Thượng Thanh Hoa đang vô cùng đau đầu. Cái bụng càng lớn, bánh bao càng quấy, Thượng Thanh Hoa càng sâu sắc cảm nhận cậu chưa sẵn sàng làm phụ thân. Đường đường là một nam nhân mà suốt ngày phải ói mửa, mệt mỏi, tâm trạng thay đổi, rạn da, chuột rút và vác cái bụng càng ngày càng lớn này đi khắp nơi. Hơn nữa nghe nói sinh con rất đau a ~ Thượng Thanh Hoa còn sợ đau!

Trốn trong ngực Đại vương khóc lóc lên xuống, bụng to ngày càng làm y khó thở, đau lưng, tâm tình càng ngày càng tệ. Nếu không có Dưa huynh nhắc nhở, chắc Thượng Thanh Hoa cũng quên luôn việc bánh bao nhỏ vẫn chưa có tên. Tự tay thắp chiếc nến cuối cùng trong phòng, Mạc Bắc Quân cũng lên giường ôm lấy Vương phi của mình mà tranh thủ ăn đậu hũ.

Dạo gần đây việc đầu tiên hắn làm khi thấy Thượng Thanh Hoa là lập tức ôm ấp rồi vuốt ve bụng cậu, trong lòng lại trào lên cảm giác không tên. Mạc Bắc Quân ngẫm nghĩ lời nói của bà mụ có vẻ không sai, bản năng làm cha thức tỉnh khiến mỗi lần thấy dáng vẻ cồng kềnh của Thượng Thanh Hoa chống lưng đi lại trong tầm mắt khiến hắn bồn chồn không thôi. Nghĩ việc ôm Vương phi trong lòng ân ái, cùng nhau dạy dỗ bảo bảo, tâm tình Bắc Cương Đại vương lại vui vẻ lên rất nhiều.

"Đại vương" - Thượng Thanh Hoa mè nheo cào người - "Ngài nghĩ xem nên đặt tên cho tiểu bánh bao như thế nào?"

"Gọi là A Nhất đi."

Thượng Thanh Hoa câm nín, trợn mắt nhìn phu quân nhà mình, người vẫn mang vẻ mặt đầy nghiêm túc.

"Ngài cút ra ngoài ngủ cho ta!"

Cho đến khi Mạc Bắc Quân đích thân cải trang đi cầu mấy tên thầy đồ nhân giới được một chữ "Khanh", Thượng Thanh Hoa mới vui vẻ mở cửa phòng ngủ cho Đại vương nhà mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play