Long nhi đang chơi đùa
với sủng vật của mình, Hạo Thiên Khuyển, trong vườn Thượng uyển. Do
Giang Phong bận việc, nên Long nhi đã đưa Hạo Thiên Khuyển xuống đây
chơi cùng. Long nhi tuy còn nhỏ nhưng rất hiểu việc, không muốn làm
phiền khi phụ vương bận lo quốc sự.
Cảm tình giữa Long nhi và Hạo
Thiên Khuyển rất tốt ngay từ khi Hạo Thiên Khuyển còn là một con chó nhỏ và Long nhi mới chỉ có 1 năm đạo hạnh. Giờ đây Long nhi đã là cao giai
bán thần, Hạo Thiên Khuyển đã là sơ giai hạ vị thần (Hạo Thiên Khuyển có thể chủ động công kích, do vậy thăng cấp nhanh hơn Long nhi), quan hệ
đó lại ngày càng thân thiết hơn. Hạo Thiên Khuyển tuy đã tiến giai,
nhưng hình dáng vẫn nhỏ nhắn dễ thương như trước đây, vẫn là một con chó nhỏ, không giống với những thần thú khác, mỗi khi tiến giai là thân thể lại phát triển lớn hơn.
Đối với người chơi, sủng vật là để hỗ trợ chiến đấu, để đối phó với những quái vật mạnh, phân tán bớt công kích
lực của đối phương. Còn với Long nhi, sủng vật chỉ đơn giản là thú cưng, là để chơi cùng. Cũng giống như vũ khí trang bị, ngay cả Thần lực kết
tinh cũng chỉ là đồ chơi của Long nhi vậy. Long nhi còn nhỏ, chỉ thích
chơi thôi, không mấy quan tâm đến chiến đấu, thăng cấp. Long nhi đã có
phụ vương yêu thương chăm sóc, đẳng cấp giai vị cao hay thấp không quan
trọng.
Long nhi đang chơi vui vẻ, thỉnh thoảng lại vang lên những
trận cười thoải mái. Đột nhiên Hạo Thiên Khuyển hướng ra ngoài tru lên
mấy tiếng.
Gấu … gấu … gấu …
Long nhi ngạc nhiên hỏi :
- Lu Lu. Có chuyện gì thế ?
Hạo Thiên Khuyển lại hướng ra ngoài tru lên mấy tiếng nữa. Long nhi hỏi :
- Có người lạ đến đây à ? Đây là Thần cung của phụ vương, người lạ không vào được đâu.
Giây lát, mấy người kia xuất hiện, và Long nhi vẫy gọi :
- Các vị cô cô. Long nhi ở đây nè.
Hóa ra là bọn Mizu. Ba người họ đến chỗ Long nhi. Mizu hỏi :
- Long nhi. Thiếu Quân ca ca có ở trong cung không ?
Bọn họ đến tìm Giang Phong, nhưng vì không thể tự tiện đi lại trong cung
nên mới đến tìm Long nhi, nhờ Long nhi dẫn đi gặp Giang Phong. Cấm cung
trọng địa, không ai được tự tiện đi lại, kể cả bọn Mizu cũng vậy, đương
nhiên Long nhi không kể. Đối với Long nhi, không có ở đâu gọi là cấm địa cả.
Nghe Mizu hỏi, Long nhi đáp :
- Phụ vương đang cùng các vị đại thần bàn quốc sự. Các vị cô cô muốn gặp phụ vương, phải chờ lát nữa mới được.
Giữa lúc này, Hạo Thiên Khuyển chợt hướng vào bọn Mizu sủa mấy tiếng : “gấu … gấu … gấu …”
Bọn Mizu đến giờ mới chú ý đến Hạo Thiên Khuyển. Masashi chỉ vào Hạo Thiên Khuyển hỏi :
- Đây là sủng vật của Long nhi phải không ? Là Hạo Thiên Khuyển phải không ?
- Khi nãy các vị cô cô đến mà Lu Lu cứ bảo ‘gấu’ đến, làm Long nhi cứ tưởng có ‘gấu’ xông vào trong cung.
Bọn Mizu ngạc nhiên hỏi :
- ‘Gấu’ ?
Long nhi cười nói :
- Thì Lu Lu báo động có người lạ đến. Long nhi hỏi ai đến, Lu Lu lại bảo
‘gấu … gấu … gấu …’, làm Long nhi cứ tưởng có ‘gấu’ đến thật.
Masashi xoa đầu Long nhi nói :
- Long nhi này … ! Dám bảo chúng ta là ‘gấu’ à !
Long nhi nói :
- Có đâu ! Long nhi chỉ tưởng thôi hà !
Mọi người bật cười. Bọn Mizu ở lại chơi với Long nhi một lúc thì Giang
Phong đi đến. Bình thường lúc nào Long nhi cũng ở bên cạnh Giang Phong,
nhưng vì Giang Phong bàn quốc sự cùng các vị đại thần hơi lâu, Long nhi ở đó thấy buồn nên mới ra ngoài chơi một mình. Giờ đây xong việc rồi nên
Giang Phong đến tìm Long nhi. Thấy bọn Mizu cũng ở đó, Giang Phong mỉm
cười hỏi :
- Các vị hiền muội đến đây sớm thế !
Masashi nói :
- Thiếu Quân ca ca. Bọn tiểu muội đến rủ ca ca đi dạo phố chơi.
Mizu lại nũng nịu nói :
- Ca ca ơi. Long nhi có sủng vật dễ thương quá hà. Tiểu muội cũng muốn có sủng vật nữa.
Giang Phong mỉm cười hỏi :
- Dễ thôi. Có hai loại sủng vật : dễ thương nhưng không mạnh, hoặc mạnh nhưng không dễ thương. Hiền muội thích loại nào nè ?
Mizu chỉ nói thế thôi, không ngờ Giang Phong lại cho thật, cả mừng nói ngay :
- Đương nhiên là phải dễ thương rồi !
Nori cũng nói thêm :
- Bọn tiểu muội đã có thần thú tọa kỵ rất mạnh rồi, sủng vật chỉ cần dễ thương là được.
Masashi cũng nói :
- Phải đó. Sủng vật phải thật dễ thương, cũng như Hạo Thiên Khuyển của Long nhi vậy đó.
Giang Phong mỉm cười, bế Long nhi lên, rồi dẫn mọi người rời cung, đi sang
phía thành nam. Nơi đó là khu quân sự, được canh phòng rất cẩn mật. Mọi
người đi đến một kiến trúc rộng lớn, có tường vây cao đến 4 mét. Mizu
hiếu kỳ hỏi :
- Ca ca. Đây là đâu mà thần bí thế ạ ?
Giang Phong mỉm cười bảo :
- Đây là Thuần thú trường, nơi các Thuần thú sư thuần dưỡng dã thú biến thành sủng vật.
Thần Thánh quốc là một đại quốc, được hệ thống công nhận là 1 trong 6 tôn
chủ quốc, nên tập trung toàn quốc lực lượng, cũng tìm được không ít
Thuần thú sư, chuyên lo thuần dưỡng sủng vật. Một phần sủng vật trên thị trường là do Thuần thú trường này cung cấp, nhưng chiếm thị phần chưa
nhiều, chỉ vài phần trăm. Các môn phái thiện trường thuần dưỡng sủng
vật, kiểu như Phi Điểu Hội mới chiếm thị phần chủ yếu.
Giang Phong đưa bọn Mizu vào bên trong Thuần thú trường. Bên trong được chia thành
nhiều khu vực, chuyên thuần dưỡng các loại dã thú khác nhau. Giang Phong đưa bọn Mizu đến một khu vực, cười nói :
- Đây là loại mà tiểu huynh thấy dễ thương nhất rồi đấy !
Vừa nhìn thấy bọn chúng, bọn Mizu ánh mắt chợt sáng rỡ, đồng ồ lên nói :
- Oa. Dễ thương quá đi !
- Đáng yêu quá hà !
- Ca ca ơi. Tiểu muội muốn nó làm sủng vật.
Bọn chúng chính là Linh quái ở hang động phía nam thành. Giang Phong đã cho bắt về nuôi trong Thuần thú trường, để các Thuần thú sư dần dần thuần
dưỡng. Nhưng không biết tại sao, quá trình thuần dưỡng Linh quái rất khó khăn. Linh quái hình như con gấu, nhưng màu hồng phấn, trên đầu có
chiếc sừng ngắn cong cong, ánh mắt sáng quắc trông rất linh lợi, dáng vẻ đáng yêu vô cùng. Bọn Mizu vừa nhìn thấy là mê ngay. Giang Phong tin
rằng nếu như Linh quái xuất hiện trên thị trường, sẽ thu hút vô số
người, vô số mỹ nữ sẵn sàng bỏ tiền ra để có được Linh quái làm sủng
vật.
Viên Thuần thú trường Tổng quản lúc này nghe tin báo đã vội vã chạy đến bái kiến Giang Phong. Giang Phong hỏi :
- Quá trình thuần dưỡng Linh quái thế nào rồi ?
Thuần thú trường Tổng quản cung kính tâu :
- Khải tấu bệ hạ. Linh quái rất khó thuần dưỡng. Hiện tại chúng thần mới có thể thuần phục được 8 đầu.
Giang Phong khẽ gật đầu, quay sang bảo bọn Mizu :
- Được rồi. Mỗi người cứ chọn lấy 1 đầu làm sủng vật.
Bọn Mizu lớn tiếng hoan hô, rồi theo viên Tổng quản vào bên trong lựa chọn
sủng vật. Khi cả bọn quay ra thì phía sau mỗi người đã có một đầu Linh
quái. Ai nấy đều rất hớn hở. Mizu lại nói :
- Ca ca. Có sủng vật rồi. Giờ chúng ta đi dạo phố đi.
Giang Phong khẽ gật đầu, chiều ý mọi người. Tất cả ra phố du ngoạn. Đường phố Nguyên Thành lúc này không có người chơi (Nguyên Thành chỉ mở cửa vào
thứ 7 mỗi tuần), nên có nhộn nhịp nhưng không náo nhiệt. Đường phố ở đây bọn Mizu đã đi dạo rất nhiều lần rồi, nên cũng không lạ gì. Mizu đề
nghị :
- Ca ca. Chúng ta đến An Phú Thành chơi đi.
Bọn Mizu
muốn đến nơi có nhiều người chơi để khoe sủng vật mới của mình. Giang
Phong cảm thấy đến An Phú Thành ‘quảng cáo’ cho Linh quái cũng tốt, nên
đồng ý ngay. Mọi người thông qua Truyền tống trận đến An Phú Thành.
An Phú Thành giờ đây càng phồn vinh hơn trước. Ngoài số lượng 5 vạn NPC
dân cư, còn có thêm một số lượng tương đương người chơi ở đấy. Giờ đây
An Phú Thành đã trở thành thánh địa của những người chơi luyện sinh hoạt kỹ năng. Nơi đây an bình, không có chiến loạn, không có đại thế lực bức hiếp tiểu thế lực hay người chơi đơn lẻ, không có bang hội chiến, lại
là trung tâm thương mại của toàn ‘thiên hạ’, muốn mua vật tư nguyên liệu gì cũng rất dễ dàng.
Bọn Giang Phong vừa xuất hiện, đã trở thành
trung tâm chú ý của những người trong thành. Tuy cũng có một số ít chú ý đến Giang Phong, nhưng đại đa số đều chú ý đến bọn Mizu, hay nói chính
xác hơn là chú ý đến số Linh quái sủng vật của bọn họ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT