*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Không thể để tên này sống sót”, cũng như Thị Huyết Điện, trong mắt người của Chính Dương Tông cũng lộ ra vẻ dữ tợn, ngay cả Thái Âm Chân Thể và Huyền Linh Chi Thể liên hợp cũng không áp chế được, đủ để cho thấy sức chiến đấu và thiên phú của Diệp Thành mạnh nhường nào, đối với bọn họ mà nói đây là một mối đe doạ lớn.  

Giống như Thị Huyết Điện và Chính Dương Tông, những người có thù oán với Diệp Thành cũng có suy tính như vậy.  

Thiên phú và sức chiến đấu của Diệp Thành mang lại mối nguy hiểm cho bọn họ, nếu cho Diệp Thành đủ thời gian, chờ hắn tiến xa hơn thì có lẽ điều chờ đón bọn họ sẽ là cơn ác mộng khủng khiếp.  

Phụt!  

Giữa những tiếng thảo luận, trận chiến ở phía xa đã trở nên rất oanh liệt, ba người lần lượt phụt máu.  

A!  

Vẻ mặt Hoắc Tôn vặn vẹo đáng sợ, đầu tóc rối tung giống như ác ma, hắn ta gần như điên cuồng thi triển thần thông của mình.  

Tuy nhiên, dù bí pháp có lợi hại đến đâu thì trước mặt Diệp Thành cũng vô dụng, mọi chiêu thức lần lượt bị đánh bại bởi thực lực cùng với kim quyền vô địch của Diệp Thành, cho dù hắn ta liên hợp cùng Cơ Tuyết Băng thì cũng không có cơ hội đánh trả.  

Mà Cơ Tuyết Băng cũng đã vô cùng chật vật.  

Cô ta liên thủ với Hoắc Tôn không phải để giết Diệp Thành, cô ta chỉ muốn tháo mặt nạ của Diệp Thành xuống để nhìn thấy khuôn mặt hắn.  

Tuy nhiên Huyền Linh Chi Thể bất bại cùng cấp trong truyền thuyết, cho dù đã liên hợp với Thái Âm Chân Thể cũng không ép được Diệp Thành ra con át chủ bài, vì vậy cho tới giờ cô ta vẫn chưa thể xác định thân phận thật sự của hắn.  

So với hai người họ, Diệp Thành vẫn khí huyết xung thiên, khí thế ngút trời, không phải sử dụng đến con át chủ bài, cho dù đối mặt với hai người, hắn vẫn tự tin tuyệt đối.  

Thái Âm Phong Thiên Trận!  

Hoắc Tôn dùng tới bí pháp cấm kỵ, triện văn di chuyển trong lòng bàn tay, đè nén từ trên trời xuống, sát trận vô cùng mạnh mẽ giáng xuống.  

Phá!  

Diệp Thành bước lên hư không, nghịch thiên xông lên, kim quyền vô địch cực kỳ bá đạo, khi Thái Âm Phong Thiên Trận còn chưa hoàn toàn thức tỉnh đã bị một quyền của hắn đấm xuyên qua.  

Phụt!  

Hoắc Tôn hộc ra một búng máu, cả người bay ngược ra ngoài.  

Sau khi đánh bay Hoắc Tôn, Diệp Thành đột ngột quay đầu thì thấy Cơ Tuyết Băng đang nhắm mắt bỗng mở mắt ra.  

Nhất Niệm Hoa Khai!  

“Bí thuật này vô dụng với ta”, Diệp Thành gầm lên mang theo thần uy của Cuồng Long Thiên Nộ, phá vỡ bí thuật bá đạo Nhất Niệm Hoa Khai, Cơ Tuyết Băng hứng chịu phản phệ khủng khiếp, lảo đảo lùi về phía sau.  

“Không có thời gian điên cùng các ngươi”, cảm nhận được sát khí từ đằng xa, Diệp Thành đột nhiên xoay người, giẫm lên Cửu Thiên Tinh Hà, di chuyển về một hướng.  

“Ở lại đó cho ta”, Hoắc Tôn tóc tai bù xù lại sát phạt tới, một chưởng ẩn chứa rất nhiều bí pháp nghiền nát một nửa hư không.  

Cút!  

Diệp Thành tung ra một chưởng mạnh mẽ, chỉ một chưởng đơn giản nhưng lại dung hợp chiến ý vô địch và rất nhiều bí pháp, Hoắc Tôn vừa nhào tới đã bị đánh bật ra ngay lập tức, xoay mười mấy vòng trong hư không mới dừng lại.  

Phía sau hắn ta, Cửu Thiên Huyền Linh Chỉ của Cơ Tuyết Băng như thần mang đâm xuyên hư không, lao thẳng đến chỗ Diệp Thành.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play