“Dừng”, khi hai người đang nói chuyện thì trưởng lão mặc áo trắng của Đan Thành đã hô lên: “Những ai chưa luyện ra đan dược có thể rời khỏi sân rồi, mời những người lọt vào vòng kế tiếp lên bốc thăm”.
Ông ta dứt lời và cuộc so tài vòng bán kết chính thức kết thúc, những người chưa luyện ra đan dược trong thời gian quy định và những người luyện ra từ thứ một trăm linh một lắc đầu rời đi.
Ngay sau đó, những người lọt vào vòng trong xếp hàng bốc thăm.
Người đầu tiên vẫn là Huyền Nữ, và người thứ hai vẫn là Huyết Đồng của Thị Huyết Điện, nụ cười của hắn nhìn thế nào cũng thấy rợn tóc gáy, bây giờ là ban ngày chứ nếu là ban đêm thì chắc chắn sẽ khiến người ta chết khiếp.
“Số sáu mươi mốt”, sau khi rút thăm, Diệp Thành thuận tay bỏ vào tay áo rồi bước tới thạch đài số sáu mươi mốt.
Như hai lần trước, vừa vào vị trí hắn đã bắt đầu nhìn hai bên trái phải.
Lần này không còn là bốn người phía Trần Vinh Vân, Từ Nặc Nghiên, cũng không phải là hai tên ngốc Lý Nguyên Dương và Nguyên Chí, mà là bốn nhân vật lợi hại, hơn nữa còn là mấy người trước khi vào sân Từ Phúc đã giới thiệu cho hắn.
Bên trái là thanh niên tóc tím, Thánh tử của Huyết Linh thế gia ở Bắc Sở.
Bên phải là nữ tử áo tím, Thánh tử của Âm Dương thế gia ở Bắc Sở.
Ồ!
Diệp Thành há mồm, nhất thời không nói được gì.
Hắn lại nhìn ba người ở bên trái, bên phải và phía trước, sau đó lại hơi quay đầu nhìn Lạc Hi phía sau. Dù sao muội cũng là đồ nhi của Đan Thần, nếu là nam tử thì không nói, nhưng muội là một tiểu cô nương, không thể biết ý một chút à?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT