Nhìn Liệt Diễm, tình yêu say đắm trong mắt Cơ Động đã nồng đậm đến cực hạn:
- Thật ra ta đã sớm biết nàng không phải là nhân loại. Nàng cũng đã sớm nói cho ta biết, nàng vốn là một đóa Hồng Liên tiến hóa mà thành, nhưng có khi nào ta để ý đến đâu? Loài người thì sao? Năng lượng thì sao? Chẳng phải loài người chúng ta cũng chỉ là túi da do năng lượng ngưng tụ lại sao? Liệt Diễm, ta yêu nàng, bất luận nàng biến thành hình dáng ra sao, bất luận tột cùng bản thể của nàng là gì, ta cũng vẫn yêu nàng như vậy. Nàng đã đem bí mật của mình nói cho ta biết, vậy ta cũng nói cho nàng biết một bí mật thuộc về ta. Thật ra, ta cũng không phải là người thuộc về thế giới này. Linh hồn của ta đến từ một thế giới khác, Cơ Động mà nàng nhìn thấy, chỉ là một linh hồn trong một thân thể khác mà thôi. Kiếp trước, ta sống ở một địa phương hoàn toàn khác với Quang Minh Ngũ Hành đại lục, nơi đó cũng có loài người. Khi đó, ta chính là một đời Tửu Thần, là điều tửu sư xuất sắc nhất tại thế giới kia. Trong một lần thưởng thức rượu ngon ngàn năm, ta đã ngủ thiếp đi. Khi tỉnh lại đã thấy thân thể hiện tại này của mình, linh hồn vốn là của Cơ Động đã sớm tiêu tán tử vong. Nói cách khác, linh hồn ta đã xuyên qua không gian, đến chiếm cứ thân thể của hắn.
Liệt Diễm ngơ ngác nhìn Cơ Động, nàng làm sao cũng không nghĩ tới, Cơ Động sẽ mang lại cho mình một sự kinh ngạc khổng lồ như vậy.
Cầm hai tay Liệt Diễm, kéo nào vào lồng ngực của mình, Cơ Động nói:
- Liệt Diễm, điều ta có thể nói cho nàng chính là bất luận kiếp trước hay kiếp này, ta chỉ yêu duy nhất một nữ tử, đó chính là nàng, Liệt Diễm của ta. Ta biết, tính cách của ta gần như cố chấp, nhưng ta sẽ vẫn chấp nhất như vậy, vĩnh viễn không bao giờ thay đổi. Bất luận tương lai nàng phải đối mặt với cái gì, người cũng tốt, thần cũng được, ta sẽ luôn cùng nàng đối mặt với điều đó. Ta chỉ có một thỉnh cầu, hãy để cho ta chết trước nàng một giây.
Nghe những lời tận tâm can của Cơ Động, ánh mặt Liệt Diễm đột nhiên thanh tĩnh trở lại:
- Không, Cơ Động, ta vẫn không thể tin tưởng tình yêu của chàng, thì ra bấy lâu nay chàng vẫn còn một vài điều bí mật giấu giếm ta. Chàng làm thế làm sao ta có thể tin tưởng chàng cho được?
Cơ Động cười khổ nói:

- Không phải là ta không muốn nói cho nàng biết, chẳng qua điều này nếu nói ra, nghe quá rợn người. Hơn nữa, ta rất sợ, rất sợ nàng sẽ bỏ ta mà đi, cho nên chỉ cần là điều gì có thể ảnh hưởng đến cảm giác của nàng đối với ta, ta cũng không dám mạo hiểm. Liệt Diễm, nàng muốn ta phải làm như thế nào mới bằng lòng tin tưởng ta?
Liệt Diễm nở một nụ cười nhu hòa nói:
- Nếu chàng có thể lấy thập đại danh tửu trong Danh Tửu Lục làm cơ sở, điều chế ra mười loại Kê Vĩ Tửu khác nhau, ta lập tức sẽ tin tưởng chàng.
Cơ Động sửng sốt, hắn không nghĩ đến Liệt Diễm lại có thể nói lên yêu cầu quái dị như vậy.
Nhìn Cơ Động, trong lòng Liệt Diễm càng thêm run rẩy:
“Cơ Động, ta như thế nào lại không tin chàng chứ? Chàng cũng đã biết, ở trong lòng ta, chàng không chỉ là tình yêu, mà còn là toàn bộ cuộc sống của ta. Ta chỉ hi vọng chàng có thể giữ được mạng sống, hảo hảo sống sót. Ta làm sao có thể để chàng đi tìm chết cùng ta? Chàng biết không, khi ta có dũng khí xông vào Thánh Tà đảo, vì chàng mà ngăn trở Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới, khi đó ta mới hiểu chân lý đích thực của tình yêu, ta đã không ngăn trở được việc mình yêu chàng. Bất luận như thế nào, ta cũng không thể để chàng chết trong lúc này.”
Đột nhiên, cả Địa Tâm Thế Giới đột nhiên rung chuyển mạnh làm Liệt Diễm biến sắc, nàng không đợi Cơ Động lên tiếng hỏi, lập tức hóa thành một đạo hồng quang, lặng lẽ từ ngực Cơ Động đi ra ngoài. Cơ Động chỉ thấy một cỗ ma lực nồng đậm ấm áp bao phủ lấy toàn thân mình, chỉ sau một khắc, hắn đã bị đưa đến một bích động xa xôi chưa bao giờ từng đến trong Địa Tâm Thế Giới, cả người vẫn bị vây hãm luồng trong hồng quang đó.
“Chuyện gì đang xảy ra?”
Cơ Động chấn động trong lòng, muốn phản ứng lại nhưng lại bị màn hồng quang ngăn trở ở bên trong. Thực lực của hắn ở trong giới Ma sư loài người cũng có thể được coi là siêu quần bạt tụy, nhưng đứng trước một vị Nhị cấp Thần cách như Liệt Diễm thì hắn cũng chỉ là một con kiến bé nhỏ… Với lực lượng của hắn, làm sao có thể phá vỡ được kết giới do Liệt Diễm bày ra?
Mặc dù không thể đi ra ngoài nhưng Cơ Động lại có thể quan sát được tất cả những phát sinh bên ngoài, chỉ thấy thân thể Liệt Diễm đang lơ lửng trôi nổi giữa không trung, chân đạp bổn mạng Hồng Liên, ở sau lưng nàng là một hư ảnh Hồng Liên khổng lồ. Cơ Động và Liệt Diễm linh hồn tương liên với nhau, lúc này tự nhiên có thể cảm giác được trạng thái tinh thần của Liệt Diễm đang khẩn trương cao độ, thậm chí còn xen lẫn vài phần sợ hãi và kinh hoảng. Cảm xúc như vậy lần đầu tiên hắn thấy trên người Liệt Diễm, cho dù là ở thời điểm thi triển Chung cực Tất Sát Kỹ trong trận đánh trước, Liệt Diễm cũng không có trạng thái tinh thần đó.
Cơ Động còn không kịp suy tư nhiều, một cột sáng kim sắc chợt bất thình lình từ trên trời giáng xuống, dù trong Địa Tâm Thế Giới không có bầu trời nhưng Cơ Động vẫn cảm nhận được cột sáng đó như xé trời lao xuống.
Nhìn thấy người vừa xuất hiện, thần sắc Liệt Diễm càng trở nên khẩn trương hơn, khắp toàn thân đều có một tầng quang vụ nhàn nhạt màu hồng, giống như lúc nàng phát ra Siêu Tất Sát Kỹ Hồng Liên Thiên Hỏa.
Người vừa xuất hiện tướng mạo cực kỳ anh tuấn, toàn thân mặc áo giáp màu vàng, thân hình cao lớn, vóc dáng hùng vĩ không khác gì Lôi Đế Phất Thụy. Thần giáp màu vàng lóng lánh phát ra vô số quang thải ma văn nhàn nhạt, hai cánh như hai cánh chim khổng lồ mở ra hoàn toàn phía sau lưng, khắp toàn thân nơi nào cũng toát ra một cỗ khí thế cường đại khó thể hình dung. Trong nháy mắt khi hắn xuất hiện, Địa Tâm Hồ nóng bỏng trong Địa Tâm Thế Giới đột nhiên trở nên lạnh như băng, cả Địa Tâm Thế Giới dường như vì người mới đến mà trở nên run rẩy, nham tương trong Địa Tâm Hồ cũng như bị cô đọng lại.
Cơ Động hoàn toàn có thể cảm giác được đó không phải do nhiệt độ bỗng nhiên biến hóa, mà thuần túy là do uy áp tinh thần của người mới đến phóng thích ra. Hơi thở rét lạnh làm cho quang mang màu đỏ lóng lánh trong Thế Giới Địa Tâm đã xuất hiện thêm một tầng màu trắng, hoàn toàn do sát khí băng lãnh ngưng tụ thành một tầng màu trắng. Để làm được điều này, cần phải có sát cơ mạnh mẽ đến cỡ nào mới có thể ngưng tụ, mới có thể xuất hiện tình huống sát khí trở thành thực chất thế này chứ?
Trên gương mặt mang phong cách cổ xưa ấy có một đôi tròng mắt màu thủy lam, trong hai mắt hắn thậm chí không có lấy một tia sinh cơ ba động, chỉ có sự lạnh lẽo và băng hàn. Hắn chăm chú nhìn Liệt Diễm như nhìn chăm chú vào một con sơn dương đang chờ giết thịt.
- Thần giới Tu La chấp pháp dưới trướng Thần tọa chấp pháp giả, Sát thần Tư Phổ Nhược Tư ở chỗ này. Nghiệt chướng, còn không thúc thủ chịu trói, theo ta trở về Thần giới chịu phân xử của Ủy Viên Hội.

Thân hình Liệt Diễm ở trên không chậm rãi phiêu đãng lui về phía sau, ánh mắt nàng ngập tràn sự sợ hãi.
- Ngài khỏe chứ, Tư Phổ Nhược Tư đại nhân. Không biết ta đã phạm tội gì mà ngài lại muốn bắt ta trở lại Thần giới.
Liệt Diễm thành Thần đã lâu, đối với chuyện của Thần giới cũng biết được ít nhiều, khi nàng nghe đối phương tự giới thiệu, tâm tình đã chìm xuống tận cùng của sự tuyệt vọng. Vốn là nàng còn ôm tâm tư sẽ có vài phần hi vọng, nếu như người tới đây chỉ là Nhất cấp Thần cách, có lẽ nàng sẽ có được mấy phần cơ hội, nhưng khi biết được đối phương là Sát thần, trong lòng nàng đã hiểu mình không có bất kì một nửa điểm may mắn nào nữa rồi.
Sau khi thành thần, linh thức của nàng đã hóa thành Thần thức, có thể cảm ứng được rất nhiều chuyện trong Thần giới. Trong Thần giới có Tam đại Chấp Pháp thần, trong đó nghiêm khắc nhất, cũng là cường đại nhất là Tu La thần, cho dù là Thần vương của Thần giới cũng phải kiêng kị Tu La thần, điều đó có thể thấy hắn mạnh mẽ đến mức độ nào. Sát thần Tư Phổ Nhược Tư chính là đệ nhất cường giả dưới trướng Tu La Thần, cũng là đệ nhất sát thủ. Lọt vào tay hắn, chẳng có vị thần cách nào có thể chạy thoát. Mặc dù hắn cũng chỉ là Nhị cấp Thần cách nhưng hắn lại sở hữu thuộc tính sát lục (giết chóc), đó là thuộc tính có thể nói là khắc chế gần như tất cả các Thần cách. Hơn nữa hắn lại có Tu La thần chống lưng phía sau, cho dù phải đối mặt với một Chủ thần, cũng có thể ngang hàng nói chuyện. Liệt Diễm không thể nào ngờ nổi, Thần giới lại coi trọng mình như vậy, lại phát tới một Sát thần đại nhân vật.
Từ mắt Tư Phổ Nhược Tư phóng ra hai luồng kim quang nhìn thẳng vào Liệt Diễm. Thần quang mãnh liệt đó dường như muốn nhìn xuyên thấu thần thức của nàng.
- Ngươi phạm tội gì sao? Nghiệt chướng ngươi tồn tại nơi thâm uyên này chính là tội nghiệt, ngươi căn bản không nên hiện thân trên thế giới này. Tuy nhiên khi ngươi ẩn núp, thủy chung không lộ ra tu vi thần cấp của mình, mới không bị Thần giới phát hiện. Lần này ngươi lại dám can đảm mạo muội làm ảnh hưởng đến sự phát triển của loài người, lại còn phát ra lực lượng thần cấp, há có thể tha thứ cho việc tồn tại của ngươi? Ngươi có bao nhiêu là tội, hãy chờ xem sẽ bị trừng phạt như thế nào! Ủy Viên Hội của Thần giới sẽ có cân nhắc quyết định công bình dành cho ngươi. Lập tức thúc thủ chịu trói, theo ta trở về Thần giới, nếu không giết không tha.
Liệt Diễm cất tiếng thở dài, nghiêng đầu nhìn sang chỗ khác, nơi bích động đang phong ấn Cơ Động. Cơ Động có thể nhìn thấy sự quyết liệt trong ánh mắt nàng.
- Không, Liệt Diễm, không…!
Cơ Động điên cuồng gào thét, chỉ có điều thanh âm của hắn không có cách nào lọt qua được phong ấn của Liệt Diễm. Trong nội tâm hắn giờ khắc này, chỉ có sự trách móc bản thân.
“Tất cả những điều này cũng chỉ bởi vì mình a! Chỉ vì cứu mình, Liệt Diễm mới phải bộc lộ ra tu vi Thần cấp, bị Thần giới phát hiện, còn phái ra Sát thần này tới bắt nàng. Hiển nhiên, nếu Liệt Diễm theo Sát thần đó trở về Thần giới, tuyệt nhiên sẽ không có kết quả tốt. Bây giờ, mình có thể làm cái gì đây? Lấy thực lực của mình, làm sao có thể can thiệp đến giao thiệp của thần.”
Trên gương mặt hoàn mỹ, yêu kiều của Liệt Diễm hiện ra một nụ cười sầu thảm, nàng quay đầu về phía Tư Phổ Nhược Tư.
- Sát thần đại nhân, hắn chỉ là loài người. Nếu như ta nhớ không nhầm, Thần giới Chấp pháp giả tuy mạnh mẽ, nhưng chỉ có thể chấp pháp đối với thần. Nếu như ta chết, xin ngài không nên làm thương tổn đến hắn. Sự hiện hữu của hắn có quan hệ rất lớn đến vận mệnh loài người ở thế giới này, thậm chí có thể không lâu sau sẽ trở thành một thành viên của Thần giới.
Tư Phổ Nhược Tư lạnh lùng nói:
- Bổn thần làm việc như thế nào, còn phải cần ngươi chỉ dạy sao? Nghiệt chướng, còn không nhanh lên, theo ta trở về Thần giới.
Nếu đổi lại là như trước kia, mỗi khi chấp pháp đối với những tiểu thần, Tư Phổ Nhược Tư hắn cũng không phí nhiều lời như thế. Lần này hắn phải tự mình đến đây là vì thực lực của Liệt Diễm. Khi Thần giới phát hiện tại Quang Minh Ngũ Hành đại lục xuất hiện một vị Nhị cấp Thần cách, đã vô cùng khiếp sợ. May mà việc này còn chưa từng kinh động đến Ủy Viên Hội của Thần giới. Sát thần Tư Phổ Nhược Tư là một trong những chấp pháp cường đại nhất, lúc này mới tự mình đến đây. Việc để thế giới loài người xuất hiện Nhị cấp Thần cách, chính là sai sót lớn nhất của những chấp pháp, chỉ có thể đem nàng quay về Thần giới trước khi hai đại Thần Vương cùng ba vị chấp pháp của Thần giới Ủy Viên Hội phát hiện ra vụ việc, may ra mới có thể giảm bớt tội lỗi. Cho nên Sát thần Tư Phổ Nhược Tư lúc này mới lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới nơi này. Mặc dù thực lực hắn mạnh mẽ nhưng Liệt Diễm trước mắt hắn cũng đồng dạng là Nhị cấp Thần cách, có thể tránh được phiền toái thì tránh, hắn tự nhiên cũng không muốn hoang phí sức lực.

Nhưng đúng lúc này, đôi mắt Liệt Diễm bỗng nhiên trở nên kiên định, cảm xúc hoảng sợ đã bị quét sạch, thay vào đó là sự quyết liệt, trầm ổn.
- Không, ta không thể trở về. Cho dù chết, ta cũng muốn chết tại mảnh đất này.
- Ngươi nói gì? Ngươi dám chống lại mệnh lệnh của Thần giới?
Tư Phổ Nhược Tư nhìn cô gái có vẻ mảnh mai ở trước mặt mà không tin vào lỗ tai mình. Khi hắn vừa xuất hiện, vị nữ thần nơi thâm uyên này đã cực kỳ sợ hãi, cảm xúc đó không phải là giả vờ.
Bất kỳ một chủ thần nào sở hữu một ít thần cách, khi thấy hắn đều có phản ứng như thế. Tư Phổ Nhược Tư đã quen với thái độ đó từ lâu, không ngờ vào lúc này hắn lại phát hiện sự sợ hãi của Liệt Diễm đối với hắn chẳng những đã hoàn toàn biến mất, mà sự cường ngạnh của nàng lại càng toát ra mạnh mẽ. Thần trí cùng Thần lực của nàng cũng đang kịch liệt khởi động, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất thủ. Đối mặt với uy áp của Sát thần mà có can đảm như thế, từ Chủ thần cho đến Thần cách ở Thần giới cũng có thể nói là phượng mao lông giác. Không nghĩ tới nữ thần nơi thâm uyên này lại có dũng khí như vậy.
Liệt Diễm nở nụ cười buồn bã:
- Theo ngươi trở về hay không theo ngươi trở về có gì là khác biệt? Theo như những lời ngươi nói, bản thân ta chính là không nên tồn tại. Đến Thần giới, điều mà Thần giới Ủy Viên Hội cấp cho ta cũng sẽ chỉ là thần hình câu diệt. Đã như vậy, chết ở trong tay ngươi hay chết trong tay Thần giới Ủy Viên Hội có gì là khác biệt chứ? Thà rằng hãy để cho ta lãnh giáo một chút thực lực của Sát thần đại nhân uy danh hiển hách tại Thần giới, xem xem đến tột cùng là cường đại cỡ nào!
Đối mặt với Sát thần Tư Phổ Nhược Tư mà còn dám nói những lời này, nếu như Liệt Diễm không cầu được chết thì làm sao có thể thốt ra. Nàng sỡ dĩ lựa chọn chết trận ở nơi này mà không trở về Thần giới, mục đích chỉ có một. Nàng hi vọng, chính mình trước khi chết có thể làm thêm một chút chuyện cho Cơ Động. Cuộc chiến của thần, không hề nghi ngờ sẽ có tác dụng dẫn dắt rất lớn đến việc tu luyện của Cơ Động, huống chi bản thân mình đánh một trận, lại có thể khắc sâu vào linh hồn hắn. Trong tương lai, khi hắn thật sự tiến sâu vào cấp độ này, tất nhiên sẽ có tác dụng trợ giúp rất lớn với hắn. Đây là việc cuối cùng mà nàng có thể làm cho hắn. Ngay cả chết còn không sợ, Liệt Diễm sao có thể sợ hãi Sát thần chứ?
Nghe Liệt Diễm nói vậy, ánh kim quang trong mắt Tư Phổ Nhược Tư đã hoàn toàn biến thành một màu trắng lạnh lẽo. Thân là Thần giới Chấp pháp giả, người có can đảm xúc phạm đến quyền uy của hắn cơ hồ đều đã chết hết.
- Ngươi đã muốn hình thần câu diệt, ta đây sẽ thành toàn cho ngươi!
Sát cơ nồng đậm từ trên người Tư Phổ Nhược Tư cấp tốc đề thăng cao độ, những hoa văn mĩ lệ trên bộ khải giáp màu vàng trong nháy mắt liền bộc phát ra bạch quang mãnh liệt. Sát cơ kinh khủng biến thành thực thể trong nháy mắt đã tràn ngập khắp ngõ ngách của Địa Tâm Hồ, áp chế Liệt Diễm đến nỗi sắc mặt nàng đã trở nên trắng nhợt.
Hai cánh tay Liệt Diễm chậm rãi giơ lên từ hai bên thân thể, bổn mạng Hồng Liên dưới chân chợt phóng xuất ra quang mang màu đỏ nồng đậm, nham tương trong Địa Tâm thế giới vốn đang chịu sự áp bách của Sát thần Tư Phổ Nhược Tư, nay đón nhận được quang mang màu đỏ từ trên người nàng phát ra liền thoát khỏi trói buộc, ầm ầm như sóng biển cuồn cuộn nổi lên. Nham tương nóng bỏng mang theo Hỏa nguyên tố khổng lồ lúc này đã bị Liệt Diễm hoàn toàn khống chế, đối chọi với uy áp của Sát thần.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play