Edit: Nại Nại


(Đọc truyện ở trang chính chủ Wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người)


___


Thang máy có ít nhất bốn người giống với anh em của Diệp Trạch Thu.


Khác nhau là mặt bọn họ xanh mét, đôi mắt đầy tơ máu, móng tay đen nhánh, đang há to miệng gào rống, duỗi tay muốn bắt người sống sờ sờ Diệp Trạch Thu.


Diệp Trạch Thu chờ thang máy đến không có chú ý đến thang máy, cửa thang vừa mở ra, thình lình cánh tay bị cào bị thương, còn đang chảy máu.


Diệp Trạch Thu cầm khúc gỗ múa may loạn xạ, tựa như muốn đẩy bọn họ trở về thang máy kia.


Khâu Sơ Hạ thật tình bội phục chỉ số thông minh của anh, anh cứ nhất định phải đi thang máy mới được sao? Xoay người chạy về phía thang bộ không phải được rồi ư?


Cô tiến lên một bước, túm chặt cánh tay anh, xoay người chạy về phía cầu thang bộ.


Bốn gia hỏa trong tháng máy không có ai cản lại, tứ chi cứng đờ chậm rãi ra khỏi thang máy, tập tễnh đi theo phương hướng của bọn họ.


"Anh không đi thang máy sẽ chết à?" Khâu Sơ Hạ cảm thấy não của tên gia hỏa này đủ thẳng, dư quang nhìn cánh tay anh, nghĩ vết thương này nhất định không chết người được, có lẽ cũng không sao.


"Tôi..." Diệp Trạch Thu tùy ý để cô dắt mình, tạm dừng một lát, nhẹ giọng trả lời: "Thả bọn họ ra rồi, sao buổi tối tôi đến nhặt xác cho anh em của tôi chứ."


Trong lòng Khâu Sơ Hạ có chút chấn động, cứ tưởng cho rằng anh là bị dọa choáng váng, không ngờ lại là bởi vì nguyên nhân này.


Cô vừa đẩy cửa thang bộ, vừa quay đầu nói với anh: "Anh cũng rất tình thâm nghĩa trọng đấy."


Vừa dứt lời, bên tai truyền đến tiếng xé gió, Diệp Trạch Thu cũng bỗng nhiên kéo cô về, hô to: "Cẩn thận!"


Khâu Sơ Hạ phản ứng thật nhanh, lập tức lui về sau, nhưng trước ngực vẫn bị một tên gia hỏa đột nhiên từ cạnh cửa nhào ra bắt được.


Cũng may Diệp Trạch Thu kéo kịp thời, cô cũng trốn nhanh nên không bị thương. Ngược lại là áo thun cùng với buộc ngực bên trong bị chụp rách, ngực mềm mại nghịch ngợm lộ ra ngoài.


Đôi mắt Diệp Trạch Thu nhìn thẳng, thấy ngực Khâu Sơ Hạ đang bằng phẳng nháy mắt biến thành ngực ít nhất cup C, dư quang liếc lến yết hầu của cô, rốt cuộc cũng hiểu chàng trai non nớt soái khí này thật ra là cô gái!


Trước ngực trắng nõn cùng hồng hào của Khâu Sơ Hạ còn run nhè nhẹ, Diệp Trạch Thu nhịn không được nuốt nuốt nước bọt, trong lòng chấn động.


Cảnh xuân bại lộ nhưng Khâu Sơ Hạ như không có chuyện gì, hưng hăng nhấc chân đá tên gia hỏa kia lui về sau mấy bước, lôi kéo tay Diệp Trạch Thu xoay người chạy.


Nhưng phía sau là bốn người từ trong thang máy đang sôi nổi đi về phía bọn họ.


"Đi về nhà cô, về nhà cô trước!" Sau khi Diệp Trạch Thu phát hiện Khâu Sơ Hạ là con gái, thái độ và thần sắc đều thay đổi, tay nắm chặt khúc gỗ khẽ run, nhưng vẻ mặt kiên định che chắc trước mặt Khâu Sơ Hạ.


Dáng vẻ kia nhìn qua rất ra dáng nếu muốn chạm vào cô, thì bước qua xác tôi đã!


"Không có đem chìa khóa. Anh mở khoá có nhanh không?" Khâu Sơ Hạ ẩn ẩn nghe thấy cửa cầu thang bộ rộng mở có tiếng gào rống, cảm giác trên dưới thang bộ đều có bọn người đó.


Hiện tại không thể đi thang bộ, cũng không đi thang máy được, chỉ có thể về nhà, nhưng cô không có chìa khóa, huống chi lúc trước cô căn bản không định về nhà.


Dáng vẻ này của cô cũng không có cách nào đi bộ trên đường cái đúng không?


Khâu Sơ Hạ cúi đầu nhìn ngực, buộc ngực và áo thun đều bị rách, muốn che lại cũng không có cách nào.


"Thời gian tôi mở khóa quá dài, cô cân được mấy tên này không?" Diệp Trạch Thu thấy bóng dáng bốn người kia càng ngày càng gần, cả người đều có chút nôn nóng. Muốn phê phán cô ra ngoài không đem chìa khóa, nghĩ lại cô là con gái, lại nhịn xuống.


Khâu Sơ Hạ lại rất bình tĩnh, một chân đá văng tên gia hỏa đang muốn đánh đến, nhìn về phía cửa sổ cuối hành lang bên cạnh thang bộ, tầng ba tầng bốn có thể nhảy xuống được không?


Nhìn kỹ, ở bên đối diện cửa thang bộ có một căn hộ hình như không có khóa cẩn thận, có một cái khe hở hơi nhỏ, cô lôi kéo Diệp Trạch Thu chạy về phía trươc: "Tìm được một nơi khác rồi."


Diệp Trạch Thu vừa mới dọn xong tư thế sống mái với bốn tên gia hỏa kia, bị cô lôi kéo như vậy, lảo đảo vài bước mới đuổi kịp.


Khâu Sơ Hạ kéo cửa phòng ra, quả nhiên mở ra được, đẩy mạnh Diệp Trạch Thu vào, bản thân cũng nhanh chóng lách vào, đóng cửa lại, cạnh cửa truyền đến âm thanh va chạm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play