Hai người lúc này liền tiến nhập vào trạng thái tu luyện, từng người cố gắng khôi phục lại ma lực của mình. Khi nãy Cơ Động nói lần này không giết Hạt Tử, hoàn toàn là có căn cứ. Với tình huống hiện tại của bọn họ, thân thể Cơ Động so với trước lúc thi triển Siêu Tất Sát Kỹ, liền tốt hơn không ít. Chỉ cần cho hắn đủ thời gian, tốc độ khôi phục ma lực nhất định sẽ nhanh hơn Hạt Tử. Huống chi, thực lực tổng hợp của hắn cao hơn Hạt Tử một bậc.
Dưới tình huống không có bất cứ ngoại giới nào tác động, nếu tiến hành sinh tử chi chiến, kẻ cuối cùng phải chết khẳng định là Hạt Tử chứ không phải hắn.
Thời gian cứ từng phút từng giây trôi qua. Đột nhiên, Cơ Động và Hạt Tử cơ hồ đồng thời mở hai mắt ra.
Hai người theo bản năng liếc nhìn nhau, đều thấy được sự tán thưởng trong mắt đối phương. Mặc dù là đang trong trạng thái tu luyện, nhưng sự cảnh giác của bọn họ một chút cũng không có giảm bớt. Đồng thời cảm nhận được có sinh vật tiến đến, lúc này mới ngẩng đầu nhìn lên.
Tổng cộng là bốn đạo thân ảnh, đang lấy tốc độ cực nhanh phóng tới nơi này. Nhìn thấy bốn đạo thân ảnh này, trong mắt Hạt Tử nhất thời toát ra sự vui mừng mãnh liệt, mà trong lòng Cơ Động lại trầm xuống.
Bốn người đang đến này, trên đầu đều cho thấy là thực lực Tứ Quan. Bất luận thuộc tính bọn họ là cái gì, điều làm Cơ Động chú ý đến đầu tiên, đó chính là quanh của bọn họ có một tầng màu đen thâm thúy, đại biểu cho thân phận ma sư của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục. Đây đúng là nguyên nhân khiến trong lòng hắn ngưng đọng lại. Đúng là viện binh của Hạt Tử đã tới trước.
Hạt Tử không biết từ đâu đã lấy ra một cái áo choàng, phủ lên thân thể tràn ngập xuân quang của mình, có chút đắc ý liếc nhìn về phía Cơ Động.

Cơ Động cũng không có bất cứ hành động gì, lúc này ma lực của hắn mới khôi phục lại được hơn một thành, cho dù có muốn hành động gì, cũng căn bản không thể làm được. Sau khi thi triển xong Siêu Tất Sát Kỹ, bản thân hắn liền lâm vào trạng thái suy yếu, sau đó lại dốc hết toàn lực cùng với Hạt Tử phối hợp, vô cùng vất vả mới giết chế được Ô Thiết Ma Thứu Vương. Hắn hiện tại đã không còn bất cứ sức chiến đấu nào nữa. Siêu Tất Sát Kỹ đã thôn phệ gần như toàn bộ lực lượng căn nguyên của hắn, tất nhiên là ngoại trừ Hỗn Độn Chi Hỏa ra, từ một mặt nào đó mà xét, hắn cũng đã bị tổn thương nguyên khí, chỉ sợ lần này trên Thánh Tà Chiến Trường, cũng phải mất thời gian mới có thể khôi phục lại. Lúc này cho dù hắn có hành động gì, cũng không có bất cứ tác dụng nào.
Rất nhanh, bốn gã ma sư chừng hai mươi mấy ba mươi tuổi kia đã phóng đến gần. Nhìn thấy hai người đang khoanh chân ngồi trên mặt đất, một người kinh hỉ hô lớn:
- Là Hạt Tử đại nhân, là Hạt Tử đại nhân...
Nhìn thấy một bên là Hạt Tử, bên kia là ma sư mình không quen biết, tự nhiên bốn gã ma sư tinh nhuệ của Hắc Ám Ngũ Hành Đại lục không chút do dự đã đem Cơ Động bao vây chính giữa. Ma lực phóng thích ra, áp lực khổng lồ nhất thời ép về phía Cơ Động.
- Hạt Tử đại nhân, ngài không có việc gì chứ?
Gã thanh niên lúc nãy hô lơn quay đầu lại hỏi Hạt Tử. Bất cứ ai cũng có thể thấy hiện tại Hạt Tử đang rất chật vật.
Hạt Tử gật gật đầu:
- Ta không sao.
Gã thanh niên hỏi tiếp:
- Hạt Tử đại nhân, hắn là ai? Là địch nhân hay là người của chúng ta?
Bởi vì Cơ Động cũng không có phóng thích ra , bọn họ cũng không có nhìn ra Cơ Động là ma sư của phe nào.
Hạt Tử nhàn nhạt nói:
- Các ngươi mặc kệ hắn đi. Mau dìu ta rời khỏi nơi này.

Nghe những lời Hạt Tử nói, Cơ Động không khỏi mở to hai mắt, có chút kinh ngạc quay sang nhìn này. Khi nãy mặc dù hắn từng nói là hôm nay sẽ không giết Hạt Tử, nhưng Hạt Tử cũng chưa từng mở miệng, hắn cũng không có nghĩ tới Hạt Tử sẽ bỏ qua cho mình.
Khóe miệng Hạt Tử toát ra tia cười mỉm nhàn nhạt:
- Tên man rợ, đâu phải chỉ mình ngươi mới có thể hiên ngang lẫm liệt, ta cũng đồng dạng sẽ không qua cầu rút ván. Chúng ta đi thôi.
- Hạt Tử đại nhân, chuyện này...
Bốn người kia cũng không có lập tức hành động, chần chờ nhìn Hạt Tử. Có thể đại biểu cho Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục tiến vào Thánh Tà Chiến Trường, những người này đều là tinh anh trong những tinh anh. Từ cục diện trước mắt cùng với một mảnh hỗn độn chung quanh, bọn họ tự nhiên có thể nhìn ra rất nhiều chuyện. Huống chi chỗ này chính là chỗ lúc trước xuấn hiện dị tượng của Siêu Tất Sát Kỹ. Nam nhân mang mặt nạ màu đỏ sậm trước mắt này, nói thế nào cũng là một cường giả. Có thể cùng với Hạt Tử lưỡng bại câu thương, cũng đã có thể chứng minh được thực lực của hắn. Một con cá lớn như vậy mà dễ dàng buông tha, bọn họ làm sao có thể cam tâm cơ chứ?
Ánh mắt Hạt Tử lóe lên:
- Lời của ta các ngươi cũng không nghe hay sao?
Thân thể bốn người run lên, trong mắt toát ra vài phần hoảng sợ. Miễn cưỡng thu hồi ma lực, đi lại dìu Hạt Tử đứng lên, chuẩn bị mang nàng rời đi.
Đúng lúc này, một thanh âm du dương đột nhiên vang lên:
- Hạt Tử, ngươi làm nhuw vậy là không đúng rồi. Công lao lớn như thế, chẳng lẽ ngươi cũng không muốn nhận hay sao?
Cùng với thanh âm xuất hiện, quang ảnh chợt lóe lên, một đạo thân ảnh đã lặng yên không một tiếng động xuất hiện bên người Hạt Tử.
Người mới tới mặc áo giáp màu tím, là một cái Toàn Thân Khải Giáp màu tím, chỉ là không có cặp cánh sau lưng như của Hạt Tử mà thôi. Trên đỉnh đầu, Âm Miện màu đen hiện ra dấu lạc ấn của Quí Thủy Hệ, năm quan, bốn sao, giống y hệt như của Hạt Tử. Chỉ là khí tức âm lãng của người này, so với Hạt Tử chỉ có hơn chứ không kém. Từ ngoại hình bên ngoài xem ra, hắn là một nam nhân. Nhưng thanh âm của hắn, lại còn thánh thót hơn nữ nhân nữa. Khi hắn đi, thân thể thậm chí còn vặn vẹo như một con rắn nước vậy. Chỉ là phần mũ giáp đã che mất khuôn mặt hắn, nên cũng không thể nhìn thấy diện mạo thực sự của hắn.
Người này nhìn qua mặc dù ẻo lả khiến người khác phải buồn nôn, nhưng mà, mỗi một bước hắn bước đi, lại đều làm cho người ta có một cảm giác cực kỳ quỷ dị. Những nơi hắn đi qua, trên mặt đất đều để lại một luồng băng khí màu trắng. Uy áp không chút che dấu bộc phát ra, khiến cho Cơ Động, đang trong trạng thái suy yếu, phải cảm thấy vài phần thuộc tính áp chế.

Cực Hạn Quí Thủy, cũng là Cực Hạn Âm Thủy. Ánh mắt Cơ Động lúc này đã biến thành cực kỳ âm lãnh. Trong lòng thầm than, vận khí của mình quả thật không được tốt lắm, không ngờ lúc này lại gặp phải một gã Hắc Ám Thánh Đồ, chính xác mà nói, chính là một gã Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ.
- Hàn Vũ đại nhân.
Bốn gã Tứ Quan Ma sư kia đồng thời khom mình hành lễ về phía gã Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ mới tới kia.
Gã Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ không ngờ căn bản cũng không có để ý đến bọn họ, mà bước thẳng đến trước mặt Hạt Tử:
- Hạt Tử muội muội, xem ra muội bị thương cũng không nhẹ a! Mau để ca ca tiến hành trị liệu cho muội.
Vừa nói, hắn vừa nâng tay phải lên, hào quang màu tím sẫm nồng đậm lặng yên ba động, mang theo vô số tinh quang, đúng là thiên tinh ma lực mà chỉ có Cực Hạn Quý Thủy mới có được: Chí Âm Chi Thủy.
- Buông bàn tay bẩn thỉu của ngươi ra. Ai cần mi trị liệu cơ chứ?
Hạt Tử mạnh mẽ vung tay gạt tay hắn ra, trầm giọng nói:
- Hàn Vũ, sau hôm nay, ngươi muốn đối phó ai thì cứ đối phó, ta không quan tâm. Nhưng hôm nay, người này ngươi không được giết. Vừa rồi là hắn đã cứu mạng ta. Chúng ta đi thôi.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play