“Ngươi nghĩ lão tử sẽ sợ chắc?”, Diệp Thành hừ lạnh rồi xông lên đầu tiên, Bá Long Đao trong tay trái chém ra đường đao mang có một không hai, chiến mâu Vu Hoàng trong tay phải dung hợp nhiều bí pháp, nhất mâu xuyên thủng không gian hư vô.
Giết!
Doãn Chí Bình không lùi mà tiến, nhất kiếm Thái Hư chém vỡ đao mang của Diệp Thành, hắn ta lại trở tay đánh bay chiến mâu Vu Hoàng.
Cửu Thiên Huyền Linh, cấm!
Cửu Thiên Huyền Linh, trấn áp!
Cửu Thiên Huyền Linh, diệt!
Bên này, sau khi chém ra nhất kiếm vô song, Cơ Tuyết Băng nhanh chóng tạo kết ấn, tung ra ba đại cấm pháp.
Dưới chân Doãn Chí Bình lập tức xuất hiện đại trận kỳ dị, giam cầm hắn ta, sau đó một bông hoa khổng lồ chừng năm mươi trượng xuất hiện, còn Doãn Chí Bình đã ở chính giữa bông hoa.
Cánh hoa óng ánh trong suốt, rực rỡ hoàn mỹ, liên tục quấn về phía trung tâm như muốn tạo thành nụ hoa, trấn áp Doãn Chí Bình trong đó.
Phụt!
Doãn Chí Bình nôn ra máu, long khí quanh thân cũng bị áp chế, luồng khí ba màu bay ra từ hoa sen bao vây hắn ta không ngừng mài mòn, hoà tan khí huyết trong người hắn ta.
Phá!
Vẻ mặt Doãn Chí Bình man rợ, hắn ta gào lên, khi hoa sen còn chưa hoàn toàn khép lại, một đạo long hồn hư ảo bay ra khỏi cơ thể, phá vỡ hoa sen, mạnh mẽ lao ra ngoài.
Phụt!
Lần này đổi lại là Cơ Tuyết Băng hộc máu, cô ta phải hứng chịu phản phệ đáng sợ.
Giết!
Doãn Chí Bình lao về phía Cơ Tuyết Băng, nắm trong tay thần thông cái thế như muốn nhân lúc Cơ Tuyết Băng chịu phản phệ mà giết chết cô ta, giết được cô ta, chỉ còn mình Diệp Thành sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
“Ngươi luôn quên mất ta, khiến ta cảm thấy rất mất mặt đấy!”, bên này, Diệp Thành lại chặn đường Doãn Chí Bình.
Hắn mạnh như rồng như hổ, khí huyết tăng vụt, dâng trào cuồn cuộn, bốc cháy như lửa đốt, mà hắn như con súc sinh, tay trái cầm Bá Long Đao, tay phải cầm chiến mâu Vu Hoàng, rất dũng mãnh.
Nhìn thấy Diệp Thành, Doãn Chí Bình tức giận không nguôi, cứ vào thời khắc mấu chốt là Diệp Thành lại tới gây chuyện khiến hắn ta ôm một bụng lửa giận.
Trấn áp!
Doãn Chí Bình hét lên cuồng bạo, một chưởng giáng xuống, một ngọn núi hư ảo khổng lồ từ trên cao rơi xuống, nó vừa xuất hiện hư không đã sụp đổ.
Phá!
Diệp Thành tiếp tục tiến lên, chống lại bằng một quyền bá đạo, đấm xuyên qua ngọn núi hư ảo.
Bùm! Đùng! Đoàng!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT