Chu Nguyên Hạo tiến lên hai bước, thấp giọng nói: “Khương Lăng, cho
dù em lại hận anh, dù sao đây cũng là việc hệ trọng có liên quan đến
sinh tử tồn vong của tất cả mọi người, hy vọng em đừng hành động theo
cảm tính.”
Trong lòng tôi vô cùng khó chịu, nhìn đến khuôn mặt tuấn tú đó của
anh, trong lòng tôi liền nhịn không được tức giận, nhưng anh nói đúng,
tôi không thể bởi vì yêu hận tình cừu của bản thân, mà lại không để ý
đến cả Hoa Quốc.
Tôi đành phải ở lại, khóe miệng Chu Nguyên Hạo hơi hơi cong lên, lúc
này, Cao Thanh Hoàng đã đi tới, đứng bên cạnh tôi, thấp giọng nói: “Đừng lo lắng, có tôi ở đây rồi.”
Chu Nguyên Hạo thấy hai chúng tôi dựa vào nhau gần như vậy, vẻ mặt anh lại trầm xuống.
Hội đấu giá tất nhiên là không tổ chức được, quân đội trực tiếp dựng
lều trại ở trên đỉnh núi, người của quân đội, chưởng môn mấy môn phái
lớn và gia tộc của giới tu đạo Hoa Quốc cùng nhau ở trong lều thương
nghị làm thế nào ứng phó sự việc hai giới chồng lên nhau.
Cao Thanh Hoàng thăm dò một chút bố của anh ta, bây giờ bố anh ta là
tổng chỉ huy trên danh nghĩa, nhưng thật ra người chủ sự chính là Chu
Nguyên Hạo.
Chu Nguyên Hạo thông qua quan hệ, gặp được tầng cao nhất của Hoa
Quốc, sau khi mật đàm, anh liền được mời đảm nhiệm chức vụ cố vấn cao
cấp cho quân đội, thậm chí được đặc cách trao tặng quân hàm thiếu tướng.
Nghe nói, anh còn giao cho quốc gia một số lớn vật tư linh năng,
trang bị mà những binh lính đó mặc trên người, phần nhiều đều là xuất ra từ trong tay của anh.
Trong lòng tôi yên lặng, trách không được kí hiệu trên những trang bị đó không phải là ký hiệu của nhân gian, mà là quỷ thư của địa ngục, thì ra là do anh chủ trì việc chế tạo.
Anh thân là quỷ đế, đồ ngon thứ tốt nhất định không thiếu, hơn nữa
tận thế sắp xảy ra rồi, nghĩ đến sự tín nhiệm và ủng hộ của cấp trên,
căn bản không phải đang nói chơi.
Tôi đi vào lều, bên trong bày một cái bàn hội nghị hình e lip, rất
nhiều người đều đã ngồi xuống, tôi vừa thấy, chỗ ngồi sắp xếp cho tôi là ở bên cạnh Chu Nguyên Hạo, mặt tôi hơi đen lại, đi tới bên cạnh Trương
Hoằng Thái, nói: “Chưởng môn Trương, chúng ta đổi vị trí, có được
không?”
Trương Hoằng Thái nhìn tôi, lại nhìn Chu Nguyên Hạo, phỏng chừng
trong lòng đang nghĩ, hai người ồn ào mâu thuẫn, sao lại kéo tôi vào làm gì.
Tôi cũng không có cách nào, ai bảo tôi quen ông nhất chứ.
Ông ta vẫn rất nể tình, nhường lại chỗ ngồi cho tôi, chính mình ngồi
xuống bên cạnh Chu Nguyên Hạo, vẻ mặt của Chu Nguyên Hạo có chút không
tốt, nhìn thoáng qua tôi, đáy mắt anh có một nỗi khổ riêng.
Tôi mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, làm như không phát hiện ra.
Hội nghị do bố của Cao Thanh Hoàng là tướng quân Cao tướng chủ trì,
thương nghị một hồi, Chu Nguyên Hạo đột nhiên mở miệng nói: “Cô Khương,
cô thấy thế nào?”
Tôi không thèm nhìn anh lấy một cái, đứng lên, nói: “Hai giới chồng
lên nhau, không gian mất cân bằng, tạm thời tôi vẫn chưa nghĩ được biện
pháp ngăn cản gì tốt. Nhưng mà…”
Tôi dừng một chút, bày tấm bản đồ Hoa Quốc rất lớn ra, nói: “Rất lâu
trước đây, vì sự ổn định của không gian, thiên đạo đã từng để lại bốn
cột trụ ở nhân gian.”
Mọi người cả kinh, đều có chút khiếp sợ nhìn thấy tôi, tôi tiếp tục
nói: “Bốn cột trụ này, phân bố ở bốn vị trí của Hoa Quốc, một khi không
gian mất cân bằng, là có thể khởi động bốn cột trụ này, bảo vệ nhân
gian.”
Trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ mặt mừng rỡ, Tướng quân Cao kích động nói: “Cô Khương, chỉ cần có thể khởi động bốn cột trụ, nhân gian có thể giữ được sao?”
Tôi cười khổ một tiếng, lắc đầu, nói: “Sức mạnh của không gian vô
cùng to lớn, bốn cột trụ này, chỉ có thể dùng được trong mười năm.”
Vẻ mặt của mọi người lại trầm xuống, giống như ngồi tàu lượn siêu tốc, vừa mới bay lên cao, lại lập tức rơi xuống dưới thấp rồi.
Tôi nói: “Có thể trì hoãn được mười năm, dù sao so với lập tức xảy ra ngày tận thế đã là tốt hơn nhiều rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT