“Đạo hữu biết tình huống hiện tại của Nhân Hoàng?”, Diệp Thành ngạc nhiên nhìn hắn ta.
“Thị Huyết Điện bày ra trận chiến lớn như vậy, chúng ta muốn không biết cũng khó”.
“Vậy hai người…”
“Chúng ta sẽ không can thiệp, cũng sẽ không giúp đạo hữu”, dường như người thanh niên đeo mặt nạ biết Diệp Thành định nói gì nên thẳng thừng cắt ngang lời hắn: “Nếu các ngươi không có lệnh bài Thái Ất thì dù người là Thánh chủ Viêm Hoàng, chúng ta cũng không cho người mượn truyền tống trận”.
Nói đến đây, hắn ta chắp tay: “Đây là mệnh lệnh từ bên trên, chúng ta cũng chỉ nghe theo thôi, mong Thánh chủ Viêm Hoàng lượng thứ”.
“Ta hiểu, điều chỉnh tọa độ đi!”, Diệp Thành cười nhẹ.
“Cảm ơn vì đã thông cảm”, người thanh niên đeo mặt nạ cũng không lề mề, dùng ấn ký linh lực liên tục vẽ toạ độ trên truyền tống trận, hơn nữa còn vô cùng chính xác.
Đến khi vẽ xong toạ độ, Diệp Thành và Chung Giang bước vào.
Khi hai người sắp được dịch chuyển đi, Diệp Thành lại nhìn người thanh niên đeo mặt nạ nói với vẻ đầy hy vọng: “Đạo hữu, có lẽ sắp tới đại quân của Viêm Hoàng sẽ lại mượn truyền tống trận nữa, mong hãy giúp đỡ, chúng ta sẽ không quên ơn này”.
“Ta sẽ cố gắng hết sức”, hắn ta gật đầu.
“Cảm ơn”, Diệp Thành mỉm cười, sau đó hắn với Chung Giang biến mất trong truyền tống trận.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT