Hoàng Lê Minh lúc này cũng đã hoàn toàn ngẩng ngơ. Hắn biết Cơ Động rất mạnh, cũng chưa bao giờ xem thường qua Cơ Động, có thể một kích đánh chết á quân của Âm Dương Học Đường, cho dù có vài phần may mắn trong đó, nhưng thực lực của Cơ Động cũng tương đối cường hãn. Nhưng mà, hắn không thể nào ngờ nổi, Diêu Khiêm Thư lúc này ở bên cạnh Cơ Động thế nhưng cũng cường hãn đến như vậy. Nhìn qua dáng vẻ của hắn, ma lực của người này đã đến bốn mươi lăm cấp, tu vi chỉ sợ còn cao hơn Cơ Động một bậc.
Phải biết rằng đám Toàn Phong Thập Lục Vệ này cũng không thuộc về hoàng thất của Trung Thổ Đế Quốc, mà là do một thế lực cường đại khác bồi dưỡng ra những chiến sĩ ma sư này. Đám chiến sĩ này cũng không có tiến hành tu luyện những loại ma kỹ công kích tầm xa, chuyên tu luyện ngưng tụ ma lực, lựa chọn phương thức chiến đấu bằng vũ khí ma lực. Tuy rằng như vậy sẽ làm cho khả năng phát triển của bọn họ bị hạn chế lại, thế nhưng, không thể nghi ngờ, trong đám ma sư cùng đẳng cấp, bọn họ tuyệt đối là cao hơn một bậc. Được trang bị thêm giày ma lực chuyên hỗ trợ gia tăng tốc độ, lại thêm ma lực áp súc tạo thành vũ khí có lực công kích cường hãn, lúc Toàn Phong Thập Lục Vệ đồng thời ra tay, thậm chí đã từng dễ dàng giết chết một gã ma sư cường giả cấp bậc năm quan. Nhưng mà, khi đối diện với hai gã thanh niên trước mắt kia, chỉ một mình Diêu Khiêm Thư ra tay, đã toàn bộ tiêu diệt sạch bọn họ. Hơn nữa cũng chỉ là phát ra một cái ma kỹ duy nhất mà thôi.
Sự khinh miệt trong mắt gã Mậu Thổ Thiên Sĩ kia đã biến mất không còn sót lại chút nào. Sắc mặt hắn đã trở nên vô cùng ngưng trọng, hắn rốt cuộc cũng hiểu rõ ràng vì sao Hoàng Lê Minh lại phải kêu mình cùng đi. Nhìn xem tình huống trước mắt, cũng không phải chỉ vì hạn chế năng lực phi hành của Cơ Động mà thôi. Hai vị Lục Quan Thiên Sĩ đối mặt với một gã ba quan Song Hỏa Đại Sư cùng với một gã bốn quan Giáp Mộc Tông Sư, thế nhưng cũng không hề có chút sơ xuất nào, tinh thần hoàn toàn tập trung đối mặt với hai người này.
Cơ Động và Diêu Khiêm Thư đồng thời liếc nhau, trên mặt không khỏi đều toát ra vẻ tươi cười. Đây cũng không phải là lần đầu tiên bọn họ phối hợp với nhau, không hề nghi ngờ, bọn họ hoàn toàn hài lòng với năng lực của đối phương.
Diêu Khiêm Thư nhìn nhìn đám thi thể nằm la liệt xung quanh, cười hắc hắc nói:
- Bồi dưỡng ra đám người này chắc cũng tốn không ít tiền a! Thật sự tiếc quá. Đáng tiếc các ngươi gặp phải ta. Mậu Thổ Hệ? Hắc hắc, Mậu Thổ Hệ thì sao chứ?

Gã Mậu Thổ Thiên Sĩ tức giận hừ lên một tiếng:
- Tiểu tử. Ta sẽ cho ngươi biết Mậu Thổ Hệ lợi hại như thế nào. Lão Hoàng, ngươi không cần phải ra tay, một mình ta đủ thu thập hai tên tiểu tử này rồi.
Hoàng Lê Minh gật gật đầu:
- Cẩn thận một chút, bọn họ cũng khó đối phó. Đến khi cần thiết, triệu hồi tọa kỵ của ngươi đi.
Mậu Thổ Thiên Sĩ liếc mắt nhìn Hoàng Lê Minh một cái:
- Đối phó với hai tên tiểu bối này cũng cần phải triệu hồi tọa kỵ hay sao? Ngươi xem thường ta quá đó.
Trong lòng Hoàng Lê Minh âm thầm lắc đầu, người này cái gì cũng tốt, chỉ là hơi tự cao tự đại quá, nhưng hắn vẫn mở miệng nhắc nhở:
- Không được thương tổn đến tính mạng của Cơ Động. Mệnh lệnh của chủ nhân là chúng ta phải bắt sống hắn đem về, hơn nữa còn phải là hoàn hảo vô khuyết.
- Ta biết rồi.
Mậu Thổ Thiên Sĩ đáp ứng một tiếng, sải bước đi ra.

Mặc dù ngoài miệng Diêu Khiêm Thư luôn trêu chọc đối phương. Nhưng mà, khi vị Mậu Thổ Thiên Sĩ này thật sự đi ra, thần sắc của hắn cũng trở nên ngưng trọng hẳn lên. Bất luận hắn hay Cơ Động đều hiểu rất rõ ràng, sáu quan chính là một cửa ải cực kỳ quan trọng của một ma sư, cũng như sự chênh lệch giữa hai quan và ba quan vậy, cho dù chỉ là kém có một cấp mà thôi, cũng là chênh lệch một trời một vực rồi.
Diêu Khiêm Thư tiến lên trước một bước, đi đến trước mặt Cơ Động:
- Ta tấn công, ngươi phối hợp tác chiến.
- Được.
Cơ Động trả lời ngắn gọn một tiếng, Giáp Mộc khắc Mậu Thổ, đối phó với ma sư Mậu Thổ Hệ, Diêu Khiêm Thư ra tay hẳn là tốt hơn so với hắn nhiều.
Thanh quang lóng lánh bốc lên. Lúc này đây, Diêu Khiêm Thư cũng không có thu liễm ma lực của mình. Thanh quang vừa mới xuất hiện, đã lập tức chuyển hóa thành một màu xanh biếc như ngọc bích. Ma lực Cực Hạn Giáp Mộc chợt dâng trào lên mãnh liệt.
Cho dù là Mậu Thổ Thiên Sĩ kia có thực lực sáu quan, thế nhưng khi cảm nhận được ma lực dâng trào choáng đầy sinh mệnh lực khổng lồ thế này, cũng không khỏi trong lòng trầm xuống, sắc mặt đại biến. Ma lực của hắn vẫn còn chưa vượt qua Diêu Khiêm Thư được ba quan, sự áp chế về mặt thuộc tính dĩ nhiên cũng xuất hiện. Đối diện với ma lực Cực Hạn Giáp Mộc, ma lực Mậu Thổ Hệ của hắn nhất thời bị áp bách kịch liệt, không ngừng giảm xuống, bất cứ lúc nào cũng có xu hướng tiêu thất mất. Khí thế trầm ngưng lúc trước cũng nhất thời bị đánh tan không còn chút nào.
- Cực Hạn Giáp Mộc? Làm sao có thể? Ngươi mới có tứ quan, làm sao lại có được ma lực Cực Hạn Giáp Mộc?
Gã Mậu Thổ Thiên Sĩ khó hiểu nhìn Diêu Khiêm Thư.
Diêu Khiêm Thư bình tĩnh đem một khỏa Ma Lực Phục Hồi Dược Hoàn nhét vào trong miệng:

- Đối với tên gia hỏa kiến thức nông cạn như ngươi, ta chẳng cần phải giải thích. Không phải ngươi muốn động thủ sao? Đến đây! Chẳng lẽ ngươi sợ sao?
- Sợ?
Gã Mậu Thổ Thiên Sĩ tức giận hừ lạnh một tiếng. Hào quang trong mắt lóng lánh, quang mang màu vàng nâu chợt nở rộ mãnh liệt. Trên đỉnh đầu, Dương Miện sáu quan phát ra hào quang sáng chói. Chung quanh thân thể của hắn, hào quang Mậu Thổ Hệ màu vàng chợt ngưng tụ thành một khối cầu cực lớn, đem cả người hắn hoàn toàn bọc lại trong đó.
Đúng vậy, Cực Hạn Giáp Mộc có thể đối với ma lực Mậu Thổ Hệ sáu quan của hắn sinh ra thuộc tính áp chế, nhưng mà, xét về mặt đẳng cấp, hai người dù sao cũng chênh nhau đến hai mươi mốt cấp. Bằng vào ma lực cường đại của mình, vị Mậu Thổ Thiên Sĩ kia đã bày ra vô số tầng ma lực phòng ngự quanh thân thể của mình. Một số tầng phòng ngự bên ngoài có thể bị thuộc tính áp chế, nhưng mà những tầng phòng ngự bên trong cũng sẽ không phải chịu ảnh hưởng.
Hoàng Lê Minh đứng phía sau áp trận, khi nhìn đến đó không khỏi âm thầm gật đầu. Trong lòng hắn thầm nghĩ, khi đối mặt với Cơ Động, chính mình cũng có thể sử dụng phương pháp giống như vậy. Cực Hạn Thuộc Tính tuy rằng cường đại, thế nhưng nếu không đủ ma lực duy trì, như vậy cũng không đủ để tạo thành uy hiếp đối với cường giả cấp bậc sáu quan bọn họ.
Trong không khí, nguyên tố Mậu Thổ Hệ nồng đậm chợt bùng nổ mãnh liệt, điên cuồng loại bỏ các loại nguyên tố thuộc tính khác. Gã Mậu Thổ Thiên Sĩ mặc dù ngoài mặt cực kỳ tự cao tự đại, thế nhưng khi thật sự ra tay, hắn thế nhưng cũng không có coi thường Diêu Khiêm Thư. Có thể bằng thực lực bốn quan một kích tất sát toàn bộ Toàn Phong Thập Lục Vệ, thực lực như thế cũng không phải đơn giản là do Ma kỹ cường đại mà được. Lúc này thúc dục ma lực khống chế nguyên tố, chính là hắn căn bản muốn cắt đứt nguồn tiếp tế ma lực cho Diêu Khiêm Thư. Ma lực một khi đạt đến một trình độ nhất định, muốn phát huy ra ma kỹ cực mạnh, cũng không phải là đơn giản kích phát ra ma lực của bản thân như vậy, nhất thiết phải kết hợp với các nguyên tố thuộc tính trong thiên địa mới có thể bộc phát ra lực công kích hoặc lực phòng ngự cường đại nhất. Vị Mậu Thổ Thiên Sĩ này phải nói là có chút đê tiện, dựa vào ưu thế ma lực của bản thân để tiến hành áp chế Diêu Khiêm Thư, khiến cho thực lực của Diêu Khiêm Thư cũng không thể hoàn toàn phát huy ra.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play