Liệt Diễm tiếp tục nói:
- Hiện tại ngươi cần phải gắng sức tu luyện cách khống chế luồng Âm Dương lốc xoáy của bản thân, cũng chính là khống chế Song Hỏa Hệ Ma Lực. Sau khi có được Âm Dương lốc xoáy, ngươi tùy thời có thể đem Ma lực bản thân biến thành Bính Hỏa Hệ hoặc là Đinh Hỏa Hệ, làm cho chính mình trở thành một Đơn hệ Ma sư, có thể cùng lúc sử dụng Song Hỏa Hệ. Nhưng muốn làm được chuyện này cần bản thân ngươi phải có được lực khống chế cường đại mới có thể vận dụng tùy ý được. Nếu vận dụng tốt, ở những thời điểm bất đồng có thể sử dụng ra các hỏa diễm có thuộc tính tương ứng, sẽ giúp ngươi có được năng lực ứng biến mạnh hơn các Âm Dương Ma Sư bình thường, nhưng nếu khống chế không tốt, ngược lại sẽ ngăn cản ngươi phát huy ma lực. Bởi vậy, sau này kho tu luyện, ngoài việc tăng lên ma lực, cũng phải bắt đầu tu luyện việc khống chế Âm Dương lốc xoáy trong cơ thể.
Cơ Động hỏi:
- Làm thế nào mới có thể khống chế được Âm Dương lốc xoáy?
Liệt Diễm mỉm cười:

- Thật ra cũng không khó, khống chế Âm Dương lốc xoáy, kỳ thật chính là khống chế việc phát ra Âm Dương Song Hỏa của ngươi. Việc này có thể thông qua ma kỹ để tiến hành luyện tập. Ngươi đã chính thức đã là Âm Dương Ma Sư, cũng là lúc bắt đầu tu luyện ma kỹ rồi. Tiểu Cơ Động, đưa hai tay ngươi ra đây, ta cho ngươi hai kiện lễ vật này.
Cơ Động vươn hai tay ra, lòng bàn tay ngửa lên:
- Liệt Diễm, ngươi đã giúp ta rất nhiều, không cần thêm lễ vật gì nữa đâu.
Liệt Diễm lắc lắc đầu:
- Hai thứ đồ vật này đối với ta mà nói cũng không có tác dụng gì nhiều, đem bọn nó tặng cho ngươi, ta cũng có thể bớt lo lắng nhiều.
Vừa nói, Liệt Diễm đã đi đến trước mặt Cơ Động, cầm lấy hai tay hắn.
Ngay khi tay Liệt Diễm vừa mới chạm vào Cơ Động, tim của hắn không khỏi run rẩy một chút. Tay Liệt Diễm mềm mại mà mịn màng, giống như là không có xương vậy. Cơ Động mơ hồ theo bản năng đã chụp lấy tay Liệt Diễm, ánh mắt hắn lúc này cũng đã trở nên nóng rực lên. Hiện tại trong lòng hắn chỉ có một ý niệm duy nhất, nếu như có thể mãi mãi nắm được hai bàn tay này, cho dù chế cũng không tiếc.
Nhưng mà, không đợi Cơ Động hưởng thụ cảm giác ấm áp khác thường này lâu hơn, đột nhiên, hai cỗ đau nhức dữ dội đồng thời từ trên hai bàn tay hắn truyền lên. Cho dù lúc trước bị Âm Dương Song Hỏa nhiệt luyện, Cơ Động cũng đều nhẫn nại kiên trì, nhưng lúc này hắn cũng không khỏi hừ thảm một tiếng. Nhưng cho dù là như vậy, hắn cũng không chịu buông hai tay Liệt Diễm ra.

Liệt Diễm vốn chuẩn bị sẵn nắm chặt tay Cơ Động, để tránh hắn buông ra sớm, nhưng nàng lại phát hiện ra, Cơ Động chẳng những không có ý tứ buông ra, thậm chí còn dùng hết toàn lực khống chế lực lượng trên tay mình, cũng không có vì kịch liệt thống khổ mà siết chặt lại, như là sợ làm đau mình vậy. Nguyên bản là Liệt Diễm chỉ muốn đem hai thứ đồ vật gì đó tặng cho hắn mà thôi, nhưng mà giờ phút này đây, trong lòng nàng cũng không khỏi sinh ra một tia cảm giác khác thường. Hắn cho dù gặp phải đả kích thống khổ như vậy cũng không có hoài nghi mình, thậm chí còn sợ làm tay mình bị thương. Hắn không dùng toàn lực để chống đỡ thống khổ, mà là dùng toàn lực để khống chế lực tay của mình.
Khẽ cắn môi dưới của mình một chút, một tia kinh ngạc cùng một tia ôn nhu hiện lên từ đáy mắt Liệt Diễm, trong lòng âm thầm tự nói với mình, đem hai thứ đồ vật này đưa cho Cơ Động, quả thật là trao đúng người đúng vật. Cơ Động, vì sao ngươi cho tới bây giờ cũng không có làm cho ta thất vọng một lần cơ chứ?
Cơ Động cũng không có chú ý tới những biến hóa trên thần sắc của Liệt Diễm, chính xác mà nói, hắn căn bản là không còn khả năng để chú ý đến thần sắc của Liệt Diễm. Từ trên hai lòng bàn tay, không ngừng truyền đến cảm giác đau nhức đến tận xương tủy, luồng Âm Dương lốc xoáy trong lồng ngực hắn trở nên xoay tròn kịch liệt, căn nguyên phát ra hào quang sáng chói. Hắn phát hiện rõ ràng, từ trên hai lòng bàn tay hắn, tựa hồ như có cái gì đang chui vào trong thân thể của hắn. Mà thứ đang chui vào đó căn bản là lực lượng của hắn không có khả năng ngăn cản, rất nhanh dung nhập vào trong luồng Âm Dương Lốc Xoáy cùng với căn nguyên , thậm chí là còn dung nhập vào cả trong ý niệm của hắn nữa.
Trước mắt Cơ Động chỉ còn lại hai màu đen và vàng kim mà thôi, cả người thống khổ đến mức run rẩy kịch liệt. Đó là một loại thống khổ đến mức ngay cả linh hồn cũng dường như bị rút ra vậy, mà cái cực hạn song hỏa Nhất Quan cũng đã xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, nửa khỏa Miện Tinh trên đó kịch liệt lóe sáng lên, trong quá trình lóe sáng, dần dần biến thành một khỏa Miện Tinh hoàn chỉnh. Cấp bậc Cơ Động thế nhưng chỉ trong nháy mắt đã tăng lên, từ Nhất Quan Nhất Cấp Học Sĩ đã biến thành Nhất Quan Nhị Cấp Học Sĩ.
Nhìn thân thể Cơ Động trước mắt đang thống khổ run lên kịch liệt, nhưng cũng không có kêu lên một tiếng nào, đồng thời còn cố gắng không chế sức lực của hai bàn tay mình, trong mắt Liệt Diễm toát ra một tia ý nghĩ – thương xót, nhưng nàng vẫn không hề sử dụng một chút lực lượng nào của mình để trợ giúp Cơ Động giảm bớt thống khổ. Tiếp nhận được khổ trong khổ mới là nhân thượng nhân. Nếu lúc này nàng có chút nào trợ giúp hắn, như vậy hai kiện đồ vật mà nàng đưa cho Cơ Động cũng không cách nào cùng bản thể của Cơ Động hoàn toàn kết hợp, thành ra ‘Kiếm củi ba năm đốt một giờ’.
Từ khi Cơ Động bắt đầu đến đây tu luyện, trong bốn năm qua, Liệt Diễm kỳ thật cũng không giúp hắn gì nhiều, chỉ có giúp hắn chuyển hoán hỏa diễm cùng với khi nãy giúp hắn ngưng tụ , còn những cái còn lại, đều là nhờ sự cố gắng của một mình hắn. Ngoài việc Liệt Diễm vẫn thủy chung quan sát Cơ Động, đồng thời cũng giúp hắn củng cố căn cơ ma lực. Cũng giống như lúc trước, Liệt Diễm lấy ma lực mà Cơ Động cố gắng tu luyện trong suốt một năm làm nguyên liệu để chuyển hóa thuộc tính Song Hỏa vậy. Nàng cố tình làm chậm quá trình ngưng tụ của Cơ Động, giúp hắn luyện thành Song hệ nguyên tố thân thể, chính là sự hồi báo tốt nhất dàng cho Cơ Động. Lúc này tuy rằng thực lực của Cơ Động cũng không có cường đại, nhưng mà căn cơ thân thể của hắn cũng đã đạt đến trình độ mà người bình thương không có khả năng đạt đến rồi. Căn có có vững chắc thì sự phát triển trong tương lai mới có thể nhanh chóng và ổn định được. Chuyện này không thể nghi ngờ là con đường tu luyện tốt nhất.
Rốt cuộc, không biết trải qua bao lâu, sự thống khổ kịch liệt đến mức không thể chịu đựng nổi cũng chầm chậm rút đi, cả người Cơ Động cũng mềm nhũng ngả xuống.
Lúc trước thừa nhận sự thống khổ khi ngưng tụ , sau lại thừa nhận sự tra tấn càng khủng khiếp hơn, ý chí của Cơ Động tuy rằng cũng đủ kiên định, nhưng thân thể cũng đã chịu không nổi nữa. Sau khi vất vả kiên trì một thời gian dài, rốt cuộc cũng được thả lỏng, hắn liền lâm vào hôn mê.

Liệt Diễm kéo nhẹ, nhẹ nhàng ôm lấy thân thể Cơ Động, đáng tiếc, lúc này Cơ Động đã không còn chút cảm giác nào nữa, nếu không mà nói, thì hiện tại máu mũi hắn cũng đã tuôn trào ra rồi.
Sờ sờ đầu Cơ Động, Liệt Diễm than nhẹ một tiếng:
- Tiểu Cơ Động a Tiểu Cơ Động, vì sao mà ngươi lại không giống với những nhân loại mà ta từng gặp trước đây cơ chứ? Làm cho ta không thể không tìm cách trả lại tiền thưởng trong bốn năm nay của ngươi, không để ngươi thua thiệt nửa phần. Lúc này còn có thể bảo trì thần hồn của ngươi trong sạch. Hiện giờ ngược lại là ngươi đang thiếu nợ ta đó. Hi vọng ngươi có thể cầm chắc cơ hội này a.
Vừa nói, từ trên cặp mắt đẹp của Liệt Diễm chợt bắn ra hào quang chói lọi, đem Cơ Động đặt lên bục hỏa trụ bằng nham thạch nóng chảy kia. Từng luồng quang vựng hai màu đen, vàng kim trong không trung giống như là Hải Nạp Bách Xuyên, tạp trung lại trên người Cơ Động, chậm rãi dung nhập vào trong cơ thể hắn, xoa dịu sự thống khổ kịch liệt mà hắn vừa mới chịu đựng.
Ngay khi Cơ Động dần dần tỉnh lại, thân thể đã không cảm giác được nửa phần thống khổ, mà là tràn ngập ma lực nồng đậm. Theo bản năng nâng hai tay nhìn lại, hắn kinh ngạc phát hiện, trên hai lòng bàn tay của hắn, đều có thêm hai thứ đồ vật.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play