*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Mặc dù là kí chủ với độ hoà hợp chín phần, thực lực mạnh mẽ vô cùng nhưng đầu hắn lại không ra gì, một điều kiện lấy xác người chết của Chính Dương Tông mà hắn cũng chấp nhận cho được, nếu là người sáng suốt thì chỉ cần nhìn đã nhận ra vấn đề rồi.
“Vậy chín ngày nữa bắt đầu, mong quý tông chuẩn bị sớm”, một điện chủ của Chính Dương Tông liếc nhìn Doãn Chí Bình.
“Được thôi, được thôi”.
“Cáo từ”, mấy người phía Cơ Tuyết Băng đến nhanh mà đi cũng nhanh.
Sau khi bọn họ rời đi, các điện của chủa Hằng Nhạc Tông còn chưa kịp phản ứng lại. Cuộc đàm phán quan trọng như vậy, hành động với quy mô lớn như vậy mà chỉ bàn bạc chưa tới một khắc đã xong sao? Không phải nhanh thế chứ?
“Ta lại chẳng thấy có gì làm lạ”, Diệp Thành nhàn nhã, vẫn nhâm nhi rượu, dù sao thì tới lúc đó hắn phải đem người của Doãn Chí Bình đi chiến đấu, dù có chết cũng chẳng phải người của hắn nên thế nào cũng được.
“Chín ngày nữa thôi”, Diệp Thành thầm nhẩm tính, hắn không quên liếc nhìn các điện chủ khác.
Hắn nhẩm tính chín ngày đủ để xử lý tám kẻ này, sau khi xử lý tám kẻ này thì coi như nắm được chín phân điện của Hằng Nhạc Tông, tới ngày thứ chín đại chiến với Thanh Vân Tông hắn phải đem toàn bộ người của Doãn Chí Bình đi.
Diệp Thành nghĩ rồi trong lòng tấm tắc.
Đem người của Doãn Chí Bình đi đánh Thanh Vân Tông, dùng binh của kẻ địch tấn công thành của kẻ địch, mượn đao giết người, chiêu này thật sự không tồi.
Trên ghế cao, nhìn mấy người phía Cơ Tuyết Băng rời đi, Doãn Chí Bình nở nụ cười khinh rồi nhìn về phía Diệp Thành: “Các vị điện chủ có gì muốn nói không?”
“Điều kiện Chính Dương Tông đưa ra hơi kỳ quái”, điện chủ Điên Không trầm ngâm lên tiếng: “Bọn họ chỉ cần thi thể của người chết, điều này thật khiến người ta hoang mang!”
“Có cần hỏi ý kiến phía lão tổ không?”, Diệp Thành ngồi ở phía cuối khoan thai hỏi, sau đó nhấp một ngụm rượu, từ đầu đến cuối đều không nhìn vào mắt Doãn Chí Bình.
“Sư tổ đang bế quan, chuyện này do ta quyết định”, Doãn Chí Bình ung dung xoay chiếc nhẫn trên ngón cái: “Bọn họ muốn xác chết thì gom cho họ đi”.
“Vậy bây giờ chúng ta về chuẩn bị luôn”, điện chủ Hư Chấn đã đứng dậy.
“Kéo hết những tên không nghe lời ra chiến trường cho ta”, Doãn Chí Bình cười nhạo báng, trong mắt còn loé lên tia nham hiểm.
Những kẻ không nghe lời?
Các điện chủ nghe lời này thì sững người vài giây, nhưng rồi cũng nhanh chóng phản ứng lại.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT