Hai kẻ mặc hắc bào phẫn nộ, mỗi tên một bên trái phải bao vây về phía Diệp Thành.

Trận đại chiến nổ ra!

Rầm! Rầm! Bịch!



Tiếp đó, trong màn đêm yên tĩnh liên tiếp vang lên những tiếng động thế này.

Trận đại chiến của cả ba người diễn ra vô cùng khốc liệt.

Một bên, hai kẻ mặc hắc bào như tu la bước ra từ địa ngục, cứ vung tay là ra đòn thần thông cái thế, hợp lực tế gọi ra biển huyết hải, hư không bị trấn áp rung lên dữ dội, từng ngọn núi sụp đổ vì không chịu được áp lực.

Một bên, Diệp Thành với cơ thể phát ra kim quang chói lọi, cơ thể hắn như được đúc từ hoàng kim, phần đầu lơ lửng đại la thần đỉnh, thân mang hỗn thiên chiến giáp, tay trái cầm bá long đao, tay phải cầm roi đả thần tiên, chân bước trên biển tinh hải màu vàng kim.

Nếu nói về biển tinh hải màu vàng kim của hắn thì lần này quả thực có phần khác với những lần trước, trong đó xuất hiện rất nhiều dị tượng: Thần long xoay vần, phượng hoàng cất tiếng hí, bạch hổ gầm vang, huyền vũ mở đường, kì lân gào rú, các loại dị tượng đan xen nhau tạo nên cảnh tượng tuyệt đẹp.

Thế nhưng cảnh tượng bên trong biển tinh hà mặc dù rất đẹp nhưng uy lực của nó lại không hề yếu, cứ thế trấn áp biển huyết hải của những kẻ mặc huyết bào khiến hư không như rung chuyển.

Rầm! Bịch! Rầm!

Ngay sau đó, trận đại chiến lại càng sục sôi hơn, máu tươi bắn vọt, có máu màu vàng cũng có máu màu đỏ.

“Một người chiến với hai tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên mà vẫn chiếm ưu thế?”, bên dưới, nữ tử mặc đồ tím nhìn cảnh tượng mà thẫn thờ.

“Sát thần Tần Vũ quả nhiên danh bất hư truyền”.

A….!

Khi cô ta còn đang ngỡ ngàng thì trên hư không đã vang lên tiếng thét của hai kẻ mặc huyết bào.

Cả hai với thân hình nhếch nhác thảm hại bị một đòn của Diệp Thành đánh lùi về sau liên tiếp, đường đường ở cảnh giới Chuẩn Thiên mà bị một tên tu sĩ ở cảnh giới Không Minh tầng thứ nhất trấn áp, thực sự quá mất mặt.



Phía đối diện, Diệp Thành vô cùng dũng mãnh, vì cơ thể bá đạo của Hoang Cổ Thánh Thể khiến hắn chỉ biết tiến công và tiến công.

Phụt! Phụt!

Đại chiến tầm một trăm hiệp, hai cái đầu mới rơi khỏi hư không.

“Một đấu hai mà lại có thể khiến cho hai tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên phải bỏ mạng sao?”, nữ tử mặc đồ tím lại lần nữa tỏ vẻ kinh ngạc, khả năng chiến đấu của Diệp Thành vượt xa dự liệu của cô ta.

Sau đó, Diệp Thành thân hình nhơ nhuốc máu cũng bay xuống khỏi hư không, có lẽ vì đại chiến quá hao tổn sức lực nên khi đáp đất hắn còn không thể đứng vững, suýt chút nữa thì cắm đầu xuống đất.

Cũng may hai kẻ mặc huyết bào chỉ là hai tu sĩ ở cảnh giới chuẩn thiên bình thường, nếu như đổi lại là những tu sĩ như Hồng Trần Tuyết thì cho dù là hắn cũng không dám một mình đương đầu mà buộc phải dùng tới rất nhiều quân bài áp chót như Âm Minh Tử Tướng.

Sau khi đứng vững, Diệp Thành hất đầu, hắn nhét một viên đan dược vào miệng sau đó bắt đầu lục tìm trên cơ thể của ba kẻ mặc huyết bào, chỉ cần là những món đồ có giá trị thì hắn không để sót dù chỉ một món.

Đợi tới khi lấy sạch bảo bối trên người ba kẻ mặc huyết bào Diệp Thành mới quay sang nhìn nữ tử mặc y phục tím.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play