Thượng Thanh Hoa nằm trong lòng Đại vương, chưa kịp ăn trái nho thì gò bụng cứng vài cơn đau nhói liên tục. Mạc Bắc Quân giật mình, nắm tay Thượng Thanh Hoa, vội gọi thuộc hạ.
Thượng Thanh Hoa quằn quại trên giường, mồ hôi túa đầy đầu, bên dưới truyền tới cảm giác nứt rạn, bên dưới bắt đầu chảy nước. Bỗng một dòng nước ấm từ hạ thể ồ ạt trào ra ướt đẫm quần, nhỏ thành giọt vàng loãng chảy xuống nền đất.
Mạc Bắc Quân bên cạnh không còn kiên nhẫn, gào lên ra lệnh mang bà mụ tới ngay. Cậu chẳng còn sức để ý cơn giận dữ của Đại vương, chỉ im lặng cầm cự cơn đau, tiếp tục mơ hồ nhớ lại vẻ manh manh mập mập của Đại vương lúc biến nhỏ, cầu mong tiểu Khanh Khanh cũng một bộ dáng đáng yêu như vậy.
Vài bà mụ có kinh nghiệm vào phòng, đã sớm chuẩn bị xong. Mạc Bắc Quân không một khắc rời Thượng Thanh Hoa, lạnh lùng ra lệnh cho họ đảm bảo an toàn cho mẫu tử trong lòng.
Thượng Thanh Hoa hét lên, cơn đau lần này còn dữ dội hơn trước, giữa cơn đau chỉ còn đọng lại hơi thở suy yếu vô lực, sau đó lại cong người, đau đến gân tay, gân cổ nổi rõ. Hai người bên cạnh tách hai chân Thượng Thanh Hoa dang rộng, bà mụ bên dưới động viên cậu dùng sức, đường sản đạo đã mở đủ cho thai nhi chuẩn bị sinh ra.
"Đại vương, ngài đỡ Vương phi nằm cao hơn sẽ thuận tiện sinh hài tử."
"Đợi chút... đau quá...không muốn...di...chuyển" - Thượng Thanh Hoa thều thào bấu chặt lấy tay Mạc Bắc Quân, hắn liền gọi người lấy thêm gối kê dưới mông cậu, để Thượng Thanh Hoa dựa hoàn toàn vào người hắn. Mạc Bắc Quân cúi xuống vuốt mái tóc đẫm mồ hôi của người yêu, hôn lên trán Thượng Thanh Hoa.
"Ta ở đây."
Bên dưới nước ối cùng máu đang từ từ thấm ướt giường, Thượng Thanh Hoa không ngừng kêu gào, bụng cậu co thắt từng đợt, trước mắt cũng trở nên mờ mịt, nước mắt cùng mồ hôi làm mắt đỏ lên cay xót. Mạc Bắc Quân sắp mất kiên nhẫn, định dùng tay niệm chú thì bà mụ reo lên mừng rỡ.
"Đầu tiểu thế tử ra rồi! Vương phi, ngài cố gắng thêm một chút nữa thôi."
Thượng Thanh Hoa thở hổn hển, cậu dùng sức đẩy thêm vài lần nữa, bên dưới trướng đau, cảm giác như vai hài tử đang xé rách cậu. Hài tử càng trượt xuống sâu hơn, kẹp giữa sản đạo cùng đau đớn sắc nhọn, Thượng Thanh Hoa càng bị ép dạng hai chân sang hai bên. Sản đạo Thượng Thanh Hoa bị kéo căng ra, các nếp nhăn mất hết, chỉ còn một đường mỏng như giấy bao quanh người hài tử, theo nước ối tiếp tục thuận lợi đẩy ra cùng sự trợ giúp của bà mụ. Tiếng khóc vang vọng cung điện Bắc Cương lạnh lẽo, Thượng Thanh Hoa cuối cùng cũng yên tâm ngất lịm trong vòng tay của Đại vương.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT