Lúc về nhà, đã mười giờ đúng.

Vào phòng, lại thấy trong phòng u ám, tiếng một người bỗng nhiên từ trên sô pha vang lên.

“Em còn biết trở về".

Lâm Triệt hoảng sợ, nhìn thấy Cố Tĩnh Trạch sâu kín đứng lên, mới vỗ vỗ ngực: "Anh muốn hù chết em có phải không?".

Cố Tĩnh Trạch vừa thấy thời gian: "Đã mấy giờ, mà giờ em mới trở về".

“Đi ra ngoài chơi với bạn đã lâu, ai, sao anh ở nhà?".

Hiện tại Mạc Huệ Linh ở gần như vậy, hẳn là tung ta tung tăng chạy tới chỗ Mạc Huệ Linh mới phải.

Suy nghĩ cẩn thận, đối mặt với mấy vấn đề này, tuy rằng vẫn không thoải mái, nhưng là, thật ra cũng thản nhiên.

Dù sao bọn họ vốn dĩ cũng là một đôi, dù bên nhau như thế nào, cũng đều không thành vấn đề.

Cố Tĩnh Trạch nói: "Đây là nhà anh, đương nhiên anh muốn ở nhà thì ở nhà".

“Ừm, vậy anh tiếp tục xem TV, em đi vào thay quần áo".

Nói xong, Lâm Triệt liền đi thẳng đến, lại không nhìn Cố Tĩnh Trạch thêm một cái.

Cố Tĩnh Trạch tức không chỗ phát, chỉ có thể đứng ở nơi đó, nghi hoặc nhìn bóng dáng cô.

Lâm Triệt này, càng ngày càng lãnh đạm với mình……
Trong chốc lát, Cố Tĩnh Trạch đi vào phòng, Lâm Triệt đã đổi áo ngủ, cũng không thèm nhìn tới Cố Tĩnh Trạch một cái, trực tiếp dựa vào nơi đó xem kịch bản.

Cố Tĩnh Trạch ho khan.

Lâm Triệt ngẩng đầu, rốt cuộc liếc mắt nhìn anh một cái, nhưng mà, cúi đầu tiếp tục xem kịch bản.

Cố Tĩnh Trạch hơi hơi nhíu nhíu mày, cúi đầu nhìn mình, hừ một tiếng, vào phòng tắm.

Anh cảm thấy dáng người mình cũng không tồi, bộ dáng cũng không tồi, gần đây hơi lười rèn luyện một chút, nhưng mà cơ bắp vẫn hoàn hảo, anh cũng biết, Lâm Triệt ở giới nghệ sĩ, đại khái nhìn thấy vô số soái ca mỹ nữ, cho nên thấy anh như vậy đã chán?
Lâm Triệt nghe thấy tiếng nước trong phòng tắm, nhìn thoáng qua, cảm thấy tiếng nước rất nhanh ngừng lại, ngay sau đó, cửa bị kéo ra, Cố Tĩnh Trạch bước ra ngoài.

Trên người người đàn ông còn mang theo hơi ẩm, tóc còn nhỏ nước, da thịt màu mật, phía trên sóng gió phập phồng, mà bình thường biết cô cũng đang ở trong phòng sẽ khoác cái áo tắm dài hoặc là ăn mặc áo ngủ xuất hiện, thế ngưng hôm nay chỉ quấn cái khăn lỏng lẻo ở dưới đã đi ra.

Khăn tắm vây quanh ở nơi đó, Lâm Triệt cũng lo lắng thay anh, quả thực là tay tùy chạm vào, thì sẽ hoàn toàn phơi ra ngoài ánh sáng.

Anh anh anh, anh điên rồi sao.

“Cố Tĩnh Trạch anh…… Anh làm gì không mặc quần áo".

Lâm Triệt nhảy xuống giường.

Lại thấy Cố Tĩnh Trạch từng bước một đi tới, vẻ mặt đạm nhiên, bộ dáng như đương nhiên, vô tội nhìn Lâm Triệt: "Làm sao vậy, trong nhà nóng quá, áo tắm trong phòng tắm quá dài, anh không muốn mặc, có cái gì không đúng sao?".

“Nhưng mà anh……” Lâm Triệt chỉ vào phía dưới anh.

Chính giữa còn có một bộ vị phồng lên, làm người muôn vàn mơ màng, Lâm Triệt nhìn, nghĩ đến nơi đó là nơi nào, cả người lập tức nóng lên.

Cảm thấy ngón tay còn chỉ vào nơi đó, rồi lại rụt về, bỏ vào miệng cắn.

Nhưng mà, không thể không nói……
Nơi đó nhìn là rất lớn……

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play