Lại nói, Cấm vệ quân tiến hành suy tiến thức tấn công vào trong trấn, tiến đến đâu là sử dụng cung tên tiêu diệt địch quân đến đó, hiệu suất
cực cao. Bọn họ tiến đến đâu, phía trước trong vòng trăm thước toàn là
bạch quang lóe sáng. Địch quân nhiều lần cố gắng ngăn cản bước tiến của
bọn họ, nhưng đều vô vọng.
Phải nói rằng Giang Phong đã chọn thời
cơ rất chuẩn và có chiến thuật rất hợp lý. Nếu giao chiến bên ngoài
trấn, đối diện gần nghìn địch quân, dù Cấm vệ quân có hãn dũng thiện
chiến thế nào đi nữa, mà nhân số chỉ có 11 người thì đối chiến cục cũng
chẳng có mấy tác dụng. Giang Phong đã chờ cho đại đội địch nhân tấn công vào trấn, bọn đầu lĩnh bên ngoài chủ quan lơi lỏng phòng bị mà tổ chức
đột tập, trong lúc bất ngờ sát tử toàn bộ đầu lĩnh của liên quân. Tiếp
đó là chiến đấu bên trong trấn, do đường phố chật hẹp, song phương mỗi
nơi giao chiến bất quá chưa đến mười người có thể trực tiếp tiếp cận,
địch quân hoàn toàn mất đi ưu thế nhân số, trong khi đó Cấm vệ quân lại
có lợi thế đẳng cấp cao, tinh nhuệ thiện chiến. Mặc dù giao chiến bên
trong trấn sẽ khiến Thiên Diệp trấn thiệt hại nặng nề, nhưng Giang Phong chỉ quan tâm kết quả trận chiến chứ không có nghĩa vụ tiết kiệm tiền
bạc cho bọn Akihiro. Dụng ít địch nhiều, thắng được là tốt lắm rồi.
Từ trong trấn, bọn Akihiro thấy địch quân hậu phương đại loạn, tiếng gào
thét chém giết vang trời, biết là viện quân đã đến, hoan hỉ vui mừng,
vội cổ động bản phương sĩ binh tăng cường công kích lực. Cấm vệ quân từ
bên ngoài đánh vào. Bọn Akihiro từ bên trong đánh ra. Phe liên quân
lưỡng đầu thọ địch, dần dần bị dồn vào thế kém, tình thế nguy ngập.
Giang Phong giục tuấn mã tiến vào trong trấn, nhìn thấy lực lượng liên quân
bị hãm nhập hỗn chiến giữa các đường phố, chỉ còn cách chiến đấu trong
tuyệt vọng, đột nhiên linh cơ xúc động, lấy Cảnh Hành Thư trang bị vào ô vũ khí, giở ra trang đại hình công kích kỹ năng “Chư thần thẩm phán”.
Vẫn như trước đây, Giang Phong cố ý cao giọng tụng niệm :
- Dựa vào danh nghĩa của ta, thẩm phán các sinh linh trước mặt – có tội.
Niệm xong lập tức phát động kỹ năng. Hàn phong thổi qua, y phục lất phất,
quang mang thiểm hiện, hình ảnh Giang Phong trở nên thần thánh trang
nghiêm vô hạn. Tiếp đó, cao không xuất hiện bạch vân ngưng tụ, mỗi lúc
một lớn, dần dần hạ thấp xuống. Khí phân áp nghênh cảm nhiễm mỗi người
có mặt tại trường, kể cả người chơi lẫn NPC.
Giang Phong vừa giơ tay chỉ vào một nơi tập trung nhiều người chơi phe liên quân, vừa cao giọng quát :
- Chính pháp.
Oanh, oanh, oanh … Vô số đạo bạch sắc thiên lôi từ trên trời giáng xuống đầu
những người thuộc phe liên quân. Thiên lôi giao nhau, chớp lóe chói mắt. Thanh âm chấn động thiên địa, hàm chứa siêu cường oai áp, khiến những
người tại trường đều chấn động, bất giác nhắm mắt lại, nhiều người còn
không thể tự chủ buông rơi vũ khí, bịt chặt tai. Đương nhiên bọn Giang
Phong trừ ngoại. Mỗi đạo thiên lôi có công kích lực đạt đến 200 điểm.
Những người chơi phe liên quân liên tục mất máu, huyết trị đại giảm. Mỗi người chỉ bị vài đạo thiên lôi quét trúng là lập tức hóa bạch quang,
miễn phí hồi thành. Chỉ có NPC sĩ binh huyết hậu phòng cao, miễn cưỡng
cầm cự được, nhưng sĩ khí giảm xuống cực nhanh. Thậm chí nhiều sĩ binh
còn mất cả ý chí chiến đấu, không thể giữ chặt vũ khí trong tay.
Tiếp đó, Giang Phong truyền lệnh Cấm vệ quân tập trung tiêu diệt những người chơi còn sót lại của phe liên quân. Sau khoảng 10 phút, pháp lực hồi
phục đầy đủ, Giang Phong lại thi triển đại chiêu, vừa đồ sát người chơi, vừa uy hiếp tinh thần NPC sĩ binh của phe liên quân. Cứ sau mỗi lần
Giang Phong phát động đại chiêu, sĩ khí của địch quân lại giảm đi thấy
rõ.
Sau khi người chơi cuối cùng của phe liên quân tử vong, NPC sĩ binh mất đi chỉ huy, như rắn mất đầu, dần dần trở nên hỗn loạn. Giang
Phong thừa cơ tiến hành chiêu hàng. Do Giang Phong có uy vọng cực cao (9 điểm), địch quân hầu như không còn ý chí chiến đấu, nên quá trình chiêu hàng diễn ra cực kỳ thuận lợi. Tổng số hàng binh được 468 người.
Tổng kết trận chiến, phe liên quân toàn quân tận diệt. Bọn Giang Phong không cần phải nói, không ai thương vong. Phía bọn Akihiro chỉ có người chơi
là tử thương gần hết, còn NPC sĩ binh tử vong không nhiều. Do chiến đấu
trong trấn, địa hình chật hẹp, số người trực tiếp đối mặt giao chiến
không nhiều, nên dù quá trình hỗn chiến cực kỳ thảm liệt, hàm sát chấn
thiên, khói lửa mịt trời, nhưng lực lượng NPC sĩ binh của cả hai phe tử
trận không nhiều lắm, tổng số chưa đến hai trăm. Chỉ có Thiên Diệp trấn
là trở nên hoang tàn đổ nát.
Akihiro và Masaru dẫn những người còn sống sót ra nghênh đón Giang Phong. Và bọn họ vô cùng kinh hãi khi biết Thiên Diệp trấn đã được giải cứu chỉ với một lực lượng viện binh hơn
chục người. Nhìn Cấm vệ quân oai phong lẫm liệt, thần dũng phi phàm, cả
bọn cực kỳ hâm mộ. Và địa vị của Giang Phong trong lòng bọn họ lại càng
cao cả hơn, vĩ đại hơn.
- Trước mắt hãy khôi phục bản trấn, việc phản công sẽ tính sau.
Bọn Akihiro khen phải, vội chia nhau đi trấn an dân chúng, đồng thời chỉ
huy trấn dân dọn dẹp sửa sang bản trấn, sửa chữa những kiến trúc bị hư
hỏng, xây dựng lại những kiến trúc đã bị phá hủy, cố gắng khôi phục mọi
hoạt động sớm nhất. Thiên Diệp trấn là địa bàn và cũng là căn cứ địa của bọn họ, muốn phát triển hay khuếch trương đều phải dựa vào nó.
Trong lúc đó, Giang Phong chỉnh đốn lại hàng binh, chia cho Mizu, Nori và
Masashi mỗi người 1 đội, số còn lại tạm giao cho Cấm vệ quân quản lý, tổ chức huấn luyện. Trong trấn vốn có sẵn Giáo trường, nơi chiêu mộ NPC sĩ binh, chỉ có điều Thiên Diệp trấn không có Tướng quân, nên không thể tổ chức huấn luyện. Binh sĩ sau khi được huấn luyện sẽ có thêm kỹ năng
chiến đấu và biết cách dàn trận, còn khi mới chiêu mộ thì không có kỹ
năng gì cả, chỉ biết phổ thông công kích (tức chỉ biết chặt chém). Bọn
Mizu tạm thời chưa cần sử dụng sĩ binh, đều đưa đến Giáo trường gửi Cấm
vệ quân huấn luyện. Cả bọn Akihiro cũng vậy.
Nha Phủ, Chính sự sảnh.
Giang Phong ngồi ở chủ vị. Hàng bên phải là văn võ quan viên của Thiên Diệp
trấn, do Akihiro cầm đầu. Hàng bên trái là các cận thần thuộc hạ của
Giang Phong, do Giang Thạch Khê cầm đầu. Sau khi bọn Akihiro phẫn nộ vì
bị tập kích, chỉ trích hành vi của địch phương, mọi người nghị bàn việc
nhân lúc liên quân mới thảm bại, thế lực không hư mà tổ chức phản công.
Akihiro giới thiệu tình hình địch phương :
- Theo điều tra, có 5
thế lực tham gia tấn công bản trấn, gồm Hắc Long trấn của Hắc Long Hội,
Điếu Ngư trấn của Chấn Hải Bang, Nam An trấn của Trấn Nam Bang, Hưng
Long Trang của Cửu Long Giáo và Phục Ngưu Trang của Thiên Địa Hội. Trong đó, Hắc Long trấn ở phía tây nam cách bản trấn khoảng 30 dặm, Điếu Ngư
trấn ở phía bắc cách bản trấn khoảng 25 dặm, Nam An trấn ở phía tây cách bản trấn khoảng 20 dặm, và Hưng Long Trang ở phía nam cách bản trấn
khoảng 30 dặm. Còn Phục Ngưu Trang nằm phía sau Nam An trấn, và cách Nam An trấn khoảng 20 dặm.
Giang Phong hỏi :
- Thế lực nào mạnh nhất, yếu nhất ?
Akihiro nói :
- Hắc Long Hội và Trấn Nam Bang là mạnh nhất, mỗi bang hội đều có trên
năm trăm thành viên, quân đội cũng đều đạt 400 NPC sĩ binh. Thiên Địa
Hội yếu nhất, chỉ có chưa đến một trăm thành viên, và khoảng 200 NPC sĩ
binh.
Xem ra các thế lực ở đây đều trọng tâm phát triển lực lượng
quân sự, biến thôn trấn thành quân sự trọng trấn. Ngay cả Hương cấp
(Trang) mà cũng có khoảng 200 NPC sĩ binh. Giang Phong suy nghĩ một lúc, đoạn hỏi :
- Chấn Hải Bang thế nào ?
Akihiro nói :
-
Thực lực cũng bình thường, bang hội có hơn hai trăm thành viên, quân đội có khoảng 300 NPC sĩ binh. Còn Cửu Long Giáo thì chỉ mạnh hơn Thiên Địa Hội chút ít.
Giang Phong mỉm cười nói :
- Chúng ta “dĩ
chiến dưỡng chiến” vậy. Chỉ cần tiêu diệt hết người chơi của địch phương là ta có thể chiêu hàng địch quân. Mỗi tòa trấn thành đều có 10 danh
ngạch thôn trấn phụ thuộc. Chỉ cần chiếm lĩnh địa bàn của địch phương,
Thiên Diệp quốc sẽ đủ điều kiện tấn thăng chư hầu quốc. Trước mắt mục
tiêu sẽ là Điếu Ngư trấn.
Akihiro cả mừng nói :
- Vâng. Mọi việc xin Thiếu Quân huynh cứ phân phó.
Giang Phong nói :
- Masaru thống lĩnh 200 sĩ binh ở lại phòng thủ bản trấn. Còn lại lập tức hướng Điếu Ngư trấn tiến quân.
Cả bọn vâng dạ, lập tức đi điều tập nhân thủ. Lát sau, khi Giang Phong ra
trước trấn, nơi quân đội tập hợp, thì thấy Mizu, Nori và Masashi đang
cùng Akihiro tranh cãi. Hóa ra bọn Mizu cũng muốn tham gia đại quân xuất chinh, nhưng Akihiro không cho, nên rất bất bình. Giang Phong đành cho
cả ba đi chung với mình.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT