Lại nói, khi hỏa thế giảm dần, Bắc quân dưới sự chỉ huy của hai gã
Thống lĩnh còn lại cũng chạy thoát được xuống đồi, nhưng quân số lúc này chỉ còn lại hơn bảy mươi người, phải nói là tổn thất thảm trọng. Hơn
trăm huynh đệ của Thiên Lang trấn giữ dưới đồi lập tức xông ra ngăn
chặn, quyết không cho địch quân chạy thoát. Song phương hãm nhập hỗn
chiến. Bắc quân vừa mới bại trận, nhân số ít hơn, đa số lại thọ trọng
thương, sĩ khí không còn, chỉ lo đào mạng nên đương nhiên rơi vào thế hạ phong. Trận chiến cực kỳ thảm liệt.
Chẳng bao lâu, bọn Thiên Lang theo mặt phía bên kia xuống đồi, rồi vòng trở lại gia nhập vòng chiến.
Thêm vào hơn một trăm sinh lực quân, Bắc quân bại thế lại hiện. Thời thế luân lưu chuyển, lần này bọn Thiên Lang 212 người (kể cả NPC sĩ binh)
vây công bảy mươi địch quân, trở thành ba đánh một, nên địch quân lần
lượt bị hạ sát. Bọn Thiên Lang tử vong hơn hai mươi người, nhưng toàn
diệt địch quân ba đoàn tinh nhuệ, gồm 3 Thống lĩnh, 30 Đội trưởng và 300 binh sĩ. Chiến quả phải nói là rất huy hoàng.
Diệt xong địch
quân, chờ hỏa thế trên đồi tắt hẳn, Thiên Lang lại cho toàn thể NPC sĩ
binh lên đồi sát tử những địch quân còn sống sót, thu lấy thủ cấp. Vì
trên đó vẫn còn nóng hừng hực, người chơi không tiện lên, đành giao cho
NPC.
Tiếp đó, bọn Thiên Lang còn lại gần một trăm chín mươi người, trong đó có 69 NPC sĩ binh (55 sĩ binh, 10 Đội trưởng và 4 Kỵ binh Đội
trưởng), rầm rộ kéo đến trước Toại Bình Trấn chuẩn bị tấn công vào trấn. Do chỉ cần công chiếm Toại Bình Trấn, không cần toàn diệt địch quân, vì vậy bọn Thiên Lang chỉ tấn công vào một cổng trấn, để trống cổng trấn
phía bên kia cho địch quân có đường tháo chạy, không phải liều mạng
quyết tử chiến, nếu không bản phương tất thiệt hại nặng nề. Hơn nữa, do
nhân số quá ít, có muốn lưỡng diện hợp kích cũng không được.
Thiên Lang cho bố trí xong xuôi, tiếp đó, một tiếng lệnh truyền, quá trình
công kích bắt đầu. Viễn trình công kích phô thiên cái địa bắn vào trong
trấn, mục tiêu tập trung vào vùng phụ cận cổng trấn, chủ yếu ngăn cản
địch quân lên tường vây phòng thủ hoặc kiềm chế hỏa lực từ Tiễn lâu.
Đồng thời, 65 NPC sĩ binh xông tới vung đao múa kiếm, toàn lực công kích cổng trấn. Bọn Thiên Lang lúc này còn lại 188 người, trừ 69 NPC sĩ binh thì có 119 người chơi. Tất cả đều dùng viễn trình công kích tấn công
vào trấn, đương nhiên trừ tế tự Lã Phúc chỉ chuyên trách sử dụng tế tự
thuật bổ sung sinh mạng cho những người thọ thương. Người chơi chỉ cần
trang bị cung tên thì có thể bắn cung (phổ thông công kích), nhưng còn
NPC sĩ binh thì cần trải qua huấn luyện mới có thể sử dụng cung tên
được. Trong bản bộ nhân mã của Thiên Lang chỉ có 4 gã kỵ binh là có thể
bắn cung. Còn lại 65 gã khác chỉ là trường thương binh hoặc đại đao
binh, được Thiên Lang phái lên công phá cổng trấn. Lã Phúc chuyên trách
gia huyết cho bọn họ.
Trong lúc bọn Thiên Lang tấn công, địch quân cũng có bắn trả, nhưng lại bị vô số cung tên, pháp thuật áp chế không
thể nào xuất hiện được trên đầu tường, chỉ có thể ở trong trấn bắn loạn
ra ngoài, và gặp phải NPC sĩ binh huyết hậu phòng cao, nên hiệu quả
chẳng mấy đáng kể. Hơn nữa, địch quân chỉ có 3 đội cung thủ, làm sao so
được với hỏa lực của hơn một trăm người chơi bên bọn Thiên Lang.
Binh binh bang bang. Sĩ binh toàn lực công kích. Trường thương, đại đao đâm
loạn chém nhầu. Gần nửa giờ sau, độ bền không còn, cổng trấn sụp đổ. Mọi người lập tức thừa cơ xông thẳng vào trấn.
Bắc quân liên tiếp bại trận, sĩ khí đại giảm, lại gặp phải đối phương đông hơn gấp bội, nên
không có ý luyến chiến, lần lượt bị mọi người phân thành từng nhóm bao
vây trên các đường phố trong trấn. Song phương bắt đầu hỗn chiến. Thiên
Lang chỉ huy bản bộ gồm 4 kỵ binh và 5 đội sĩ binh chặn đánh gã Thống
lĩnh chỉ huy phòng thủ quân. Xung quanh gã này cũng có 5 đội sĩ binh,
xem ra thế quân lực địch.
Do không có ý toàn diệt địch quân, sát
tử được càng nhiều càng tốt, nên Thiên Lang quyết định cho các tiểu đội
tùy cơ chiến đấu, chiến lợi phẩm cũng tùy ý xử lý. Đó là cách thức khích lệ chúng huynh đệ gia tăng sức chiến đấu hiệu quả nhất. Số địch quân
còn lại (5 đội) bị 118 người chơi và 10 sĩ binh (bản bộ của Tiểu Vương,
huynh đệ thân tín của Thiên Lang) hăng hái truy sát, vây công. Chiến đấu diễn ra ở khắp nơi trong trấn. Ba người bọn Bạch Tú Châu, Tiểu Bát Giới và Lã Phúc không thuộc tiểu đội nào, tự hợp thành một nhóm, cũng tham
gia truy sát địch quân, chiến lợi phẩm thu được đương nhiên ba người bọn họ sẽ chia nhau. Đúng ra bọn họ vẫn đi theo Thiên Lang, nhưng trận
chiến ở chỗ Thiên Lang lúc này toàn là NPC tham gia, nhân số hơn trăm,
là đại hình chiến đấu, bọn họ có tham gia cũng chẳng đạt mấy hiệu quả,
nên quyết định độc lập tác chiến, kiếm ít công huân.
Trận chiến
giữa Thiên Lang và gã Bắc quân Thống lĩnh, trừ 5 đội sĩ binh thế quân
lực địch, bọn Thiên Lang có thêm 4 kỵ binh 43 cấp đối địch với gã Bắc
quân Thống lĩnh hơn 50 cấp, tính ra thì kém thế một chút. Nhưng Thiên
Lang lại có tuyệt kỹ. Sau khi an bài bản bộ nhân mã hợp vây, nhưng giữ
khoảng cách an toàn, Thiên Lang vung quạt, phát động quần thể công kích
kỹ năng “Mãn Thiên Hỏa Vũ”. Do địch nhân tụ họp vào một chỗ, Thiên Lang
chỉ cần định bán kính phạm vi 10 thước (4 mét) là đủ. Đây là phạm vi an
toàn đối với bản bộ binh mã của Thiên Lang.
Kỹ năng vừa xuất, bầu
trời phía trên chỗ địch quân bỗng nhiên rực hồng, hơi nóng còn tỏa ra
xung quanh, khiến mọi người đều toát mồ hôi. Bắc quân vừa chiến đấu mà
phải vừa phân tâm chú ý sự biến đổi trên không trung. Có đột biến như
thế, bọn họ không thể không chú ý.
Ánh hồng lớn dần, rõ dần, và
rồi có vô số hỏa cầu từ trên không trung rơi nhanh xuống. Bầu trời rực
lửa, hỏa cầu rơi xuống như mưa. Trong mắt mọi người toàn một màu lửa đỏ. Lửa này là lửa thật. Hơi nóng lan tỏa khắp chiến trường. Bắc quân tránh né không xuể, đều thọ thương, đương nhiên có khinh có trọng, tùy vào
điểm linh hoạt cao hay thấp. Kể cả gã Bắc quân Thống lĩnh cũng thọ khinh thương.
Với phạm vi này, mỗi giây Thiên Lang sẽ tiêu hao 10 điểm
pháp lực, chỉ cần sử dụng đại lam là có thể duy trì kỹ năng cho đến khi
hết lam dược thì thôi. Có điều, không cần phí phạm như thế, bởi đại lam
quá đắt tiền (so với tiểu lam, đại lam khôi phục pháp lực gấp 10 lần,
nhưng đắt hơn gấp 30 lần, còn trung lam khôi phục pháp lực gấp 5 lần,
đắt hơn 10 lần). Thiên Lang chỉ duy trì kỹ năng cho đến khi hết pháp
lực, rồi đình chỉ, sử dụng tiểu lam khôi phục pháp lực. Trong lúc đó thì đến lượt bản bộ binh mã công kích. Sau hơn 5 phút, pháp lực khôi phục
hoàn toàn, Thiên Lang lại phát động “Mãn Thiên Hỏa Vũ”. Rồi khi cạn pháp lực, lại đình chỉ, dùng tiểu lam khôi phục pháp lực, cho bản bộ binh mã công kích. Lần lượt như thế, cuối cùng địch quân cũng bị tiêu diệt hoàn toàn. Đương nhiên bản bộ binh mã của Thiên Lang hầu hết đều thọ thương, gần một nửa trọng thương, nhưng vì nhờ có Thiên Lang liên tục phát động tuyệt kỹ khiến địch quân phải phân tâm đối phó, không thể công kích
liên tục, thành ra bọn họ chỉ thọ thương mà không ai tử trận. Bản bộ
binh mã đều là bảo bối của Thiên Lang, không thể do sơ suất mà xảy ra
bất trắc.
Trong lúc Thiên Lang đang chiến đấu, lão tộc trưởng Diệp tộc dẫn người của bản tộc đi tìm kiếm tộc nhân, lát sau cùng hơn trăm
người khác hùng hùng hổ hổ kéo đến chỗ Thiên Lang định trợ chiến. Bọn họ đều là tộc nhân Diệp tộc, sau khi bị bắt, rồi được giải cứu, vì muốn
trả thù địch nhân mà đều chuyển hóa thành hãn dân. Hãn dân cùng loại với loạn dân hay bạo dân; đẳng cấp từ 10 đến dưới 20; có thể chiến đấu;
khỏe mạnh hung hãn nhưng không bạo ngược, không ưa làm loạn, khi bị kích thích thì chiến đấu cực kỳ hung hãn.
Diệp tộc hãn dân mỗi người
đều cầm một thanh mộc côn, khí thế hung hung. Thiên Lang sợ bọn họ tham
chiến sẽ tử vong vô ích, nên phái bọn họ đi chiếm lĩnh các Kho trong
trấn. Lão tộc trưởng giờ đây đã xem Thiên Lang là chủ công, nên tuân
lệnh dẫn tộc nhân đi ngay.
Giải quyết xong gã Bắc quân Thống lĩnh, Thiên Lang kéo quân tiến chiếm Nha Phủ, công phá tấm bia đá bên trong
hậu viện. Thế là Toại Bình Trấn bị Thiên Lang chiếm lãnh. Chỉ cần chờ
chúng huynh đệ giải quyết xong tàn dư địch quân thì sẽ tổng kết chiến
quả. Do rảnh rang không có việc gì làm, Thiên Lang thống lĩnh bản bộ kỵ
binh túc trực ở quảng trường giữa trấn, hễ thấy địch quân bỏ chạy khỏi
trấn là thống lĩnh kỵ binh đuổi theo. Hai chân của người không thể nào
chạy nhanh bằng bốn chân tuấn mã, nên cuối cùng không có địch quân nào
chạy thoát. Hễ kẻ nào chạy thoát khỏi trấn là lập tức bị bọn Thiên Lang
truy sát tiêu diệt.
chú : Diệp tộc là cổ tộc, sinh sống ở khu vực
Trung Nguyên, vùng Hà Nam, phía bắc sông Hoài, phía nam Hoàng Hà. Thời
Chu trở thành Diệp quốc, rồi sau này thành Diệp huyện. Ngày nay Diệp
huyện là một huyện thuộc Thành phố Bình Đính Sơn, tỉnh Hà Nam, Cộng hòa
Nhân dân Trung Hoa. Diệp huyện có diện tích 1387 kilômét vuông, dân số
(năm 2002) là 820.000 người (tương đương tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu ở Việt
Nam). Huyện lỵ đóng tại trấn Côn Dương. Diệp huyện được chia thành các
đơn vị hành chính gồm 5 trấn (Côn Dương, Trách Điếm, Bảo An, Tuân Hóa
Điếm và Tiên Đài) và 13 hương.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT