Sau khi tiễn Liễu Dật và phía Chu Ngạo rời đi, Diệp Thành và nhóm Dương Đỉnh Thiên lần lượt tới bên trong đại điện của cổ thành Thiên Thu.

“Chẹp, chẹp…vị thần của chúng ta quay về rồi”, Diệp Thành vừa đặt một chân vào trong đại điện liền nghe từng tiếng tặc lưỡi vang lên, còn từ “thần” trong lời nói của mọi người là sát thần hay là “thần lừa” thì cũng không biết được.



“Chiêu này của tiểu hữu đúng là lừng danh cả Nam Sở”, lão tổ nhà họ Tô chép miệng nhìn Diệp Thành.

“Cũng bình thường thôi ạ”, Diệp Thành nói rồi không quên chỉnh lại cổ áo.

“Lần này tính toán sai lầm rồi”l Sở Linh Ngọc vừa nhàn nhã sửa sang móng tay vừa lên tiếng.

“Thất sách, thất sách nghiêm trọng”, Diệp Thành cười ái ngại, “con cũng không ngờ Cơ Tuyết Băng lại có thể phá được phong ấn của con, nếu không thì con đã phế cô ta từ lâu rồi”.

“Ta có thể cho rằng ngươi không nhẫn tâm không?”, Hồng Trần Tuyết vừa soi gương chỉnh tóc vừa điềm tĩnh nói.

“Người nói gì thế chứ, con thực sự muốn phế đi cô ta”.

“Cái này thì chúng ta tin, đến cả người thương trước kia mà còn dám trói lại, nhận được tiền rồi còn không thả người, người thế này thì việc gì cũng có thể làm ra được”.

“Sao ta lại cảm thấy như mọi người đang chửi con thế nhỉ?”, Diệp Thành bắt đầu sầm mặt lại.

“Nói gì thế chứ? Ta đang khen ngươi mà”.

“Được rồi”, khi mấy người còn đang đùa cợt thì Thiên Tông Lão Tổ thêm lời, “vào chuyện chính”.

Nói tới chuyện chính, tất cả đều nghiêm túc hẳn, người đang sửa móng tay thôi không sửa nữa, người đang soi gương cũng vội cất đi, người đang trêu ghẹo ngừng ngay tức khắc, tất cả đều tắt đi nụ cười.



“Tình hình có phần hơi phức tạp rồi”, Thiên Tông Lão Tổ nhìn Diệp Thành.

“Tiền bối xin cứ nói”.

“Hôm qua ở Bắc Sở vừa có tin ngoài Sát Thủ Thần Triều ra thì một thế lực thần bí và mạnh mẽ khác bắt đầu có hành động rồi”, Thiên Tông Lão Tổ nói, “theo tin tìn báo có lẽ là Quỷ Tộc từng bị Thiên Táng Hoàng trấn áp”.

“Nam Sở cũng có một thế lực thần bí mạnh mẽ xuất thế”, Hồng Trần Tuyết tiếp lời, “và có một điểm chắc chắn đó là bọn họ là Huyết Tộc từng bị Thần Hoàng năm xưa trấn áp”.

“Không kì lạ”, Diệp Thành xoa cằm trầm ngâm: “Cho dù là Sát Thủ Thần Triều, Quỷ Tộc hay Âm Minh Thánh Vực, Huyết Tộc thì đều là thế lực cổ xưa dị thường, tro tàn lại cháy là chuyện trong dự liệu, một ngày trước ta đã gặp ba tên tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên của Quỷ Tộc”.

“Ngươi đã giao chiến với người của Quỷ Tộc?”, tất cả mọi người đều tỏ ra khác thường.

“Đây không phải là việc trọng điểm”, ngón tay Diệp Thành gõ gõ vào mặt bàn theo tiết tấu, “quan trọng đó là chúng ta cần phải nhanh chóng đoạt được Hằng Nhạc Tông về tay, hình thế của Nam Sở sẽ ngày càng phức tạp hơn khi có thêm nhiều thế lực và chủng tộc khủng khiếp xuất thế, chúng ta cần tập hợp lực lượng đủ mạnh trong khoảng thời gian ngắn nhất để ứng phó với biến cố có thể ập tới bất cứ lúc nào”.

“Ta cho rằng chúng ta khai chiến với Hằng Nhạc Tông được rồi”, Chung Giang trầm ngâm vuốt râu: “Chín phân điện đã truyền tin về các lão bối của Hằng Nhạc Tông đã pháp người đi điều tra việc hỗn loạn của tam tông”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play