Đêm xuống, mây đen vần vũ, từng đợt gió thổi manh, cơn mưa dần nặng hạt, những hạt mưa to bằng hạt đậu va mạnh vào ô cửa sổ thủy tinh phát sinh những tiếng bồm bộp.
Cảnh Nguyệt cảm giác hình như mình lại quên đóng cửa sổ, cô lăn qua lăn lại trên giường mấy lần rồi quyết định đứng dậy kiểm tra.
Cửa sổ ngoài ban công phòng khách đúng là chưa đóng, gió mưa tạt vào làm mấy cây bông tơi tả, nước ngập nửa chậu bông.
Cảnh Nguyệt thở dài một hơi, biết thế cô không ngồi dậy, nhìn những “thi thể” này cô lại càng không ngủ được.
Cô còn nuôi giấc mơ hoa tươi sẽ phủ kín ban công. Kết quả… giấc mơ chỉ là giấc mơ.
Cảnh Nguyệt lấy điện thoại chụp tấm ảnh kỷ niệm trồng hoa thất bại lần thứ n+1, nhớ đến tài khoản blog đã đóng màng nhện của mình, cô đăng nhập lại, đăng dòng tâm trạng.
Vẫn là giọng điệu như mây như gió thường ngày của cô, giống như chẳng bao giờ buồn khổ, lạnh như thanh sắt thanh đồng, vĩnh viễn chẳng có gì làm mình đau lòng.
DJ gỗ thông: Trời mưa quên đóng cửa sổ, mấy cây sen đá và hoa chết hết cả rồi!
Tài khoản DJ gỗ thông có hơn 20.000 người theo dõi, có dấu tick xanh, hầu hết là những độc giả đã theo dõi chương trình radio của cô đã nhiều năm, rất thích tiết mục và giọng nói của cô.
Cảnh Nguyệt khá bận rộn nên cả năm cũng chẳng cập nhật dòng trạng thái mấy lần. Có lẽ do bệnh nghề nghiệp, quen nghiệm thi nên mấy cây cô trồng chết đi cô sẽ chụp lại một tấm ảnh rồi đăng lên weibo tâm sự nỗi buồn. Bài đăng theo thời gian càng ngày càng nhiều. Weibo của Cảnh Nguyệt không quảng cáo, không selfie, cũng chẳng có phúc lợi, toàn bộ đều là những tấm ảnh mấy chậu cây chết của cô.
Do đó, fans ưu ái tặng cho cô danh hiệu “Sát thủ thực vật”
Cô dọn dẹp xong ban công đã đến 5 giờ sáng, cách trời sáng chỉ còn hơn một tiếng, thời tiết mát mẻ.
Cảnh Nguyệt khoác thêm chiếc áo, vào phòng thu âm, quyết định làm một kỳ radio.
Anh cảnh sát tài giỏi anh tuấn gặp phải vụ án hóc búa.
Hung thủ thực hiện vụ án liên hoàn, kéo theo hàng loạt những bí ẩn ném đến trước mặt cảnh sát, toàn bộ cảnh cục hết đường xoay xở…
Bóng đêm tàn dần, mặt trời ló dạng.
Cảnh Nguyệt thu âm cẩn thận, chỉnh sửa rồi lưu chương trình đã ghi vào máy tính. Cô đưa mắt nhìn sắc trời, bầu trời được nước mưa gội rửa, như được phủ một lớp phấn hồng… trông thật đẹp.
*
Sở Từ vừa đọc xong tư liệu đang ngồi nghỉ ngơi một chút, điện thoại đặt sát bên cạnh reo, là âm thanh thông báo dành riêng cho nữ thần của anh. Anh lập tức cầm di động, đăng nhập và mở vào tài khoản duy nhất anh theo dõi.
DJ Gỗ thông phát tiết mục radio đêm khuya, fans cũng thức suốt đêm nghe cô trò chuyện, Sở Từ liếc xuống phía dưới, đã hơn mấy chục bình luận.
Sở Từ tức giận đám người đáng ghét này dám cướp “ghế sofa” của anh….
Đưa mắt nhìn hai cây sen đá xanh mướt trên bệ cửa sổ, so sánh với chậu cây trên weibo nữ thần, anh quyết định đi theo một con đường khác để thu hút sự chú ý của nữ thần.
Cảnh Nguyệt là người nghiêm túc và cẩn thận, nếu anh pha trò vớ vẩn chắc chắn cô chẳng thèm đọc bình luận… nhưng nếu anh chỉ cho cô cách trồng cây, có lẽ cô sẽ trả lời.
Sở Từ chụp hai tấm sen đá, sửa lại tên tài khoản, sau đó bình luận.
Loại cây mọng nước như cây sen đá thạch ngọc đỏ này ưa sáng, duy trì thông thoáng, không chịu nước, không chịu được nhiệt độ và độ ẩm cao.
Bình luận xong Sở Từ đột nhiên thấp thỏm, cách mấy phút anh lại nhìn điện thoại một lần, lầm rầm cầu cho Cảnh Nguyệt trả lời. Cứ như vậy tầm nửa tiếng Sở Từ mới thoát tài khoản. Anh chợt cảm thấy buồn cười với hành vi vừa rồi của mình. Anh không còn nhỏ vậy mà bây giờ lại thấp thỏm như cậu thanh niên mới biết yêu.
Nếu để đám chim cút biết được hành động này của anh… Thật mất mặt.
Sở Từ tập trung đầu óc, mở hồ sơ ra một lần nữa, nếu đúng như anh suy đoán sát thủ liên hoàn có lẽ là Khang Thanh.
Dựa theo đối tượng mà hung thủ chọn lựa, đa số các nạn nhân đều là người nhu nhược gần đây phải chịu sự đả kích, dễ dàng tự kỷ ám thị.
Ngay như lời khai của Khang Thanh ở phòng thẩm vấn, cô ta và người trong ảnh chụp đều có quan hệ, vậy chỉ cần điều tra gần đây Khang Thanh theo dõi ai thì có thể xác định được mục tiêu kế tiếp.
Sở Từ mở khẩu cung của Khang Thanh, ám thị tâm lý cần phải mất một thời gian dài mới có hiệu quả… Hành tung thời gian gần đây của Khang Thanh… Ánh mắt Sở Từ dừng lại ở tối ngày 7 tháng 8, cô ta khai đi chụp một tin tức rất lớn.
*Ám thị là quá trình tác động một cách trực tiếp hay gián tiếp lên tâm lý con người nhằm mục đích điều khiển người bị ám thị thực hiện những yêu cầu nhất định. Còn trong trạng thái bị ám thị, khả năng nhận thức, phê phán (xem xét và nhận định), phân tích đối với nội dung ám thị bị giảm đi rõ rệt.
Sở Từ cầm điện thoại gọi cho Tần Hàm.
Tần Hàm bận rộn cả một ngày, vừa nằm xuống liền nhận được điện thoại của Sở Từ, còn chưa kịp mặc áo, anh ấy lập tức mở máy vi tính tìm kiếm thông tin theo mô tả của Sở Từ.
Sở Từ: “Trước tiên tra xem trong vòng tháng này Khang Thanh đã viết bao nhiêu bài viết mảng giải trí.”
Tần Hàm nhìn kết quả: “Tổng cộng có 15 tin.”
“Tin tức lặp lại mấy số?”
“Không có!”
Theo như phác họa, hung thủ là loại người tự ti, khát vọng có thể thu hút được nhiều người quan tâm.
Vụ Trần Khải Nhất bị bắt nạt phát tán trên mạng gây được sự chú ý của cộng đồng mạng nhưng chưa đạt đến độ hot như hung thủ mong muốn.
Sở Từ tiếp tục phác họa: “Cậu loại những bài viết không có độ “nóng”, ý là kiểm tra xem trong những bài viết đó, bài nào gây chấn động nhất.”
Tần Hàm đưa các từ khóa, hai giây sau cho ra được kết quả.
Tần Hàm nuốt nước miếng, giật mình kinh hãi: “Siêu sao Lê Hựu có con riêng!” Tần Hàm kêu lên, “Trời ạ, lão đại, Lê Hựu có con riêng!”
“Bài viết khi nào!” Sở Từ hỏi.
“Tám giờ tối hôm trước.”
Là ngày Khang Thanh bị tạm giam.
Sở Từ đứng bật dậy, cúp điện thoại lao nhanh khỏi văn phòng.
Lê Hựu – họ của cô ta là chữ cái L
Suy đoán của anh là chính xác.
“Lập tức điều tra xem Lê Hựu đang ở đâu?” Sở Từ trầm giọng.
Rạng sáng, cảnh viên ai nấy vẫn còn mơ mơ tỉnh tỉnh. Toàn cảnh đội mấy ngày nay không ai được ngủ ngon giấc, tìm đại một chỗ rồi chợp mắt cho lại sức… Nghe giọng của Sở Từ, mọi người bật dậy.
“A! Đội trưởng, anh nói ai?”Lý Linh Ninh bị đánh thức, còn ngái ngủ.
“Lê Hựu, diễn viên Lê Hựu!” Sở Từ lặp lại, “Chính là siêu sao Lê Hựu, người vừa bị tung tin có con riêng.”
Lý Linh Ninh lập tức tỉnh táo.
“Đội trưởng, không lẽ Lê Hựu chính là mục tiêu kế tiếp!” Chu Huyền suy đoán.
“Đúng!” Sở Từ gật đầu.
Câu trả lời này của Sở Từ ngay lập tức đánh thức toàn bộ cảnh đội, Lý Linh Ninh bắt đầu tra vị trí của Lê Hựu.
“Biệt thự 118, hoa viên Mộng Hoan.” Lý Linh Ninh thông báo.
“Chu Huyền, cậu lập tức dẫn anh em đến hoa viên Mộng Hoan bảo vệ Lê Hựu trước, phòng trừ trường hợp cô ta tự sát hay bị giết!”
“Vâng!” Chu Huyền không dám trì hoãn cùng hai cảnh viên nhanh chóng nhận lệnh.
“Hiện tại, bên ngoài cũng đang tìm Lê Hựu, chỉ e bên ngoài khu Mộng Hoan đã vây kín phóng viên!” Lý Linh Ninh lên tiếng.
“Tiểu Linh Thông, cô liên lạc bên phía người quản lý hoặc trợ lý, nhắn họ chú ý đến Lê Hựu.” Sở Từ không an tâm, giao nhiệm vụ.
“Vâng!” Lý Linh Ninh tìm điện thoại của người quản lý, gọi điện thoại thông báo cho đối phương.
Nửa tiếng sau.
Người quản lý của Lê Hựu gọi đến, Lý Linh Ninh nghe xong, ngữ điệu lo lắng: “Quản lý thông báo không thể liên lạc được với Lê Hựu, trợ lý cũng không ở bên cạnh cô ấy.”
Lý Linh Ninh vừa dứt lời, Chu Huyền gọi đến: “Đội trưởng, Lê Hựu không ở hoa viên Mộng Hoan.”
Sở Từ chửi thầm trong bụng, vội vàng gọi cho Hàn Khiêm đang theo dõi Khang Thanh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT