Erza lúc này đã dẫn hơn phân nửa alien rời khỏi tầng hầm,Ninh Uyên cũng rất nhanh theo sát phía sau và số còn lại alien đều bị dời đi lên trên mặt đất.


Bởi vì tầng hầm gửi xe này,không gian quá nhỏ không đủ phát huy toàn bộ thực lực của cả hai,nếu làm thật sự e là cả toà siêu thị này đều bị cả hai đánh sập mất rồi.


Vũ Quân Ly mở to mắt nhìn cái cảnh tượng đồ sộ vừa rồi,lại nhìn lại bản thân còn đang nằm trong cái ba lô nhỏ của Ninh Uyên,cô đơn ngồi ở chỗ này không nói nên lời.


Được rồi,hắn lúc này còn nhìn không ra tới tiềm lực của cô vợ nhà mình thì có thể từ chức thượng tướng được rồi,thật không ngờ,những ngày qua hắn thấy Ninh Uyên hay ngồi phát ngốc một chỗ nhìn đám đại lão kia chiến đấu,không phải là đang thả hồn bay đi mà là đang học tập cách chiến đấu của bọn họ,làm quen với các chiêu thức kì lạ mà họ dùng.


"Ủa,là Bông Bông đây mà,sao ngươi lại ngồi đây?"Tử Dạ vừa cùng Clow Reed dẫn người sống sót đi tới,chớp mắt liền thấy Vũ Quân Ly còn ngồi trong ba lô vải trên đất.


"Uyên Uyên đâu,sao ngươi lại ở đây?"Clow nhíu mày,lấy tay nhẹ nhàng nhấc Vũ Quân Ly lên.


Vũ Quân Ly chỉ có thể chỉ móng vuốt nhỏ về phía cái xác alien nằm chết gần đó,sau lại chỉ tay về phía đường đi lên mặt đất phía xa kia.


"Alien kia,là Uyên Uyên giết?"Clow cũng chỉ là suy đoán rồi hỏi.


Vũ Quân Ly lập tức gật đầu nhanh chóng.


"Uyên Uyên cùng Erza dẫn alien đi lên mặt đất vì số lượng quá nhiều?"


Vũ Quân Ly kịch liệt gật như cái máy,người này không ngờ chỉ vậy thôi đã đoán ra được ý hắn muốn nói,thật đáng sợ a.


"Gì,không thể nào đi,Uyên Uyên có thể giết alien?"Đến phiên Tử Dạ thật muốn trợn luôn con mắt ra ngoài,kinh ngạc đến tột cùng.


Vũ Quân Ly chỉ trả lại cho hắn ánh mắt xem thường,không phải "chỉ"có thể không đâu,e là còn đáng sợ hơn rất nhiều so với hắn tưởng tượng đó.


"Được rồi,alien ở tầng hầm đều bị dẫn đi ra cả rồi.Các người mau tìm chiếc xe rắn chắc còn dùng được,lập tức rời đi."Clow Reed xoay người nói với những người thường phía sau.


Những người kia cũng không nghĩ nhiều lời,thời gian hiện tại là kim cương a,bọn hắn phải mau chóng rời khỏi cái thành phố quỷ quái này đi tìm quân đội mới được,còn những kẻ này sống hay chết thì kệ bọn hắn đi.


Tử Dạ nhìn những người này bắt đầu phân tán đi tìm xe có thể dùng được,không có đến một lời cảm ơn liền hơi khó chịu rồi ném ra sau đầu nhanh chóng.


Chỉ cần bọn hắn không giữa chừng tìm phiền toái cho bọn họ là tốt rồi,còn lại để ý làm cái gì đâu.


Clow Reed nhặt lên ba lô vải của Ninh Uyên,để Vũ Quân Ly ngồi trên vai mình rồi cùng Tử Dạ trước theo đường hầm xe đi lên mặt đất.


Hắn cũng rất tò mò,đứa nhỏ đáng yêu gầy yếu kia làm cách nào có thể chém giết nhiều alien như vậy đâu,có lẽ còn có thứ hắn còn chưa biết tới đi.


Cả hai người một thú vừa lên tới mặt đất,chính là đập vào mắt một bóng dáng nhỏ nhắn cầm thanh trảm hồn đao chém một con alien cao to hơn bản thân gấp ba lần ra làm đôi một cách nhẹ nhàng.


"Hado 63:Raikoho(Lôi Pháo Hống)"Một trận lôi điện màu vàng đập thẳng vào một con alien đang nhào lên.


"Hado 4:Byakurai(Bạch Lôi)"Ninh Uyên một ngón tay chỉ về phía sau,một đạo lôi điện màu trắng tung ra,đâm xuyên cơ thể một con alien đang muốn đánh lén sau lưng cô,diệt gọn nhanh chóng.


Ninh Uyên lúc này dù đã có thấm mệt,bất quá càng là khát vọng muốn chém giết thêm nữa,bởi vì cô cảm nhận được chỉ có càng chiến đấu cực hạn,càng tích luỹ nhiều kinh nghiệm chiến đấu thì cô mới không trở thành kẻ kéo chân sau của mọi người,không cần phải ở trong vòng bảo hộ của các tinh linh mà là cùng bọn họ chiến đấu.


Tử Dạ đã bị cảnh tượng trước mặt này doạ cho ngu người,cái cổ cứng đờ từ từ xoay về hướng Clow Reed đứng bên cạnh mà khàn khàn nói chuyện.


"Ngài Clow,kia...thật là Ninh Uyên sao.Vì sao lại cầm vũ khí của ngài Yamamoto,cả quần áo cũng rất giống và cả khả năng chiến đấu đều tương tự?"


"A,thì ra là như vậy sao,thật là một đứa nhỏ đáng yêu a."Clow cũng không có ý định giải thích cho Tử Dạ,hắn lúc này đã biết nguyên nhân vì sao Ninh Uyên có thể giết được alien cấp 1 rồi.


Kia chính là hợp nhất cùng một tinh linh,mượn sức mạnh của tinh linh mà chiến đấu.


Nhưng càng khiến hắn chú ý đến,đó chính là khả năng chiến đấu và thích nghi cực kì cao đến thái quá của Ninh Uyên,đứa nhỏ này giống như sinh ra làm chiến binh vậy,bản năng chiến đấu và phản ứng cực kì nhanh nhạy.


A,thật là tò mò đâu,có lẽ trở về phải hỏi thêm một chút thông tin mới được,nếu có thể huấn luyện đứa nhỏ này thành một cường giả,như vậy đám tinh linh bọn hắn cũng bớt lo hơn rất nhiều.


Tử Dạ cũng là người thông minh,khi không nghe thấy câu trả lời của Clow Reed liền lập tức ngập chặt miệng,không nói gì nữa.


Hắn biết cái gì nên và không nên hỏi,nếu đây là điều bí mật của Ninh Uyên,vậy thì vẫn là không cần đi sâu vào làm gì,chỉ cần hỗ trợ bao che một chút là được.


Alien rất nhanh bị Ninh Uyên cùng Erza diệt gọn,mà chính bản thân Ninh Uyên cũng đã đến cực hạn.


Bởi vì cô là người không phải tinh linh,không có cái khả năng có nguồn linh lực hay thể lực vô hạn như tinh linh được,lúc này đã mệt đến chết rồi a.


Lúc giết xong con alien cuối cùng,Ninh Uyên đã cạn kiệt thể lực rồi.Cô nhanh chóng giải trừ trạng thái hợp nhất,đưa ông Yamamoto trở lại không gian,còn bản thân đều đã ngã ngồi trên đất mà thở hổn hển,mồ hôi nhễ nhại ướt hết cả áo.


Clow cùng Erza đều đau lòng nhìn cô,cố gắng nhiều như vậy,là bởi vì không muốn bị người bỏ lại sao?


Clow đem ma trượng  cho Tử Dạ cầm hộ,đi tới bế lên cả cơ thể mềm nhũn của Ninh Uyên,đem tay áo sạch sẽ của mình mà lau đi mồ hôi trên trán của cô.


"Ngoan,mọi chuyện ổn rồi,con nghỉ ngơi một chút đi."


"Ân,con nghỉ một lát."Ninh Uyên uống hết chai nước Clow đưa xong,từ từ nhắm mắt nghỉ ngơi,một hồi hởi thở bình ổn lại sau đó ngủ lúc nào không hay.


Clow đem Ninh Uyên giao cho Erza,sau lại túm Vũ Quân Ly trên vai nhét vào trong lòng Ninh Uyên,bản thân đi tới trước mấy chiếc xe của đám người sống sót đang chạy lên kia.


Tử Dạ lúc này không đi theo,hắn chỉ an tĩnh đứng nhìn Ninh Uyên đang sắp ngủ trong lòng Erza,ánh mắt có chút phức tạp.


Ninh Uyên chỉ mới 10 tuổi,con bé còn biết ra sức đi chiến đấu,chém giết alien đến mệt không thở ra hơi.


Bản thân hắn lại còn hèn yếu,dù trong lòng còn mang mối hận với đứa em trai cùng cha khác mẹ kia nhưng lại vẫn luôn núp sau lưng đám đại lão này cầu bảo hộ,căn bản chỉ là giết chừng ba,bốn con alien thì đã trốn,không hề nghĩ tới chiến đấu cực hạn cả.


Lúc này,Tử Dạ trong lòng có chút hổ thẹn sau cùng lại khiến hắn nhận ra khuyết điểm của bản thân trong mấy ngày qua.


Khí chất trên người của Tử Dạ cũng lúc này đây,từ từ thay đổi hoàn toàn.Trở nên kiên cường,trầm ổn nghiêm túc hơn bao giờ hết,không còn dáng vẻ mơ màng như ban đầu nữa.


Ninh Uyên cũng không hề hay biết,chính sự số gắng của bản thân cô lại có thể giúp cho Tử Dạ tự nhận ra khuyết điểm của mình,bắt đầu đi trên con đường trưởng thành.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play