“Hay là chúng ta qua đó giúp đỡ đi?”, lão tổ nhà họ Tô thử hỏi.

“Không sao, tiểu tử kia nhiều quân át chủ bài lắm, không chết được!”

“Giết, Tần Vũ và Doãn Chí Bình đều phải chết”, cao thủ của Chính Dương Tông đã đuổi tới với tốc độ cực nhanh, hơn nữa đều đã sẵn sàng giết chết Tần Vũ và Doãn Chí Bình.



“Giết, Tần Vũ và Cơ Tuyết Băng đều phải chết”, cao thủ của Hằng Nhạc Tông cũng đang trên đường tới.

“Giết, Tần Vũ, Doãn Chí Bình và Cơ Tuyết Băng đều phải chết”, cao thủ của Thanh Vân Tông là hùng hổ nhất, dữ tợn nhất, dù sao cũng không có người của tông môn bọn họ, bây giờ giết thì sau này sẽ bớt đi ba kẻ thù mạnh.

Vậy nên vấn đề lại tới rồi! Dù là nhà nào tới trước thì Tần Vũ do Diệp Thành đóng giả cũng sẽ là tâm điểm của sự chú ý.

Không biết nếu Diệp Thành biết suy nghĩ của ba nhà thì hắn sẽ có vẻ mặt thú vị nhường nào?

Không biết nếu Diệp Thành biết lúc này phía Chung Giang đang nhâm nhi thưởng rượu ở thành cổ Thiên Thu thì sẽ thế nào? Người nhà khác đã tới hết rồi mà các ông còn không biết ngượng, không phái vài người tới đây giúp đỡ đi?

Bùm! Đùng! Đoàng!

Khi kẻ mạnh từ bốn phía đang trên đường tới, trận chiến giữa Diệp Thành, Cơ Tuyết Băng và Doãn Chí Bình vẫn diễn ra gay cấn.



Lúc này Doãn Chí Bình đã rơi vào thế bất lợi, với sức chiến đấu của hắn ta mà cũng không đỡ được đòn tấn công của Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng khi hai người liên thủ, ngay từ lúc đầu hắn ta đã bị đánh lùi, mỗi lần định đáp trả đều bị đánh lui trở lại.

A!

Không biết đến lúc nào, tiếng gào thét của Doãn Chí Bình vang vọng cả đất trời, hắn ta tung ra một chưởng đánh về phía Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng.

Đầu tóc hắn ta bù xù, khuôn mặt dữ tợn, không còn nụ cười giễu cợt như lúc trước nữa.

Đại Thiên Long Ấn!



Cửu Chuyển Huyền Thiên!

Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng đồng thời ra tay, ai cũng sử dụng thần thông cái thế, phá vỡ chưởng ấn của Doãn Chí Bình, ngay cả Doãn Chí Bình cũng bị đẩy lùi loạng choạng, mỗi bước lùi lại đều khiến hư không vỡ ra.

Huyền Linh Thần Quyết!

Cơ Tuyết Băng lại ra tay, nhất kiếm chém ra thần mang, bắn thẳng về phía chân mày của Doãn Chí Bình.

Thái Hư Động!

Doãn Chí Bình ổn định bước chân, lòng bàn tay xuất hiện một vòng xoáy, hút trọn thần mang của Cơ Tuyết Băng, nói chính xác hơn là di chuyển thần mang của cô ta vào hố đen không gian.

Tiếp chiêu đi!

Diệp Thành tiến lên, tay cầm Bá Long Đao chém từ trên cao xuống, cực kỳ dứt khoát, mạnh mẽ.

Thấy vậy, Doãn Chí Bình dữ tợn rút Thái Hư Long Kiếm ra, nhất kiếm chém vỡ đao mang màu vàng từ trên cao ập xuống của Diệp Thành, chính Diệp Thành cũng bị lùi lại một bước.

Doãn Chí Bình vừa định tiến lên nhưng lông mày chợt cau lại, hắn ta đột nhiên nhìn về hướng khác, bởi vì Cơ Tuyết Băng đã ra chiêu lớn.

Nhìn ra xa thì thấy một chiếc linh gương khổng lồ cao hơn trăm trượng, sừng sững giữa đất trời, toả ra huyền quang rực rỡ sáng chói, mà Cơ Tuyết Băng đã hoá thân thành người trong gương.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play