“Thiên đạo có thể trực tiếp vứt bỏ ngươi hay không, lấy đi Thiên Nhãn của ngươi, sắc phong một Tướng quân Trấn ngục khác không? Thật là làm cho người khác mong chờ.” Anh ta cười lớn, cùng với thân thể của anh ta, biến mất ở trong bóng tối vô tận.

Trong nháy mắt đó, thế giới của tôi, biến thành một vùng máu đỏ.

Cũng ngay lúc đó, phía trên sân thượng của bệnh viện, xuất hiện một tia sáng đỏ như máu.

Đám người Chu Nguyên Hạo đột nhiên cảm nhận được một luồng năng lực rất khủng bố, không dám tin tưởng quay đầu lại, nhìn tôi đang ngồi bên trong trận pháp.

Tôi chậm rãi đứng dậy, mở hai mắt, con ngươi một màu đỏ như máu.

“Khương Lăng?” Chu Nguyên Hạo quay người lao về phía tôi, tôi nâng cánh tay lên, anh ấy bị một năng lực mạnh mẽ ngăn cản, bay ngược ra ngoài.

Phong Sơ phấn khích nhìn tôi, nói: “Cuối cùng cũng thành công rồi, chị à, chào mừng chị đến với con đường ma quỷ.”

Trên người tôi, tràn ngập quỷ khí cực kỳ nồng đậm, trong cơ thể tràn ngập năng lực mạnh mẽ.

Rất mạnh, bây giờ tôi, phải nói là vô cùng mạnh!

Phong Sơ bay về phía tôi, dừng lại trước mặt tôi, vươn tay về phía tôi: “Chị, đến đây đi, đi theo em, chúng ta sẽ phá huỷ những cột trụ không gian của Hà Thành, đợi đến khi thế gian bị địa ngục ăn mòn, chúng ta có thể thống trị thế giới này rồi.”

Tôi ngẩng đầu, nhìn thẳng vào cậu ta, cậu ta lại gần tôi thêm một bước, ánh mắt của tôi lạnh lùng, tôi đưa tay bóp lấy cổ cậu ta, nhấc cậu ta lên.

Phong Sơ vừa nãy vẫn còn vô cùng kiêu ngạo, bây giờ lại không hề có sức phản kháng nữa rồi.

Cậu ta nắm lấy cổ tay của tôi, không dám tin mà nhìn tôi: “Chị akjf?”

Tôi kéo cậu ta đến trước mặt chính mình, lạnh nhạt nói: “Cậu nghĩ rằng làm cho tôi rơi vào ma đạo, thì có thể tùy ý khống chế tôi sao? Chuyện hài hước.”



Tôi ném cậu ta qua một bên, hơi nâng cằm lên, dùng giọng điệu khinh thường nói: “Trong mắt của tôi, cậu cùng lắm chỉ là một con chó mà thôi.”

Sắc mặt Phong Sơ trắng bệch như tờ giấy.

Một chiêu vừa nãy dường như làm Chu Nguyên Hạo bị thương không nhẹ, đôi mày kiếm đẹp đẽ của anh ấy nhíu lại thật sâu: “Khương Lăng, em tỉnh táo lại chút đi!”

Tôi nghiêng đầu, lạnh nhạt nhìn anh ấy: “Bây giờ tôi rất tỉnh táo, Nguyên Hạo, tên này từng làm người hầu bên người anh hơn một ngàn năm, anh có biết, thân phận thật sự của cậu ta là gì không?”

Chu Nguyên Hạo ngớ ra, tôi cười nói: “Xem ra anh cũng không biết. Phong Sơ thật ra là người của tôi.”

Phong Sơ run rẩy một tí, sau đó cười khổ nói: “Xem ra, chị đã nhớ lại hết rồi.”

Trong mắt Chu Nguyên Hạo tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Nụ cười của tôi trở nên tàn nhẫn, nói: “Trước đây, Phong Sơ xuất thân gia đình có tiếng, chỉ tiếc rằng gia tộc của cậu ta phạm tội mưu phản, cả nhà bị chém đầu, linh hồn của cậu ta cũng lưu lạc đến địa ngục.

Lúc trước khi anh mới lên chức Quỷ đế, bên cạnh anh, chưa từng có phụ nữ, tôi đã nghĩ rằng, anh không thích con gái, mà lại thích con trai, vậy nên tôi tỉ mỉ lựa chọn một thiếu niên có nhan sắc đẹp đẽ, đưa đến bên cạnh anh, cậu ta sẽ giúp tôi đối phó anh, trở thành quân cờ hữu dụng nhất.”

Sắc mặt Chu Nguyên Hạo trắng bệch.

Tôi tiếp tục nói: “Lý do năm đó Phong Sơ tu luyện nhanh như vậy, là bởi vì tôi cho cậu ta số tài nguyên không đếm hết, để cho cậu ta trong vòng vài năm ngắn ngủi từ một oán quỷ nho nhỏ, thăng cấp làm ma tướng, từ đó trà trộn vào trong động phủ của anh, trở thành người hầu bên cạnh anh.”

Tôi nhìn đôi mắt xinh đẹp của nó, nói: “Chính là nhờ có cậu ta, tôi mới biết được anh là một người cuồng tu luyện, chỉ có một mong muốn là ngày càng thăng cấp. Vì vậy, tôi đã bày ra một loạt kế hoạch, lừa anh đi vào cấm địa, có thể một lần đã bắt được anh, Phong Sơ có công đầu tiên.”

Trong ánh mắt Chu Nguyên Hạo, chỉ còn lại kinh hãi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play