Màn đêm đen của vũ trụ bị xé rách trong một quầng sáng trắng chói lòa, những người ở cự ly tương đối gần thậm chí không dám quan sát qua màn hình, ánh sáng khiến mắt họ đau nhói, đến định thần, căn cứ Omega như một con quái vật khổng lồ đã xuất hiện trước mắt.

Điều may mắn là vị trí xuất hiện của căn cứ Omega không sai lệch lắm so với dụ tính của tốp “Tiên Tri”, nếu không nhận được cảnh báo trước từ hệ thống rada, căn cứ Omega sẽ xuất hiện ở bán cầu sau của hạm đội Đồng Minh, phía dưới một chút, rất thuật lợi cho đòn tấn công, nhưng thượng tướng Martin đã kịp thời hạ lệnh chuyển hướng, toàn hạm đội đang cơ động sang sườn tạo thế hợp vây với căn cứ, cho dù sự chuyển hướng khẩn cấp tạo nên một số hỗn loạn trong đội hình, nhưng lúc này căn cứ cũng chưa thể tung chiến hạm hay chiến đấu cơ đột kích, các lượng tiếp ứng từ thiên hà Cockran còn khá xa, hạm đội Đồng Minh vẫn còn thời gian bố trí lại

" Đích… Đích… Đích… Đích… Đích......" Vừa xuyên ra khỏi vùng siêu không gian, các thiết bị theo dõi và chỉ huy trong khu trung tâm mới bắt đầu hoạt động bình thường, một loạt những điểm đỏ xuất hiện trên màn hình, càng lúc càng rõ ràng, dày đặc, thậm chí khi các sĩ quan còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, tiếng rít chói tai của hệ thống cảnh báo đã vang lên trong khoang chỉ huy.

" Chú ý! Chúng ta bị chiến đấu cơ địch tấn công......"

" Dựng khẩn cấp màn chắn, toàn bộ các tháp pháo phòng ngự, mục tiêu, chiến đấu cơ địch, tự do nổ súng, tất cả chiến đấu cơ xuất kích khẩn cấp, tổ chức tuyến đánh chặn chiến đấu cơ của quân phản loạn." Thậm chí không kịp nghĩ, gần như là một phản ứng bản năng, trung tướng Corleone hét lớn mệnh lệnh mà không cần xin ý kiến của nguyên soái, nguyên soái Giro Steve cũng không lấy làm bực mình, dù sao trung tướng cũng mới là tư lệnh của căn cứ

" Gần quá!" Trung tướng Corleone lẩm bẩm, trên một màn hình hình lớn, hình ảnh thực của các chiến đấu cơ đang tiến hành công kích được chiếu lên. Mặc dù các chiến đấu cơ của căn cứ và hạm đội hộ tống cũng đang xuất kích khẩn cấp, nhưng điều rõ ràng là vừa mới rời khỏi đường băng bọn họ không có cách gì đạt được tốc độ và vị trí cần thiết để chặn đòn tấn công đầu tiên của chiến đấu cơ địch. Các tháp pháo phòng ngự là thứ duy nhất kịp nổ súng, nhưng đám chiến đấu cơ của quân phản loạn thậm chí còn không thèm để ý đến lưới lửa dày đặc đang được giăng ra, cùng lắm chúng chỉ thực hiện một số động tác cơ động khéo léo để tránh né những phát đạn trực tiếp, còn lại liều lĩnh lao thẳng vào căn cứ, tựa hồ như những con thiêu thân lao đầu vào lửa

" Màn chắn, màn chắn thế nào rồi......" Trung tướng sốt ruột hét lên.

" Năng lượng đang lên, dự tính......"

" Không xong!" Đột nhiên, tựa hồ nghĩ tới điều gì, trung tướng Corleone lập tức cứng cả người rồi lạnh toát cả sống lưng như có ai đó vừa dội một xô nước đá vào lưng áo - không ngờ căn cứ Omega còn có một lỗ hổng lớn như vậy, hơn nữa lỗ hổng đó lại còn bị quân phản loạn nắm được.

Khó trách, chẳng nhẽ lại trùng hợp đến mức chiến đấu cơ của quân phản loạn lại tập kết ở ngay gần khu vực bọn họ xuyên ra khỏi vùng siêu không gian. Đương nhiên, cũng có thể là trùng hợp, nhưng những chiếc chiến đấu cơ nhỏ bé đối mặt với một gã khổng lồ có hạm đội hạm đội mạnh yểm hộ lại không lùi lại để yểm hộ hạm đội của mình hoặc rút lui mà ngược lại nhân cơ hội màn chắn của căn cứ còn chưa kịp dựng xong tổ chức một đòn tiến công quyết liệt vào căn cứ. Điều này chỉ có thể nói lên một điều, bọn họ đã rơi vào bẫy.

Nhưng làm sao quân phản loạn lại có thể biết vị trí mà căn cứ Omega sẽ xuất hiện sau khi ra khỏi vùng siêu không gian? Trung tướng trầm tư nghĩ.

Có điều vấn đề này chỉ có thể thảo luận sau, bất luận như thế nào, việc cần làm lúc này là phải chặn đứng được đợt công kích vào căn cứ Omega. Thực ra mục tiêu của các chiến đấu cơ cũng không khó đoán. Từ phương hướng và độ cao cơ động của hai biên đội chiến đấu cơ địch, có thể đoán được đại thể khu vực sẽ bị tấn công. Trung tướng Corleone có thể nói là thuộc căn cứ như trên lòng bàn tay, ông ta biết rõ ở vị trí đó có cái gì, điều đáng sợ nhất đó lại là một trong những thiết bị quan trọng nhất của căn cứ.

Đây là một cái bẫy, một cái bẫy được chuẩn bị tỉ mỉ, chu đáo, trung tướng bây giờ có thể đoán ra, ngay từ đầu, mục tiêu của quân phản loạn là dùng các tin tức cả giả cả thật để dụ bọn họ đến đây, sau đó tìm cách làm tê liệt khả năng xuyên siêu không gian của căn cứ, cuối cùng tập trung hạm đội công kích và phá hủy căn cứ - lúc này coi như không còn khả năng di động.

Nghĩ tới chiến trường mà quân địch chọn, một thiên hà biên giới, trung tướng cảm thấy như có một luồng hơi lạnh chạy dọc xống lưng, liệu trong việc này có sự nhúng tay của Liên Bang hay không? Rất khó nói! Điểm tựa của nguyên soái và cả của trung tướng là khả năng di động xuyên siêu không gian ở bất cứ thời gian và vị trí nào của căn cứ Omega, điều này tạo nên ưu thế bất bại, cũng như lời nguyên soái nói, chúng ta bất cứ lúc nào cũng có thể thoát ly chiến trường, sau đó đem thêm lực lượng trở lại..... Nhưng hiện tại, một khi quân phản loạn vô hiệu hóa được khả năng này, căn cứ còn có...

" Tăng tốc độ thu hồi thiết bị tạo trường trọng lực, tất cả các đơn vị phòng ngự ở khu vực đó, bằng mọi giá phải chặn đứng chiến đấu cơ địch, chặn đứng bằng mọi giá......" Tiếng hét của trung tướng trở nên the thé vì quá căng thẳng.

Hỏa lực phòng ngự từ các tháp pháo, vốn chỉ được coi như một thứ phụ trợ cho đủ bộ phận, nay trở thành thứ cuối cùng có khả năng ngăn cản chiến đấu cơ địch công kích.

Trung tướng không còn thời gian và tâm trí để nhìn đến nguyên soái Giro, điều này giúp ông ta còn có đủ tự tin và bình tĩnh để chỉ huy, nếu ngoảnh đầu lại, không chừng ông ta còn bị sốc, sắc mặt của nguyên soái đã trở nên cực kỳ khó coi, ánh mắt ông ta dán chặt vào màn hình biểu hiện các chiến đấu cơ công kích, chiếc bay đầu tiên, rõ ràng đang chỉ huy biên đội tiến vào công kích, một chiếc Tia Chớp với màu sơn đen tuyền, nổi bật trên nền đen, bị những chùm sáng năng lượng xẹt qua chiếu sáng, là môt dấu hiệu cực kỳ đặc biệt và dễ nhìn-- một đóa Tuy-lip rực rỡ, đối với nguyên soái mà nói, nó là một nỗi ám ảnh mà ông ta không sao dứt ra khỏi đầu được.

“Tên khốn đó, hắn lại đang ở đây! Tên khốn đó…” Hai mắt ông ta dường như có lửa....

" Đội trưởng, động cơ số 2 của tôi bị trúng đạn, không thể....." Chiếc Tia Chớp số 3 trong đội hình công kích của Thụy Sâm phát tín hiệu, nhưng phi công còn chưa kịp nói hết lời, chiếc Tia Chớp của anh ta và chiếc số 4 làm nhiệm vụ yểm hộ đã biến thành những quả cầu lửa khổng lồ, trong một nháy mắt, thậm chí âm thanh của người phi công còn chưa kịp tan trong tai Thụy Sâm, hai đồng đội của anh đã biến thành vô số những mảnh vụn.

" Đội trưởng, bọn họ đều đã..." Số 2 của Thụy Sâm, trung úy Nick kêu lên.

" Tập trung vào mục tiêu, sắp đến thời điểm công kích rồi."

Trong nháy mắt đã tổn thất một nửa lực lượng công kích, hai chiếc bay sau dự định để thực hiện đòn đánh bồi, đáng nhẽ sẽ ít nguy hiểm hơn, nhưng các tháp pháo phòng ngự của Đế Quốc đã phản ứng quá nhanh, có thể bọn họ chưa thể ngay lập tức đoán được quỹ đạo bay vốn lắt léo và biến đổi vô thường của Thụy Sâm, nhưng đối với hai chiếc đi theo sau anh, pháo đài đã có sự điều chỉnh góc độ sẽ khống chế các tuyến bay vào dễ hơn.

Thụy Sâm nghiến răng, cố đem nỗi bi thương gạt ra khỏi đầu, bây giờ chưa phải là lúc, anh đã tiến vào khoảng không gian giữa hai cái khối cầu, ở đây hỏa lực từ hai bên bắn chéo cánh sẽ tạo lên một lưới lửa dày đặc và nguy hiểm hơn nhiều, hơn nữa không gian có hạn cũng ảnh hưởng đến khả năng cơ động chiến đấu cơ......

Liên tục hai chùm tia năng lượng đập vào bên trái chiến đấu cơ, điều may mắn những phát đạn này là của hệ thống đánh chặn tầm gần CIWS, uy lực không quá lớn, do đó màn chắn trên Tia Chớp vẫn có thể chịu được nhưng năng lượng của màn chắn đang giảm xuống rất nhanh, lại thêm những chấn động và ánh sáng chói mắt do năng lượng va chạm khiến cho Thụy Sâm cảm thấy cực kỳ khó khăn để khống chế chiến đấu cơ, anh cố gắng nắm chặt cần điều khiển, dùng hết sức giữ chiến đấu cơ theo đúng quỹ đạo định trước, thậm chí Thụy Sâm còn có cảm giác những tiếng kẽo kẹt vang lên từ chỗ khớp nối của cần điều khiển, dường như chỉ thêm một chút nữa là nó sẽ gẫy rời ra.

Trong khoảng khắc gian nan đó, đột nhiên hỏa lực công kích tựa hồ giảm đi, theo khóe mắt, Thụy Sâm ở khoảng không phía trước bên trái anh, một chấm đen cũng đang lao nhanh về phía mục tiêu, theo nguyên tắc phòng thủ, đại đa số hỏa lực đều tập trung về phía mục tiêu gần hơn, đó là một chiếc Tia Chớp khác, thuộc biên đội 15, trong lúc này, có thể thực hiện công kích đối với căn cứ Omega, cũng chỉ có biên đội của Thụy Sâm và biên đội 15.

Hai biên đội có quân số giống nhau, bốn chiếc Tia Chớp một biên đội, nhưng hiện tại, biên đội 15 chỉ còn lại một chiếc, so với biên đội của Thụy Sâm còn thê thảm hơn, vị trí ban đầu của bọn họ gần căn cứ Omega hơn biên đội của Thụy Sâm cho nên chịu hỏa lực công kích cũng nhiều hơn, biên đội này tiến vào theo một hướng khác, vào công kích sớm hơn Thụy Sâm một bước.

" Biên đội 15 tiến vào cự ly công kích, khai hỏa......" Một giọng nói xa lạ, Thụy Sâm không nhận ra là ai, có thể đây là một phi công tình nguyện đến từ phi đội khác.

Tiếng nói còn chưa dứt đã biến mất, luồng plasma sáng chói vừa rời khỏi nòng súng thì bản thân chiến đấu cơ của bị hỏa lực tập trung của Đế Quốc bắn nổ tung, người phi công dũng cảm thậm chí còn không cơ hội nhìn được kết quả đòn tấn công của mình.

Trong những giây cuối cùng, anh ta quá tập trung khóa mục tiêu nên đã không thực hiện động tác cơ động, hỏa lực phòng ngự của Đế Quốc vì thế dễ dàng khóa được mục tiêu.....

" Trượt rồi!" Tiếng trung úy Nick vang lên đầy tiếc nuối và thất vọng, ở giây cuối cùng, khi luồng plasma còn chưa hoàn toàn rời khỏi nòng pháo, những chấn động của chiến đấu cơ khi bị trúng đạn đã khiến nó lệch đi một chút, tuy rằng biên độ không quá lớn, nhưng vẫn bị lệch khỏi khung cửa nơi có thiết bị tạo trường trọng lực, tuy lệch không nhiều lắm những không gây hại gì cho mục tiêu.

“Đó là một bài học, bài học bằng máu!” Thụy Sâm thầm tự nhắc mình.

" Số 2 bám theo đường bay của tôi, chúng ta vào." Thụy Sâm vừa gọi Nick vừa liên tục cơ động, đồng thời anh vẫn hướng mũi chiến đấu cơ về phía mục tiêu, thiết bị tạo trường trọng lực giờ đây đã hoàn toàn được rút vào bên trong căn cứ, những tấm kim loại đang kép lại từ bốn phía.

Thụy Sâm đã gặp may, đại đa số tháp pháo phòng ngự chuyển làn hỏa lực tiêu diệt chiếc Tia Chớp của biên đội 15 không kịp quay lại hướng anh, điều này giúp cho Thụy Sâm có đủ khoảng không để lách vào, khi các tháp pháo chuyển hướng xong, hai chiếc Tia Chớp hầu như đã bay sát bề mặt căn cứ.

" Khai hỏa!" Ngón tay Thụy Sâm nhẹ nhàng siết lấy cò súng.

Trong khoảng khắc ấy, Thụy Sâm cảm giác không gian và thời gian dường như ngừng lại!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play