Cố Tĩnh Trạch cười nói: "Sao lại rửa xe".

Lâm Triệt nói: "Lau xe của nhà chúng ta rất bình thường mà, trước kia ở Lâm gia, em thường xuyên lau dọn, em còn sẽ đánh bóng xe nữa kìa".

“Lợi hại như vậy?".

“Đương nhiên, em làm rất nhiều thứ!".

Lâm Triệt kiêu ngạo duỗi tay quẹt cái mũi, làm bọt biển đều dính ở trên chóp mũi.

Cố Tĩnh Trạch nhìn buồn cười, vươn tay, lau cho cô.

Lâm Triệt vẻ mặt đáng yêu phình phình cái mũi, lộ ra một nụ cười với Cố Tĩnh Trạch.

Cố Tĩnh Trạch không khỏi cảm thấy giật mình.

Không mang theo bất luận cái gì, anh nhìn mặt cô, nhất thời cảm thấy ấm áp.

“Ai nha, siêu xe thật tốt, cái này lau xong rồi giống như cái mới, thật đẹp".

Lâm Triệt nhìn này chiếc Porsche phỏng chừng mấy trăm vạn nói nói.

Cố Tĩnh Trạch lúc này mới nhớ tới, hình như cô vẫn chưa có xe, liền hỏi cô: "Em biết lái xe không?".

“Em? Không biết……”
Cố Tĩnh Trạch đáp: "Cũng đúng, người ngốc như em, anh hỏi thật dư thừa".

“Này, em là vội vàng sinh sống, vội vàng kiếm tiền, không có thời gian đi học lái xe được chưa".

Cố Tĩnh Trạch mỉm cười, cảm thấy cô lái chiếc Porsche hơi khó đi, nhưng mà, lái xe nhỏ một chút, bộ dáng hẳn là cũng rất đẹp.

“Em cũng nên mua một chiếc xe học, tương đối dễ một chút”.

Lâm Triệt nói: "Vâng, chờ em tích cóp đủ tiền sẽ mua!".

Hiện tại thù lao của cô cũng không ít, tích cóp chút tiền, cũng có thể mua một chiếc xe.

Cố Tĩnh Trạch nói: "Được, chờ em tích cóp tiền, không biết đời nào, đi thôi, anh mang em đi mua xe".

“A? Hiện tại đi luôn?".

“Ừ, vừa lúc hiện tại có thời gian, nhanh lên".

“Ai nha, vậy thật ngượng ngùng, sẽ tiêu tiền của anh".

“Vậy em không mua?".

Lâm Triệt ánh mắt sáng lên, có tiện nghi đương nhiên chiếm, vì thế nhanh cười he he: "À không, mua mua mua, đương nhiên mua".

Cố Tĩnh Trạch vô ngữ nói: "Em rụt rè chút được không?".

“Thôi bỏ đi, em cũng muốn sau khi em ly hôn tích cóp chút tiền, hiện tại tuy rằng ăn anh uống anh, nhưng mà, về sau vẫn tự sống mà".

Cố Tĩnh Trạch nhíu mày, bỗng nhiên có chút không thích cô luôn nhắc tới chuyện ly hôn.

“Tham tiền".

“Em tham tiền không phải một lần hai lần, anh phải sớm làm quen nó đi".

Cố Tĩnh Trạch mang theo Lâm Triệt, rất nhanh tới cửa hàng 4S.

Ông chủ trong tiệm vừa thấy Cố Tĩnh Trạch tới, chạy nhanh tự mình ra nghênh đón, ở bên cạnh tất cung tất kính nhìn hai người: "Cố tiên sinh, mua xe cho vị tiểu thư này sao?".

“Ừ, phu nhân của tôi".

Anh liếc mắt giới thiệu.

Lão bản sửng sốt, càng vội nịnh nọt nói: "Khó trách, thấy phu nhân thật là quen thuộc".

Đương nhiên quen thuộc, cô tốt xấu gì gần đây rất nổi.

Ông chủ nói: "Cố phu nhân muốn mua loại xe gì?”.

Lâm Triệt không rành về cái này một chút nào, chỉ có thể nghiêng đầu mờ mịt nhìn Cố Tĩnh Trạch.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play