thấy thân ảnh của bọn họ.
Cơ Động nói với A Kim:
“Chúng ta phải thật cẩn thận, tuy địch nhân trên mặt đất không thể phát hiện chúng ta, nhưng chúng vẫn có trinh sát trên không và nhất là không ngừng tuần tra sát biên giới Hồng Liên Thiên Hỏa. Cho nên ngươi phải tập trung che dấu hơi thở bản thân.”
A Kim gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Một lần nữa được dựa vào lòng Cơ Động, đôi mắt đẹp của nàng lộ ra vẻ ôn nhu chưa từng có, nàng muốn tận dụng thời gian hưởng thụ cảm giác tuyệt vời này.
Lặng lẽ xuyên qua Hồng Liên Thiên Hỏa, Cơ Động phóng thích Đại Diễn Thánh Hỏa Long, sử dụng mây mù của nó để ẩn giấu. Họ không dừng lại mà tiếp tục hướng về phía trước hơn một ngàn thước mới bắt đầu che dấu hơi thở của mình, giữ cho sương mù bao phủ giống như một đám mây trôi lững lờ trên bầu trời. Dĩ nhiên như vậy còn chưa đủ, Cơ Động dung hợp linh hồn với Đại Diễn Thánh Hỏa Long phóng thích ma lực tạo thành vòng bảo vệ. Hắn hoàn toàn tin tưởng rằng với trình độ ngưng tụ ma lực hiện tại, trừ phi Hắc Ám Thiên Cơ tập trung vào hướng này dò xét chứ nếu không thì không bao giờ có thể phát hiện.
Sau khi làm xong hết thảy, Cơ Động không do dự trở về. Ban đêm, hắn có Cực Hạn Âm Hỏa che chở nên rất khó bị phát hiện.
Cơ Động lần lượt mang từng người sang Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục. Người thứ hai chính là Thiên Cơ, khi được đưa đến chỗ Đại Diễn Thánh Hỏa Long hắn liền tiếp quản việc che dấu hành tung, dĩ nhiên linh hồn lực Thánh cấp của hắn làm tốt hơn Đại Diễn Thánh Hỏa Long.
Ban đêm yên tĩnh trầm mặc như nước. Ma sư của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục không ngừng tuần tra cách Hồng Liên Thiên Hỏa ba dặm. Từ độ cao một ngàn đến ba ngàn thước đều có binh lính dò xét, ba ngàn thước không phải ma thú bình thường có thể đạt tới. Cho nên, từ độ cao này trở lên chúng sẽ ít tuần tra hơn.
Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ không tự mình tiến hành dò xét, không phải vì thân phận bọn hắn cao quý. Lý Vĩnh Hạo có thể trở thành Thiên Can Thánh Vương đương nhiên không phải do may mắn, hắn biết chắc chắn Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ sẽ tiến vào Hắc Ám Đại Lục một lần nữa. Nếu chúng đột phá rồi đánh chết một Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ thì rắc rối to. Có trời mới biết bọn chúng có quyển trục thuấn di khác hay không. Hắn thà rằng cường độ trinh sát yếu một chút chứ không để cho các Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ mạo hiểm.
Dò xét của Cơ Động mấy ngày đã giúp hắn tìm ra điểm yếu của phòng ngự bên Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục chính là độ cao ba ngàn thước.
Nhưng nếu lên cao hơn sẽ rất nguy hiển, hơn ba ngàn năm trăm thước chính là khu vực có khí tức của hơn năm mươi đầu hắc ám cự long. Hiển nhiên là do Hắc Ám Thiên Cơ điều tới. Cơ Động không khỏi bội phục Hắc Ám Thiên Cơ. Người này nắm trong tay toàn bộ Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục, có thể dễ dàng điều động mỗi một bộ phận lực lượng trong đó.
Cơ Động không có ý định tiết kiệm ma lực, hắn dùng tốc độ nhanh nhất đưa mọi người tới nơi ẩn giấu. Nguy hiểm nhất là lần hắn đưa Diêu Kiêm Thư đi, lúc đó có một đầu ma thú cấp bảy Thanh Loan cùng Hắc Ám Ma Sư bay cách Đại Diễn Thánh Hỏa Long không tới ba mươi thước. Tim của Cơ Động cũng nhảy lên tới cổ, sém chút bay ra ngoài. Một khi bị đối phương phát hiện tuy không đến nỗi toàn quân bị diệt nhưng muốn thoát đi không dễ dàng. Hắn biết với tu vi của Hắc Ám Thiên Cơ thì từ đại bản doanh đến đây chỉ trong một thời gian cực ngắn, thực lực Thánh Cấp đỉnh phong không phải là giỡn chơi.
May là ban đêm nên bất luận ai cũng cảm thấy mệt mỏi, Hắc Ám ma sư cũng là người, hắn bay ngang qua Đại Diễn Thánh Hỏa Long mà không xem xét kỹ càng. Cho dù thế, mọi người ở trên lưng Đại Diễn Thánh Hỏa Long đều hồi hộp muốn rớt tim.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play