Nhưng mà kỳ quái chính là, như vậy thế nhưng cũng có thể ngủ.

Giống như thật sự rất mệt, chưa tới chốc lát, cô thật sự ngủ say.

Ngày hôm sau, Cố Tĩnh Trạch tỉnh lại, tinh thần sáng láng như cũ.

Lâm Triệt có loại cảm giác anh sẽ ăn vạ trên giường cô cả đời……
Nhưng là, có lẽ vì sô pha quá khó ngủ, anh thật sự ngủ say, cho nên dù tư thế ngủ của cô rất khói coi, cũng không quấy rầy được giấc ngủ của anh.

Như vậy ngẫm lại, có lẽ để anh ngủ trên đây cũng được.

Chỉ là, vốn dĩ cô muốn đi ngủ sô pha, ai biết thế nhưng sẽ cùng nhau ngủ ……
Rất nhang bắt đầu Liên hoan phim truyền hình Panda.

Bởi vì Lâm Triệt đang là người mới vào giới, cho nên công ty cũng tổ chức long trọng, tìm chuyên gia phụ trách trao giải cho Lâm Triệt lần này.

Sáng sớm Lâm Triệt ở nhà thay quần áo, nhìn lễ phục kia, xẻ tà mãi cho đến phía trên, thật là có chút không thích ứng, nhưng mà, đây là công ty an bài, công ty sớm nói, liên hoan phim lần này, nhất định rất nhiều phóng viên qua đó, Lâm Triệt muốn lên trang báo, nói sẽ không dễ dàng, cho nên cố ý tìm cho Lâm Triệt lễ phục tương đối xuất sắc.

Nhưng mà kỳ thật Lâm Triệt không có hứng thú lên báo, chỉ nghĩ có thể tham gia bữa tiệc lớn như vậy, đã không tồi.

Ở trước gương soi lại, cô vẫn cảm thấy không thích hợp.

Cố Tĩnh Trạch vừa tiến đến, liền nhìn thấy cô đang đứng ở trước gương đùa nghịch, thân hình cao gầy mảnh khảnh, mặc lễ phục lộ eo như vậy, làm người cô có vẻ vô cùng cao quý, bộ dáng cũng rất gợi cảm.

Cố Tĩnh Trạch híp mắt nhìn, đi qua, nói: "Em đang làm gì?".

Lâm Triệt quay đầu lại nói: "Anh cảm thấy, em như vậy có phải có chút quái không?
Cố Tĩnh Trạch đánh giá một chút, nhìn thấy cái đùi trắng nõn kia lộ ra, so với lễ phục thiên nga nhung màu đen, vô cùng tương xứng: "Như thế nào, trông khá tốt mà".

“Anh cảm thấy đẹp sao?” Lâm Triệt quay đầu lại nói.

Cố Tĩnh Trạch cười đến gần vài phần, âm thanh trầm thấp dễ nghe: "Anh cảm thấy em không mặc cái gì càng đẹp mắt hơn……”
“……” Lâm Triệt đỏ mặt lên: "Cút!".

Cố Tĩnh Trạch cười nói: "Là em muốn hỏi anh”.

Trên mặt Lâm Triệt ửng hồng: "Ai biết anh lưu manh như vậy!".

Cố Tĩnh Trạch cười đánh giá cô, cảm thấy xẻ tà kỳ thật thật không tồi.

Hình như, mặc như vậy rất dễ cởi……
Trong lòng hơi rung động, anh vội xoay người đi ra ngoài, cảm thấy có phải gần đây mình có chút áp lực, bằng không sao nhìn thấy cô liền nhịn không được nghĩ đến một ít chuyện tà ác.

Có lẽ thật sự tới tuổi, cho nên thân thể khống chế không được cũng muốn phụ nữ.

Lâm Triệt quay đầu nhìn Cố Tĩnh Trạch: "Cái kia, đúng rồi, hôm nay chúng ta có vé, nếu anh hứng thú cũng có thể đi xem".

Cố Tĩnh Trạch phục hồi tinh thần lại, thấy cô đưa phiếu qua, cầm lấy, nói: "được, có rảnh em sẽ đi qua".

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play