*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nên biết rằng chân hoả đối với luyện đan sư mà nói là thứ vô cùng quan trọng, ở cả Đại Sở, ngọn lửa màu đen này chỉ có một nên đương nhiên kéo theo sự chú ý của tất cả mọi người.
Xuất đan!
Sau tiếng hô trong đám người, bên trong lò luyện đan của Diệp Thành có một viên đan dược bay ra nằm trong lòng bàn tay hắn.
Diệp Thành cất đan dược lại rồi liếc nhìn đám người đang vây quanh mình. Hắn gại gại đầu, nói: “Không thể phủ nhận rằng ta trông cũng đẹp trai, thế nhưng…”
Hắn vẫn chưa nói hết câu thì cả đám người đã tản đi vả lại người nào người nấy đều tỏ vẻ như đang nhìn một kẻ ngốc vậy.
Cắt!
Diệp Thành vẫn hết sức thản nhiên, hắn học Trần Vinh Vân cách hất đầu vuốt tóc rồi đi về phía nghiệm đan đài.
Hắn là người thứ một trăm bảy mươi sáu luyện ra đan dược. Nếu như đan dược luyện ra được thông qua thì có nghĩa rằng hắn có thể vào vòng bán kết.
Phía này, một nữ nhân tóc trắng là người kiểm nghiệm đan dược, cô ta liếc nhìn đan dược trong tay Diệp Thành sau đó lại nhìn Diệp Thành đang quay đầu qua lại rồi mới cất đan dược đi và cười nói: “Thông qua”.
“Đa tạ tiền bối”, Diệp Thành tươi cười sau đó rời đi.
“Chân hoả màu đen của huynh được nhiều người chú ý thật đấy”, Lạc Hi chạy tới giống như một đứa trẻ.
“Cũng tạm”, Diệp Thành ho hắng, hắn biết trước sẽ khiến người ta chú ý nên đã biến tiên hoả thành màu của chân hoả bình thường nên không đến mức khiến mình thành trung tâm của mọi sự chú ý.
“Không ngờ Huyết Đồng lại lợi hại như vậy”, khi Diệp Thành cau mày thì Lạc Hi đã vô thức nói.
Nói tới Huyết Đồng, Diệp Thành bất giác đưa mắt qua nhìn. Huyết Đồng chính là người hoàn thành ngay sau Huyền Nữ, là người thứ hai luyện ra đan dược, khả năng luyện đan thế này quả thực khiến người ta phải kinh ngạc.
Trong lúc hai người mải nói chuyện thì lại có hai mươi mấy người nữa luyện ra đan dược.
Dừng!
Vị trưởng lão mặc y phục trắng lên tiếng: “Những người chưa luyện được đan có thể lui ra khỏi luyện đan đài rồi”.
Lời này của ông ta khiến cho những luyện đan sư đang cố gắng tận dụng từng giây từng phút để luyện đan cũng phải lắc đầu, có một số người đã dừng tay sau đó cất lò luyện đan đi và đi ra khỏi luyện đan đài.
“Những người được thông qua lên trước rút thăm”, lão già tóc trắng lại lên tiếng.
“Ngươi nói xem tên tiểu tử này có vào được vòng chung kết không?”, trên vị trí ngồi, Gia Cát Vũ vừa nhấp rượu vừa liếc nhìn Diệp Thành: “Thực lực của hắn thế nào ta biết, có điều thuật luyện đan ấy mà…”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT