Vừa nghe Đằng Xà nói đến đây, Cơ Động cơ hồ là lập tức thốt lên. Ở trong đầu hắn hồi tưởng lại rất rõ ràng bộ dáng thống khổ của Liệt Diễm khi phóng xuất ra một quả Bản Mạng Hồng Liên. Hắn làm sao có thể nhẫn tâm để nàng ta làm lại lần nữa cơ chứ? Không nói trước đến chuyện Liệt Diễm có bằng lòng hay không, ngay bản thân Cơ Động đã tuyệt đối không muốn nhìn thấy bộ dáng thống khổ kia xuất hiện trên người nàng lần nữa.
Bất quá, sau khi thốt ra hai chữ này, trong mắt Cơ Động nhất thời toát ra một tia áy náy:
- Thực xin lỗi, Đằng Xà tiền bối, chuyện này thật sự ta không thể giúp ngài chuyển lời được. Chẳng lẽ không còn biện pháp nào khác nữa sao? Cho dù là lên núi đao, xuống chảo dầu, ta tuyệt đối nguyện ý đi làm giúp ngài. Nhưng mà, chuyện này quả thật là không được.
Đối với Đằng Xà, Cơ Động có thể nói là cảm kích tận đáy lòng. Lúc này tâm tình của hắn vô cùng mâu thuẫn, vừa muốn trợ giúp cho Đằng Xà, nhưng lại không muốn Liệt Diễm thống khổ. Loại cảm giác này khiến cho trong lòng hắn không thể nào quyết định được.
Trong mắt Đằng Xà tràn ngập thất vọng:
- Tiểu Động Động, xem ra ngươi quả thật là biết Liệt Diễm Nữ Hoàng điện hạ. Khó trách, khó trách thiên phú của ngươi lại kinh người như vậy. Ta chỉ xin ngươi đem lời nói của ta chuyển lại cho nàng mà thôi, như vậy cũng không được hay sao?
Cơ Động trầm mặc, nội tâm của hắn không ngừng giãy dụa. Hắn có thể thấy được Đằng Xà đang khát vọng đến cỡ nào. Nhưng mà, bộ dáng thống khổ của Liệt Diễm cũng khắc sâu trong tâm trí hắn. Một bên là thầy tốt, bạn hiền của mình, một bên là hình bóng khắc sâu tận đáy lòng. Hắn thật sự không biết phải lựa chọn như thế nào. Nhìn ánh mắt cầu xin của Đằng Xà, hắn không nỡ nào nói lời cự tuyệt, nhưng hắn biết, nếu như chính mình chuyển lời cho Liệt Diễm, nói không chừng Liệt Diễm sẽ thật sự đáp ứng. Bản Mạng Hồng Liên, chỉ bốn chữ này thôi đã có thể tưởng tượng tầm quan trọng của nó đối với Liệt Diễm. Có thể nói đó chính là thân thể của Liệt Diễm, mất đi một quả hạt sen, tổn thương sẽ trầm trọng đến mức nào?
Đột nhiên đúng lúc này, Cơ Động chỉ cảm thấy ngực trái của mình nóng lên, một tầng hồng quang nhàn nhạt từ trên người hắn dập dờn mở ra, khí tức quen thuộc dâng lên.

- Đằng Xà, ngươi thật sự nguyện ý không tiếc tất cả để trao đổi hay sao?
Thanh âm choáng đầy uy nghiêm của Liệt Diễm vang lên. Cho dù bản thân Đằng Xà là Thiên Can Thần Thú, cảm nhận được khí tức của Liệt Diễm, thần sắc vẫn không khỏi toát ra vài phần cung kính, phần lớn lại là hưng phấn và bất an.
- Đúng vậy, ta bằng lòng.
Đằng Xà giống như là bắt được bảo vật cứu mạng vậy, lập tức trả lời.
- Liệt Diễm...
Cơ Động lo lắng kêu to một tiếng.
Liệt Diễm bình tĩnh nói:
- Cơ Động, không việc gì đâu, ta chỉ tiến hành một sự trao đổi công bằng mà thôi. Đằng Xà, ngươi nghe đây, muốn đổi lấy một quả Bản Mạng Hồng Liên của ta, ta có ba điều kiện.
Tâm tình Đằng Xà đã bình tĩnh lại vài phần, trầm giọng nói:
- Nữ Hoàng điện hạ, xem cứ nói. Chỉ cần là ta có thể làm được, ta nhất định sẽ dốc toàn lực.
Liệt Diễm nói:
- Trong Thập Đại Thiên Can Thần Thú, ngươi là Thần thú duy nhất không bị khế ước phong ấn. Ta muốn ngươi giúp ta đi tìm Ngũ Hành Thần Thạch. Ngươi cũng đã tồn tại từ thời Viễn cổ đến nay, không ai hiểu rõ tình hình đại lục hơn ngươi. Ta tin rằng, đối với ngươi mà nói, đây cũng không phải là chuyện gì quá mức khó khăn cả. Mỗi loại ta muốn một quả, thể tích không được nhỏ hơn một thước lập phương.
Đằng Xà sửng sốt một chút:
- Ngũ Hành Thần Thạch? Ngươi cần Ngũ Hành Thần Thạch làm gì? Ngũ Hành Thần Thạch mặc dù rất tốt, nhưng đối với ngươi mà nói hình như cũng không có bất cứ tác dụng gì thì phải.
Liệt Diễm nói:
- Ta cần để làm gì ngươi không cần phải xen vào, chỉ cần ngươi tìm giúp ta là được rồi. Đó là điều kiện đầu tiên. Điều kiện thứ hai là, ngươi phải tìm cho ta bốn khỏa Cửu Giai Tinh Miện, Quang Minh, Hắc Ám, Bính Đinh Song Hỏa Hệ mỗi loại một khỏa. Ta tin rằng, trong số các thứ mà ngươi cất giữ, chắc là không thiếu thứ này.

Đằng Xà cười khổ, nói:
- Tinh Miện Quang Minh thuộc tính thì ta có, nhưng Hắc Ám thuộc tính thì không. Ngươi cũng biết là ta không được phép gia nhập Thánh Tà Chiến Trường, càng không thể đặt chân lên Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục mà.
Lúc này Liệt Diễm thể hiện ra uy nghiêm của Nhất đại Nữ hoàng, thanh âm lạnh lùng nói:
- Cái này là vấn đề của ngươi, ta không quan tâm. Điều kiện cuối cùng là, ta muốn tất cả những Xà Bì của ngươi từ trước đến nay. Nếu ta nhớ không lầm, hẳn là có tám mươi mốt bộ da. Ngươi có thể làm được ba điều kiện này, ta sẽ đưa ngươi một quả Bản Mạng Hồng Liên.
Hô hấp của Đằng Xà trở nên dồn dập hơn:
- Nữ hoàng bệ hạ, yêu cầu của ngài hơi quá hà khắc rồi đó.
Liệt Diễm nhàn nhạt nói:
- Ngươi hẳn là biết rõ, đây là trao đổi đồng giá. Thu thập đủ những thứ đó, ngươi giao cho Cơ Động, ta tự nhiên sẽ nhờ hắn chuyển cho ngươi một quả hạt sen.
Nhìn quang mang do dự trong mắt Đằng Xà, Cơ Động hiểu rõ, những thứ mà Liệt Diễm yêu cầu tuy rằng cực kỳ trân quý, nhưng cũng chỉ có giá trị ngang bằng một quả hạt sen của Liệt Diễm mà thôi. Mà lúc trước chỉ vì để mình không nợ ân tình của Chu Tước, Liệt Diễm đã đưa cho Chu Tước một khỏa. Khó trách Chu Tước lại cảm kích đến như vậy.
Đằng Xà hít sâu một cái, nói:
- Được rồi, để ta tận lực thử xem. Ngũ Hành Thần Thạch không khó kiếm, ta có đủ. Xà Bì của ta cũng có thể cho ngươi. Duy chỉ có Hắc Ám Tinh Miện hơi phiền toái một chút, chỉ sợ chỉ mình Âm Triêu Dương mới có. Ta sẽ nghĩ cách để đổi với hắn vậy.
Liệt Diễm nói:
- Nếu không phải bởi vì ngươi đã làm cho Cơ Động rất nhiều việc, ta đã không trao đổi với ngươi rồi. Bản Mạng Hồng Liên của ta có thể giúp ngươi mở ra một cách cửa cấp bậc mới, có khả năng lĩnh ngộ hay không, phải xem bản thân ngươi thế nào. Ngươi có thể đi rồi, ta có chuyện muốn nói với Cơ Động. Chuyện Cơ Động biết ta, xin ngươi giữ bí mật giúp ta.
Đằng Xà gật gật đầu, lam quang thu liễm, vị Đinh Hỏa Thần Thú nháy mắt đã biến mất không thấy.
- Liệt Diễm, ngươi rất cần những thứ đó sao? Nhưng mà, mất đi một khỏa hạt sen, có ảnh hưởng đến thân thể của ngươi hay không?
Đằng Xà vừa đi khỏi, Cơ Động đã lập tức hỏi ngay.

Không có Đằng Xà, thanh âm của Liệt Diễm rõ ràng trở nên ôn hòa hơn rất nhiều:
- Ta đương nhiên rất cần những thứ này, chúng nó có thể bảo hộ cho ta. Ngươi không cần hỏi nhiều, chờ đến khi Đằng Xà đem mấy thứ đó giao cho ngươi, ngươi kêu gọi ta là được.
Cơ Động gật gật đầu, nói:
- Liệt Diễm, ngươi đã chấm dứt bế quan hay chưa?
Liệt Diễm nói:
- Vẫn còn chưa, ước chừng còn hơn nửa năm nữa. Lần này ngươi đi Thánh Tà Chiến Trường, nhất định phải nhớ kỹ hai điều. Thứ nhất, không được đi vào khu vực trung tâm của Thánh Tà Đảo. Thứ hai, không được tách rời khỏi đồng bạn. Chuyện về Thiên Can Thánh Đồ ngươi không cần quan tâm lắm, cũng không nên tận lực tìm kiếm Thiên Can Thần Trang. Thực lực của ngươi còn chưa đủ.
Trong khóe mắt Cơ Động lóe ra tình cảm ba động mãnh liệt:
- Liệt Diễm, ta muốn gặp ngươi.
Liệt Diễm trầm mặc trong chốc lát, nhẹ giọng nói:
- Đến khi ngươi từ Thánh Tà Chiến Trường lần này trở về, sau đó đi du lịch đại lục một chuyến đi. Lúc đó chúng ta sẽ gặp lại. Trên Thánh Tà Chiến Trường, điều quan trọng nhất ngươi phải nhớ, chính là bảo vệ an toàn của bản thân, không được cậy mạnh. Ta cần phải tiếp tục bế quan.
Quang mang Hồng Liên lặng lẽ rút đi, chỉ còn một mình Cơ Động lặng yên đứng nơi đó. Thật lâu hắn không có bỏ đi. Cho dù chỉ là nghe được thanh âm của Liệt Diễm, cũng đã làm cho tâm tình hắn lay động không yên. Hình ảnh những chuyện phát sinh trong Liên Nghị Vũ Hội không ngừng hiện lên trong đầu hắn. Hắn biết, quan hệ giữa mình và Liệt Diễm đã có một ít biến hóa vi diệu, nhưng vẫn như trước không có bất cứ tiến triển nào đáng kể cả. Đã hơn một năm rồi không có nhìn thấy Liệt Diễm, sự nhung nhớ trong lòng hắn đối với Liệt Diễm sau khi nghe được thanh âm của nàng ta bất chợt bùng nổ mãnh liệt. Mà ngay cả sự hưng phấn vì sắp được đi Thánh Tà Chiến Trường cũng bị sự nhung nhớ đánh tan không còn lại chút gì nữa.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play