“Ăn no rửng mỡ à?”, Diệp Thành mắng chửi, nếu như Cơ Tuyết Băng cho hắn thời gian thì hắn không ngại dẹp sạch sàn đấu.

“Huyền Linh Thần Độ”, vào lúc Diệp Thành đang mất tập trung, Cơ Tuyết Băng sử dụng bí pháp mạnh mẽ, sát phạt về phía cách Diệp Thành hai mươi trượng sau đó tung chưởng.

“Cô lại bắt đầu rồi đấy”, Diệp Thành phản ứng không kịp, hắn vội quay người tung ra một chưởng.



Rầm!

Hai chưởng giao nhau, Diệp Thành bị đánh lùi về sau.

Cơ Tuyết Băng sát phạt lên, không hề cho Diệp Thành cơ hội bỏ trốn, mật pháp Huyền Linh cứ thế liên tiếp đánh ra mang theo thần thông cái thế khiến Diệp Thành không phân biệt nổi đông tây nam bắc.

“Lão tử không phải không đánh nổi cô mà là lão tử đây chưa dùng hết sức thôi”, Diệp Thành tức tối bò ra khỏi đống đá đổ nát, thân hình thảm hại.

“Chạy, sao không chạy nữa?”, Cơ Tuyết Băng cầm theo Huyền Linh Thần Kiếm từ từ đi tới, khuôn mặt đỏ bừng vẫn mang theo nét lạnh lùng.

“Ta nghỉ lát nữa đã”, Diệp Thành nghiến răng ôm lấy cánh tay, không lâu trước đó bên cánh tay này của hắn suýt chút nữa bị một kiếm của Cơ Tuyết Băng trảm đứt.

Cơ Tuyết Băng ngó lơ, cô ta không thừa lời với Diệp Thành, cứ thế cầm Huyền Linh Thần Kiếm sát phạt tới.



“Lại nữa rồi”, Diệp Thành thầm mắng chửi, hắn lập tức rút thanh Bá Long Đao đang cắm nghiêng trên mặt đất.

Thế rồi đúng lúc hắn chuẩn bị đại chiến một hiệp mới với Cơ Tuyết Băng thì phần trán của hắn cau lại vì hắn cảm nhận được một luồng sức mạnh vô cùng quen thuộc đang nhanh chóng ngưng tụ.

“Dừng”, Diệp Thành lập tức ho lên sau đó ngẩng đầu, một đôi mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm vào hư không cao vời vợi.

Dừng!



Sau tiếng hô của Diệp Thành, Cơ Tuyết Băng cũng dừng lại.

Thế nhưng Cơ Tuyết Băng dừng tiến công không phải vì lời nói của Diệp Thành mà vì cô cảm nhận được luồng sức mạnh đáng sợ.

Lúc này cô cũng giống như Diệp Thành, ngẩng đầu nhìn vào hư không như thể có thể thông qua một loại thần thông nào đó và nhìn thấy được luồng sức mạnh mạnh mẽ đang ngưng tụ.

Không lâu sau đó, những người chạy tới xem trận chiến cũng đuổi theo tới nơi, thấy hai người không đại chiến nữa thì đều ngẩng đầu nhìn vào hư không và bất giác thẫn thờ.

“Mọi người đang nhìn gì vậy?”, những người chạy tới đây thắc mắc.

Ập vào mắt bọn họ chính là chín vòng xoáy khổng lồ, lúc này những vòng xoáy này đang di chuyển, trong lúc này còn có cả lôi điện xoẹt qua, có tiếng trồng gầm thét vang vọng, uy lực chấn động cả đất trời.

“Đó là gì?”, có người xem trận chiến tái mặt như thể cảm nhận được áp lực mạnh mẽ từ trong vòng xoáy kia.

“Tránh đi”, trong tiếng bàn tán xôn xao, Diệp Thành rít lên, hắn vừa dứt lời đã bước ra một bước.

Không cần hắn nói thì Cơ Tuyết Băng cũng di chuyển theo, nhanh chóng lùi về phía sau.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play