"Ừ,còn sống thì tốt rồi.Võ Thành,chuyện này là sao?"


Ninh Uyên chỉ ứng một chút,sau đó quay sang nam nhân lớn tuổi nhất và cũng là thành viên đội chiến đấu Võ Thành 25 tuổi,đội trưởng của tiểu đội chiến đấu đi Thủ Đô lần đó.


"Đại tiểu thư,thật ra thì mấy người bọn tôi là được Tử Mục cùng Hứa Thành cứu một mạng."Võ Thành nghiêm trang đứng trước mặt Ninh Uyên,nói.


"Hứa Thành,Tử Mục?"Ninh Uyên khẽ nhíu mày,hai tên đó không phải cùng phe với Nam Cung Ngọc Hân hay sao?


"Tiểu thư,đúng như Thành ca nói đó.Bọn em lúc đó đều bị thương nặng,sau đó khi thấy các vị Kaguya đại nhân chiến đấu ở vào thế yếu thì bị Mục ca cùng Hứa Thành ca giấu đi,là dị năng đặc thù của Mục ca là che giấu mới đem mấy người bọn em tồn xuống dưới."Triệu Huân vuốt cái bụng nhỏ của mình,sau đó nói.


"Sau đó?"


Ninh Uyên khẽ nhướng mày,sao cô cứ có cảm giác cái thai trong bụng nha đầu kia có liên quan tới hai tên khốn kia thế nhỉ?


"Chị hai,đây là thư của Mục đại ca cùng Thành đại ca,cả ba ba và Hứa thúc thúc nữa!"Nam Cung Ninh Ngọc đem ba lô phía sau lưng kéo xuống,lấy ra một xấp thư dù nhàu nát nhưng coi như vẫn còn đọc ra được chữ trong đó mà đưa tới.


Ninh Uyên khẽ nhíu mày,tay lại tiếp nhận mấy lá thư sau đó mở ra tại chỗ mà đọc.


Chờ khi cô đọc xong toàn bộ,mày không cấm phải nhíu càng sâu,xem ra cả Nam Cung gia cùng Hứa gia đều đã nhìn thấu được những gì mà Nam Cung Ngọc Hân đã làm,đem những huyết mạch cuối cùng mà đẩy tới cho cô chỉ cầu mong lưu trữ những huyết mạch cuối cùng của họ sau này mà kéo dài hương khói.


Đại giới chính là bọn họ ở lại trở thành thức ăn dự trữ của tên Tử Ma kia,ngày ngày chịu tra tấn cả thể xác lẫn linh hồn.


"Rồi,tác giả cái thai trong bụng em là của ai hả,Triệu Huân?"Ninh Uyên ngẩn đầu,nhìn chằm chằm cái bụng nhỏ dưới lớp áo rộng của Triệu Huân.


"Ách...là của Mục ca ca."Triệu Huân đỏ mặt,cúi đầu lí nhí nói.


Yue khi nghe xong cái mặt than cũng muốn nứt ra,Kero thì trực tiếp hơn,ngã chổng bốn vó lên trời.


Đờ mờ,đây chính là trâu già gặm cỏ non trong truyền thuyết ni?


Tên Tử Mục kia cũng đã hơn 30 tuổi,vậy mà đối với một nha đầu 15 tuổi hả được miệng,thật bái phục hắn rồi!


Ninh Uyên kéo kéo khoé miệng,quả nhiên không sai.Chẳng trách tên Tử Mục kia trong thư bảo xin cô chiếu cố tốt cho Triệu Huân,đem con bé tới nhờ vả Tử Dạ.


Tử Mục,ngươi con mẹ nó lợi hại!


"Tự nguyện?"


"Ân,em thích Mục ca ca."Triệu Huân đỏ mặt,vẻ mặt hạnh phúc vuốt cái bụng nhỏ của mình.


Ninh Uyên hoàn toàn hết chỗ nói rồi,chẳng lẽ đây là hào quang nam chính cuối cùng còn ở hả?


"Khả Vân,chị đừng nói với em chị cũng ngủ qua với tên Hứa Thành rồi nhé?"Ninh Uyên bắt đầu cảm thấy đầu mình ngày càng to ra rồi,vì sao chỉ mới vài tháng,hai cô nàng đã rớt vô bẫy hai tên sắc lang nam chính kia rồi?


"Khụ,em...em đang nói gì vậy,chị không rõ?"Khả Vân từ đầu tới cuối im lặng đứng núp phía sau Võ Thành lúc này mặt đỏ bừng,lảng tránh.


"....."


Lần này tới phiên một đám Võ Thành trợn trừng mắt mà nhìn Khả Vân,mắt lại di tới bụng nhỏ của cô đem cô thật sự muốn tìm cái lỗ chui xuống.


"Trong thư Hứa Thành cầu xin em hãy chiếu cố chị,đều là hắn sai mà chị lại không có lỗi,vậy đây là ý gì,ân?"


"Gì chứ,chị đâu biết gì a."Khả Vân cố tránh né ánh mắt dò xét của mọi người,kết quả tay bị Ninh Uyên kéo tới bắt mạch.


"Ha,không có gì mà mang thai hơn 1 tháng,thật tốt ha."Ninh Uyên thật sự muốn tạc rồi.


Con mẹ nó,hai thằng khốn nam chính kia trước khi chết còn không quên đi dụ dỗ gái nhà lành,đem cái hạt giống của bọn hắn cấy vô,mẹ bà nó,bà muốn đi địa ngục vớt người rồi ngược chết bọn hắn a!!!


À mà khoan đã,hai tên kia chết chưa nhỉ?


Khả Vân vừa nghe bản thân mang thai hơn một tháng,vẻ mặt kinh ngạc tay lại bất giác xoa lên bụng nhỏ của mình,chẳng trách gần đây cô thường hay nôn mửa khi ngửi thấy mùi thối,lại rất thích ngủ a mà ăn uống cũng khá kén chọn.


"Ta nói ba tên nam nhân các ngươi thật tốt nha,để hai nữ sinh nhà mình bị người quải chạy còn chưa tính,ngay cả thai cũng có.Chờ trở về xem ta cùng mấy người Khả Nhi tỷ tính sổ với ba người các ngươi như thế nào!"Ninh Uyên mắt tràn ngập tức giận mà trừng mắt về phía Võ Thành,Triệu Vệ cùng nam sinh nữa là Vân Kỳ.


"......"Lần này bọn hắn xong đời thật rồi!


"Theo ta vào trong đi,chúng ta có chuyện cần phải bàn một chút đấy!"Ninh Uyên nhìn một lượt 12 người trước mặt,thở dài quay người dẫn đầu đi trước.


Một đám nhỏ ngoại trừ Võ Thành,Khả Vân đều 25 tuổi ra,còn lại đều từ 20 đổ xuống và nhỏ nhất là đứa bé trai 5 tuổi đang đứng bên cạnh Nam Cung Ninh Ngọc.


Có thể hơn một tháng trốn đông trốn tây từ Thủ Đô chạy tới nơi này,đó đã là cố hết sức rồi,may mắn cho đám nhóc này là Nam Cung Ngọc Hân,nữ nhân điên kia đem hết toàn bộ dị hình lôi đến nơi này cho nên trên đường đến đây đều không gặp quá nhiều bất trắc,nhất là có Võ Thành dẫn đường đi địa đạo bí mật dưới đất coi như hữu kinh vô hiểm mà có thể chui lỗ chó đi vào nơi này.


---Kết thúc hồi tưởng---


"Chuyện chính là như thế đó."Ninh Uyên xoa xoa trán,ngồi xuống bên cạnh Tư Đồ Quân Ly mà thở dài.


Một đám tinh linh đưa mắt nhìn nhau,sau đó lại nhìn tới bụng của Khả Vân cùng Triệu Huân.


"Nha đầu Triệu Huân là mang thai song sinh,còn Khả Vân có thể là một bé trai.Bởi vì trong thời kì đầu không có ăn uống đủ dinh dưỡng cùng với vất vả lên đường khiến cho cơ thể suy yếu,may mắn là đến đây sớm.Cả hai tốt nhất nên bắt đầu dưỡng thai đi,nếu không sẽ dẫn tới nguy hiểm cho cả mẹ lẫn con."Unohana Retsu kiểm tra một lượt cả hai,lên tiếng nói.


Bởi vì thân phận của bà là Tử Thần,coi như nhạy cảm với linh hồn hơn các tinh linh khác,rất nhanh đã nhìn ra được đây mà mang thai đơn hay là song sinh.


"Vâng,cảm ơn ngài,Unohana đại nhân."Cả Khả Vân cùng Triệu Huân đều đồng thanh cảm tạ Retsu.


Trong lòng cũng thở phào một hơi,xem bọn nhỏ của họ vẫn có thể an toàn sinh ra,chỉ cần cố gắng điều dưỡng tốt thôi,nhưng mà...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play